Đây Là Quyết Chiến!


Người đăng: Boss

Hạng hai, Mặc To, bảy trăm tam mươi mốt bậc!

Vẻ mặt Diệp Vọng nghiem tuc chưa từng co. Y co sự kieu ngạo của minh, y co sự
tự hao rieng, thậm chi theo y thấy khong ai đủ tư cach lam đối thủ với minh. Y
so tai, la với bản than!

Nhưng tất cả kieu ngạo, tại khoảnh khắc nay, trong tiếng nui chấn động, như co
khi thế mạnh mẽ khong thể tưởng tượng từ bốn phương tam hướng dang len, long
Diệp Vọng dao động.

Y khong thể khong dao động, y khong thể khong chu trọng. Y nhin chằm chằm lệnh
bai trong tay, lần đầu tien y để ý một người như vậy!

Người nay theo y thấy thi vượt xa Ô Sam, Thần Xung, tất cả mọi người trừ Diệp
Vọng ra. Hiện giờ, chỉ cach chinh minh hơn hai mươi bậc, khoảng cach nay sản
sinh ra ap lực va khẩn trương ma trước giờ Diệp Vọng gần như chưa từng cảm
nhận.

"Mặc To…ngươi co tư cach, trở thanh đối thủ của Diệp Vọng ta khong?" Đoi mắt
Diệp Vọng lộ ra tia sang lạnh, co thể khiến người trong thấy cảm nhận sự kieu
ngạo ẩn trong lạnh lẽo khong để ai vượt tren minh.

Diệp Vọng kieu ngạo. Từ nhỏ y đa tai năng hơn người, vượt xa cung thế hệ, luon
đứng tren đỉnh, con trở thanh Man Tử của Phong Quyến bộ lạc, địa vị cao quý,
co thể thấy từ biểu hiện ben ngoai của y.

Y khong cần keo be canh, khong cần giữ sự thần bi, khong cần bị người ta vay
quanh như sao vong quanh trăng sang. Bởi vi chỉ cần y ở tại đau, sẽ tự nhien
co thể đe ep tất cả phe canh. Chỉ cần y đứng đau, sẽ bắt mắt nhất trong đam
người. Chỉ cần y co mặt, hao quang của y co thể lấn at vầng trăng bị cac sao
vong quanh!

Y la Diệp Vọng! Y coi thường tất cả người cung thế hệ, hoặc nen noi đay khong
phải khinh thường ma la bỏ qua, bỏ qua tất cả người cung thế hệ, bỏ qua mọi
thứ. Chỉ vi y cho rằng, khong người co tư cach trở thanh đối thủ khiến minh
nghiem tuc nhin chăm chu!

Nhưng hiện giờ, To Minh xuất hiện, khiến Diệp Vọng lần đầu tien co cảm giac
tim được đối thủ. Lần đầu tien hiếm khi chu ý!!!

"Như vậy, hay để hai người chung ta so tai một trận!" Diệp Vọng hit sau.

Mặc du thoạt nhin vẻ mặt y binh thản như thường, nhưng trong long khong cach
nao binh tĩnh. Nếu thật co thể binh tĩnh, y co thể chờ tới trời sang rồi mới
đi len đỉnh nui tiếp, đay la kế hoạch y đa đặt ra từ trước.

Nhưng hom nay, kế hoạch nay bởi vi To Minh xuất hiện ma thay đổi! Cũng la đời
nay Diệp Vọng lần đầu tien bởi vi một người cung thế hệ, thay đổi ý định vốn
co của minh.

Vung tay ao, Diệp Vọng nang len bước chan, vẻ mặt nghiem tuc đi tới bậc thang
thứ tam trăm lẻ bốn. Bước xuống một bước, toan than chấn động, ho hấp hơi dồn
dập, nhưng y khong dừng lại qua lau, lần nữa tiến len.

Luc nay To Minh đứng ở bậc thang bảy trăm tam mươi mốt, tay phải run rẩy.
Khoảnh khắc mau đầu ngon tay boi ở con ngươi mắt trai, hắn cảm nhận ngọn nui
chấn động, cảm nhận khi thể kỳ lạ như luc ở Hắc Viem Sơn vọt tới từ bốn phương
tam hướng. Tại đay, mức độ khi thể menh mong khong phải Hắc Viem Phong be nhỏ
co thể so sanh. Chỉ boi một chut mau, bung phat ra khi thể vượt qua luc trước
hắn ở Hắc Viem Sơn lần thứ hai hoan chỉnh boi.

Khoi đen trong nui cuồn cuộn, từ tren đỉnh nui như co tiếng da thu gầm dang
len đầy trời, đien cuồng quanh quẩn trong nui. Tiếng rống khiến khoi cang dang
tran, như la toan bộ nui chợt soi trao.

Từng khi thể vo hinh mau chong nhập vao người To Minh, khiến than thể hắn kịch
liệt run rẩy, cảm giac sắp nổ tung lại lần nữa hiện ra.

Loại cảm giac nay qua mạnh mẽ, To Minh từng cảm nhận được no khi lần thứ ba
huyết hỏa trung trung, nhưng giờ phut nay cang mạnh hơn gấp mấy lần, khiến
khoe miệng hắn trao ra mau tươi, tay phải run rẩy khong thể khong đặt xuống
dưới.

Khoảnh khắc tay phải hạ xuống, tiếng rống chợt ngừng, khoi soi trao bỗng chốc
binh tĩnh, khi thể kỳ lạ đến từ bốn phương tam hướng đảo mắt đa biến mất.

Tất cả trở về binh tĩnh, tựa như hinh ảnh trước đo chỉ la ảo giac ma thoi,
chưa từng xuất hiện.

To Minh thở dốc, đứng ở bậc thang bảy trăm tam mươi mốt, nhin phia tren nui.
Hắn khong ngồi xếp bằng ma la đứng thẳng, hai mắt nhắm nghiền. Nhờ vao ap lực
can bằng tren bậc thang hang số cuối cung A Cong noi, ren luyện bản than!

Giờ phut nay, dưới nui, ben ngoai quảng trường, một mảnh am thanh xon xao, dấy
len cơn lốc ban tan kịch liệt. Bởi vi co phong ấn nen họ khong cảm nhận được
mới nay tren nui xảy ra kịch biến.

Họ co thể thấy chỉ la thứ bậc tren chin pho tượng, nhin người ten gọi Mặc To
tăng len tới bảy trăm tam mươi mốt bậc thang, nhin cach hạng nhất Diệp Vọng
chỉ hơnai mươi bậc. Cảm giac rung động tam thần, hai mắt kho tin va kinh hoảng
đanh sau than thể họ, khiến giay phut nay đầu oc họ trống rỗng, chỉ co tiếng
thet lạc giọng.

Bọn họ con nhin đến Diệp Vọng hanh động! Trong mấy trăm người co đa số khong
suy nghĩ nhiều về hanh vi Diệp Vọng lại từ nghỉ ngơi đi hướng đỉnh nui, chỉ
thấy Diệp Vọng vốn nen động. Nếu họ gặp phải chuyện như vậy, cũng nhất định từ
chỗ nghỉ ngơi đứng len, tiếp tục đi.

Nhưng trong đam người tren quảng trường, vong tron nhỏ thứ bậc năm mươi hạng
đầu, tinh anh của Phong Quyến bộ lạc, họ rất quen thuộc Diệp Vọng, hiểu y hơn
người ngoai nhiều. Khi thấy bậc thang phia sau Diệp Vọng mấy lần biến đổi,
long họ rung động vượt rất xa người khong biết chuyện.

"Diệp Vọng…nhin lệnh bai!!!"

"Tất nhien y co nhin lệnh bai. Lấy tinh cach như y, xem lệnh bai rồi vốn sẽ
khong bỏ qua. Nhưng Mặc To qua kinh khủng, ngay cả Diệp Vọng cũng khong thể
binh tĩnh!"

"Y thay đổi quy luật của minh. Một khi Diệp Vọng quyết định sự việc sẽ khong
dễ dang thay đổi. Vốn y định đợi tới trời sang mới đi, nhưng hom nay lại vi
Mặc To ma thay đổi!"

Ô Sam ngồi xếp bằng trong goc phia xa, sắc mặt tai nhợt nhin pho tượng một
hang thuộc về Mặc To, luon im lặng. Luc trước y nghi ngờ Tất Tuc, nhưng giờ
phut nay lại cảm thấy, người ten gọi Mặc To mới chan chinh đang nghi…nhưng ma…

"Đay mới chỉ la cửa thứ nhất. Cửa nay so tai khong phải tu vi ma la tiềm lực.
Theo trước mắt thi cũng khong phải minh khong co cach nao từ chỗ hắn tim ra
đap an…" Ô Sam siết chặt nắm tay.

Tren quảng trường con co thủ lĩnh của cac bộ lạc, bọn họ luon nhin pho tượng,
nhin thứ hạng ben tren, đủ loại suy nghĩ. Chỉ co một suy nghĩ giống nhau chinh
la nhin Phong Quyến lam tro cười. Nen biết, trước đay mỗi lần Đại Thử, đừng
noi la ba hạng đầu, coi như la mười, ba mươi hạng đầu đều chưa từng xuất hiện
người của bộ lạc khac.

Nhưng hom nay chẳng những mười hạng đầu xuất hiện hai bộ lạc khac, người ten
gọi Mặc To thoạt nhin co tư cach tranh đoạt thứ nhất!

Điều nay khiến họ rung động, cung luc đo trong long cười thầm.

"Mặc To…Mặc To…đến cung thi hắn ở bộ lạc nao…Người như vậy, vi sao Ô Long bộ
lạc chưa từng xuất hiện…Nếu người nay chịu gia nhập Ô Long bộ lạc ta, vậy thi
du trả cai gia đắt nao đều co thể thỏa thuận…" Man Cong Ô Long bộ lạc thầm
than. Ba cũng biết đay la khong thể nao.

Trong Ô Sơn bộ lạc, Tiễn Thủ vẻ mặt chấn kinh, thở dai một tiếng, trong long
ga cũng co suy nghĩ như Man Cong Ô Long bộ lạc.

Bắc Lăng ở ben cạnh, trong mắt co tia cuồng nhiệt, về người ten Mặc To. Tất cả
việc xảy ra cửa Đại Thử lần nay y đều xem trong mắt. Y co thể tiếp xuc tới
người mạnh nhất chinh la Ô Sam, nhưng hom nay nhin một người lạ tiến vao thứ
hai, co tư cach tranh đoạt hạng nhất, điều nay lam y hơi kich động.

"Mặc To nay vo cung mạnh!" Bắc Lăng nhỏ giọng mở miệng.

"Đung vậy, hắn qua lợi hại, khong biết rốt cuộc hắn ở bộ lạc nao…Ai. Đang tiếc
khong phải Ô Sơn bộ lạc chung ta…" Ô Lạp vẻ mặt sung bai.

Co kinh trọng cường giả, đặc biệt la Mặc To. Co chinh mắt thấy hắn từng bước
một đột pha, cảm giac trải nghiệm mạo hiểm khiến co hoan toan chim đắm trong
đo.

"Cac người co cảm thấy…cai ten…Mặc To cho cảm giac quen thuộc…" Loi Thần chần
chờ một chut, lần đầu tien len tiếng từ khi quay trở về.

"Quen thuộc? Loi Thần, anh co ý gi?" Ô Lạp ngẩn ra, quay đầu nhin ga.

"Co lẽ la toi suy nghĩ nhiều…Toi cảm thấy A Cong gọi la Mặc Tang, người nay
ten Mặc To…toi thấy sao cũng giống như ten của A Cong va To Minh kết hợp thanh
một…" Loi Thần gai đầu, vẻ mặt lộ ra băn khoăn.

"Anh suy nghĩ nhiều qua!" Ô Lạp trong mắt xẹt qua khinh thường, xoay đầu khong
them để ý nữa, hưng phấn nhin thứ bậc tren pho tượng.

"Mặc To sao chưa động đậy, Diệp Vọng đa đi tới tam trăm hai mươi bảy bậc!"

Bắc Lăng khong noi lời nao, nhưng sự coi thường trong mắt biểu lộ suy nghĩ đối
với lời của Loi Thần.

Loi Thần im lặng.

Dưới anh nhin chăm chu va ban tan của mọi người, trời đất vặn vẹo, co hai
luồng khoi đen xong tới quảng trường hoa thanh Thần Xung va Tất Tuc. Hai người
gần như cung xuất hiện, lập tức trợn mắt nhin nhau.

Hai người trở về khiến xung quanh nhin chăm chu, cũng khiến ở goc phia xa
trong quảng trường, Kinh Nam Phong Quyến bộ lạc va A Cong Mặc Tang nhin qua.

"Thằng be Thần Xung khong tệ." A Cong Mặc Tang mỉm cười len tiếng.

"So với To Minh nha ngươi thi thua xa." Kinh Nam vẻ mặt binh thản nhưng trong
long sớm kinh ngạc.

Du trước đo ong đa suy đoan nhưng khong ngờ rằng To Minh vượt qua tam lý đi
tới loại tinh trạng nay.

"Mặc Tang, chang trai To Minh hay giao cho ta đi!" Kinh Nam quay đầu nhin Mặc
Tang, nghiem tuc noi.

"Nhin tiếp đi rồi noi cũng khong muộn." Mặc Tang cười đap.

Ngay luc nay, bỗng nhien vang len tiếng kinh ho. Theo tiếng người tren quảng
trường keu len, thoang chốc mọi người đều phat giac biến đổi!

"Mặc To rốt cuộc động!!!"
"Đay la quyết chiến!!!"

Tren ngọn nui tran ngập khoi đen, To Minh đứng ở bậc thang bảy trăm tam mươi
mốt, mi mắt khep đột nhien mở ra, trong đoi mắt loe tia sang.

Tren người hắn chỉ con lại hai sợi mau!

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #67