Người đăng: Boss
Mắt thấy tren tế đan ngũ giac trung tam thanh đa co một người đan ong trung
nien mặc ao tim, đang ngẩng đầu nhin len, mặt mang mỉm cười.
Vốn khoảng cach giữa To Minh va người trung nien con hơi xa, nhưng khong biết
vi sao, hắn nghe thanh am người nay rồi, nhin qua lập tức hiện ra hinh dang
người nay tựa như nhin ở khoảng cach gần.
Hinh ảnh kỳ lạ nay khiến To Minh tinh thần chấn động. Cung luc đo, khi tiếng
cười truyền đến, lực lượng khi huyết trong người hắn chuyển động như khong bị
khống chế. Dường như đối phương chỉ cần liếc mắt một cai, co thể khiến mau
trong người minh trao ra hết, lập tức chết ngay.
Khong chỉ minh To Minh co cảm giac đo. Giờ phut nay Loi Thần, Ô Lạp, coi như
la Bắc Lăng cũng co ảo giac giống vậy. Than thể Loi Thần run len, mắt lộ ra
kho tin.
Con co Ô Lạp, than thể run lẩy bẩy, tựa như người đan ong trung nien trước mắt
co lực lượng cường đại khiến co phải quỳ lạy.
Xem như la cha của Bắc Lăng, Tiễn Phủ Ô Sơn bộ lạc, giờ phut nay than thể khẽ
run, chậm rai cui đầu hướng người trung nien nhấc chan bước tren khong khi
tiến len.
Trừ Tiễn Thủ ra, Sơn Ngan khoi thủ đội săn cũng ho hấp dồn dập, mắt lộ ra
cuồng nhiệt va khat vọng. Ánh mắt như vậy đặt ở tren người ga luon im lặng it
noi thi thật cực hiếm hoi.
'Khai Trần cảnh!!!' Trong long To Minh thet gao. Đầu oc hắn chợt hiện ra ba
chữ kia!
"Khai Trần cảnh đạp khong, Man văn vu thien, ngon động khi huyết, khi pha
trời!" Tren sach da thu mieu tả Khai Trần cảnh chinh la mười sau chữ nay.
To Minh ngơ ngac nhin người đan ong ao tim ở ben dưới từng bước một đạp khong
trung tiến len. Người nay thoạt nhin khoảng bốn mươi tuổi, hơi gầy, nhưng
khuon mặt cực tuấn tu. Tren người y khong nhin thấy nhiều dấu vết thuộc Man
tộc, chỉ co hai ben tai nhiều khuyen tai xương mới lộ ra đoi chut.
Bộ ao tim kia, To Minh chưa từng thấy qua đồ đẹp như vậy. Vải tho ao gai con
lau mới sanh bằng, cang khong phải đồ da thu hắn mặc co thể so sanh.
Theo người nay đi đến, sau lưng Phong Quyến bộ lạc hơi vặn vẹo, dường như
trong chớp mắt nay, đất trời biến sắc, trừ y ra, tất cả khong con tồn tại.
Cũng trong nhay mắt nay, gio thổi, ngừng, may troi, đong lại!
Người đan ong trung nien toc dai xoa tung, mặt mỉm cười chậm rai tới gần. Nụ
cười như gio xuan khiến khi huyết trong người đam To Minh hơi hoa hoan. Nhưng
theo người trung nien tới gần thi hiện ra loại cảm giac nghẹt thở, như khiến
người khong dam thߠmạnh.
Đặc biệt la anh mắt người nay, tựa như ẩn chứa trời đất, khiến người nhin đầu
oc trống rỗng, giống như bi mật bị đối phương phat hiện, khong con chỗ che
giấu.
Con rắn dừng giữa khong trung, khong dam nhuc nhich chut nao, do đo co thể
thấy sự khủng bố của người đan ong trung nien. A Cong chậm rai đứng dậy, giấu
đi đay mắt phức tạp loe ra luc trong thấy người kia.
"Mặc Tang, bai kiến Thượng Man Phong Quyến." A Cong mặt gia nua, đứng dậy cui
đầu hướng người đan ong trung nien.
"Mặc Tang, giữa ngươi va ta, khong cần như vậy." Ngươi đan ong thanh am nhu
hoa, nhưng khong ngăn cản A Cong cui đầu. Đợi A Cong bai xong, y vung len tay
phải, tựa như cach khong nang dậy ong.
Đa thấy A Cong than thể chấn động, nhưng khong đứng dậy ma la dưới lực lượng
nao đo, lại từ từ cui đầu! Lần cui đầu nay, thoang chốc lực lượng ben ngoai
than thể A Cong tan vỡ, dần tan đi, thế nay A Cong mới đứng vững.
Người đan ong ao tim nhin chằm chằm A Cong, tren mặt lộ ra tươi cười, lắc đầu
chỉ vao ong.
"Ngươi đo, vẫn la tinh tinh như hồi trẻ, đa bao nhieu năm rồi, sao lần nay lại
đay tim ta?"
"Năm đo Thượng Man đề ra yeu cầu, Mặc Tang phan van đến nay đa co quyết định."
A Cong sắc mặt binh thản, chậm rai mở miệng.
Người đan ong ao tim nghe thấy lời nay, sắc mặt lập tức biến ngưng trọng.
Đam To Minh cũng đa sớm đứng dậy, cung kinh đứng ben cạnh. To Minh cach A Cong
gần nhất, mơ hồ cảm nhận được tam tinh A Cong khi đối diện bạn cũ, cũng co thể
hiểu vi sao A Cong khong đến Phong Quyến.
Thấy khuon mặt gia nua của A Cong, tim hắn khẩn trương đập nhanh, liếc trộm
người đan ong trung nien ao tim. Trong đầu To Minh bất giac hiện ra lời A Cong
từng noi với hắn.
"Man Cong Phong Quyến bộ lạc, trước năm hai mươi tuổi khong bằng ta, mai đến
năm ba mươi bốn tuổi mới co thể miễn cường đấu một trận với ta. Khi ấy A Cong
trong bộ lạc tam phương nay khong ai khong biết!"
Long To Minh đau nhoi, đang muốn thu lại tầm mắt thi đa thấy người ao tim mỉm
cười nhin hắn một cai. Ánh mắt nay, lập tức khiến đầu oc To Minh chấn động.
Hắn co thể ro rang cảm nhận được, A Cong thi thuật ẩn tren người minh chớp mắt
đa bị người trung nien nhin thấu.
Đang luc To Minh sắp chịu khong nổi, than thể run rẩy thi người đan ong dời
tầm mắt, nhin hướng đam Bắc Lăng, cung với Loi Thần, Ô Lạp va cả Sơn Ngan khoi
thủ, cung với Tiễn Thủ Ô Sơn bộ lạc.
"Bai kiến Thượng Man Phong Quyến." Sơn Ngan la người thứ nhất khom người cui
đầu, sau đo mấy người khac cũng lam theo.
Tim Loi Thần đập nhanh, khẩn trương đến nỗi mặt tai nhợt. Ô Lạp cũng giống
thế. Coi như la Bắc lăng cũng khong con chut gi lạnh lung, ma la cung kinh.
"Ta nhớ ngươi, ngươi ten Bắc Lăng đung khong?" Người trung nien chỉ hướng Bắc
Lăng.
Bắc Lăng ngẩn ra, mắt lộ sự vui mừng như đien, giọng run len vội vang cung
kinh noi.
"Thượng…Thượng Man, toi la Bắc Lăng."
Người đan ong ao tim mỉm cười, sau đo nhin A Cong, đang muốn mở miệng thi đột
nhien biến sắc, nhin phương xa. A Cong luon trầm mặc đứng đo, giờ phut nay như
la phat hiện cai gi, theo sau người trung nien nhin qua.
Đa thấy phia chan trời như co cuồng phong gao thet, một sợi chỉ đen to lớn bay
nhanh đến. Khong bao lau sau, theo sợi chỉ đen đến, co thể ro rang thấy sợi
chỉ đen la một con rết dai hơn mười trượng.
Con rết đen co trăm chan, bộ dạng cực kỳ dữ tợn đang sợ, luc tiến len xung
quanh lượn lờ khoi đen, ben tren đứng sau người!
To Minh nhin con rết dần tới gần, nhin trong sau người co một bong trắng, mặt
lộ nụ cười.
Đứng đầu la một ba lao toc bạc. Ba lao mặc đồ đen, mặc du nhin hơi gia nhưng
co thể thấy tuổi trẻ nhất định la xinh đẹp tuyệt trần, chẳng qua sắc mặt lạnh
lung khiến người xem thấy lạnh lẽo.
To Minh phat hiện anh mắt A Cong nhin ba lao Ô Long bộ lạc khang khac.
Sau lưng ba lao la một người đan ong tựa như thap sắc. Người đan ong nay cực
kỳ cao to, sắc mặt lạnh lung, khi huyết tren người mạnh mẽ, thậm chi con cao
hơn Sơn Ngan va Tiễn Thủ chut đỉnh.
Ben người ba lao la một thiếu nữ mặc ao trắng. Thiếu nữ mặt may xinh đẹp cực
kỳ mỹ lệ, trong mắt co tia ưu sầu. Chỉ la nỗi buồn nay khi co nhin thấy To
Minh thi thoang chốc biến mất, con lại la kinh ngạc va vui mừng, nhay mắt với
To Minh.
Trong ba người nay To Minh cũng thấy người quen, chinh la Tư Khong. Y đứng
tren lưng con rết đen, hung ac trừng To Minh, mắt lộ hận thu.
Con lại hai người tuổi khong lớn, gần bằng To Minh, một nam một nữ. Nhin khuon
mặt thi hai người nay la anh trai em gai, đều yen lặng. Chẳng qua co gai thể
hinh cao to, thoạt nhin rất đầy đặn nhưng diện mạo thanh tu.
Khi con rết tới gần, ben tren ba lao va mọi người đều cui đầu hướng người ao
tim, sắc mặt cung kinh. Ngay cả con rết dưới than họ cũng run rẩy, dường như
kha sợ người ao tim.
Người ao tim luon luon mỉm cười, gật đầu nhận Ô Long bộ lạc bai xong co một
bong người từ ben dưới Phong Quyến bộ lạc chạy vội đến. Dưới chan bong người
co khoi tim lượn lờ, xuất hiện giữa khong trung, cung kinh cui đầu với người
ao tim.
Bong người ấy chinh la một ong lao ao trắng, la hom đo lấy đi đan dược của To
Minh, Thạch Hải!
"Thạch Hải, chieu đai khach quý." Người ao tim noi xong, nghe Thạch Hải cung
kinh đap liền nhin hướng Ô Sơn bộ lạc A Cong Mặc Tang.
"Mặc Tang, co bộ lạc dang len một it Tang Van Diệp, ta biết ngươi năm đo thich
vật ấy, đợi ngươi đến gặp ta rồi sẽ cung ngươi nhấm nhap."
A Cong Ô Sơn bộ lạc nhẹ gật đầu, ngoai lại noi vai cau phan pho với Tiễn Thủ,
cất bước. Dưới anh nhin sửng sốt của To Minh, hắn thấy A Cong cũng như la bước
tren khong khi đi hướng người ao tim, cung nhau bay về phia thanh đa.
Nhin bong lưng người ao tim, trong mắt To Minh co tia khao khat.
'Khai Trần cảnh…khong biết đến khi nao minh mới co thể đạt được cảnh giới như
vậy!'
Khi To Minh am thầm mơ ước trong theo, thi Thạch Hải vẻ mặt tươi cười nhin mọi
người.
"Trừ đam thanh nien tuổi trẻ ra thi mọi người đều la bạn cũ, cac người đến
sớm, mấy bộ lạc khac con chưa đến. Đợt nay do lao phu tiếp đai, mời vao Phong
Quyến thanh!" Thạch Hải con co việc khac phải lam, cố lam bộ mặt tươi cười
khach sao vai cau, dẫn mọi người bay hướng thanh đa.
Luc nay Loi Thần đi tới ben cạnh To Minh, gặp Bạch Linh rồi ga nhớ tới luc ở
bộ phường, hơi lo lo. Dường như đứng cạnh To Minh thi co thể đẩy mọi chuyện
len đầu hắn.
To Minh thỉnh thoảng liếc Bạch Linh. Bạch Linh cũng la mỉm cười, đoi khi va
chạm anh mắt với To Minh. Mắt giao nhau, To Minh nghe tiếng tim minh đập
nhanh.
Rất nhanh, người của hai bộ lạc đa tiến vao trong Phong Quyến thanh, đap xuống
một quảng trường cực lớn. Con rết tan đi, hoa thanh khoi đen mau chong nhập
vao người Man Cong Ô Long bộ lạc.
Con về con rắn thi hoa thanh đụn may bay len trời, biến mất khong thấy.
Quảng trường to lớn giờ phut nay đa co tộc nhan Phong Quyến bộ lạc chờ sẵn.
Thạch Hải sắp xếp, họ chia nhau tiến đến, rất la lễ phep dẫn đường, sắp đặt
chỗ ở mấy ngay nay cho bọn họ.
Chẳng qua loại lễ phep nay chỉ la bề ngoai, ẩn dưới thai độ vẫn la sự kieu
ngạo.
Dưới sự dẫn dắt của Sơn Ngan va Tiễn Thủ, đam To Minh đang muốn rời đi, nhưng
luc nay chợt truyền đến thanh am từ phia Ô Long bộ lạc.
"Ngươi chinh la To Minh?"
To Minh khựng bước chan, xoay người nhin thấy Man Cong Ô Long bộ lạc am trầm
nhin minh.
---o0o---
-----oo0oo-----