Tuyệt Cảnh Trùng Sinh, Lực Lượng Tăng Lên


Bởi đan dược nguyên nhân nên Tiêu Phàm cũng bắt đầu hồi phục chút ít sức lực,
hắn khẽ ngồi dậy dựa vào gốc cây sau đó lắc đầu ngao ngán nhìn về phía Bạo
Huyết Viên, chỉ cần con cự viên này còn hắn chẳng có chút cơ hội sống nào,
nhiều lắm cũng chỉ là hồi phục một chút rồi làm một ít vô vị giãy chết sự phản
kháng cũng không có quá nhiều ý nghĩa, hơn nữa lần này thương thế quá nặng kể
cả có trị thương đan dược đi nữa, không có vài tiếng đồng hồ là hắn không là
không thể nào đứng dẩy nổi, mà khi đó có lẽ hắn cũng nằm trong Bạo Huyết Viên
dại dày rồi.

Lại nói con kia cự viên cũng không có gì tiếp theo hành đồng khoanh chân ngồi
giống người như thế ngồi lẳng lặng nhìn về phía Tiêu Phàm có vẻ như chưa cảm
thấy nhàm chán cùng đói bụng cảm giác nên nó chưa muốn kết thúc tính mạng con
mồi, tuy nhiên chỉ cần hắn có động tĩnh gì khác thường khả năng nó sẽ xông đến
xé xác Tiêu Phàm ra làm từng mảnh ngay lập tức.

Tiêu Phàm bỗng cảm giác trong thân thể mình có gì đó quái lạ, dường như có vật
gì đó nhỏ bé giống như là một giọt máu đang bắt đầu từ trung tâm thân thể hắn
từ từ di chuyển đến thân thể mọi ngóc ngách, cái này cùng cảm giác ban đầu hắn
tại võ đồ lúc thân thể chuyển biến giống như đúc.

Có chút khác biệt là lần này hắn cũng không hề cảm thấy có gì đau đớn cùng khó
chịu, chỉ thấy lần này mỗi nơi nó đi qua sẽ đều tạo thành cảm giác vô cùng dễ
chịu cùng sảng khoái, những nơi có thương thế khi giọt máu này đi qua đều sẽ
cảm thấy vô cùng sảng khoái cũng dễ chịu khó tả khiến cho hắn muôn rên nhẹ một
tiếng xúc động.

Hơn nữa, nó đi qua những chỗ có bầm tím máu tụ vệt thương thì rất nhanh nơi đó
không còn chút nào đau đớn cảm giác cùng với bầm tím vết rất nhanh sẽ biến
mất, trả lại hắn da thịt màu cổ đồng dáng vẻ ban đầu,.thậm chí những nơi có
xương cốt bị gãy rất nhanh sẽ được nó chữa trị dần dần trở nên hoàn hảo như
lúc ban đầu, chỉ để lại một ít cảm giác ngứa ngáy khó chịu cùng một ít bồn
chồn không yên.

Cứ như thế hồi lâu sau đó thương thế trên người Tiêu Phàm cũng đã hồi phục gần
như toàn bộ, thậm chí còn có cảm giác lực lượng tràn trề so với trước khi bị
thương mạnh hơn không ít, khiến cho hắn hận không thể ngay lập tức đứng dậy
cũng con kia Bạo Huyết Viên đại chiến một trận, nhưng rất nhanh hắn kìm nén
lại đợi thân thể khôi phục chút nữa càng có nhiều hơn cơ hội thắng.

Lúc này Bạo Huyết Viên có vẻ đã chơi chán, lúc này nó đưa ánh mắt nóng rực về
phía Tiêu Phàm nhìn một lát, ngay lập tức sau đó mang theo nó cực lớn then
hình hướng về phía hắn đi tới khiến cho mặt đất không rung động không ngừng
vang lên “ Rầm rầm”.

Thấy vậy Tiêu Phàm cũng mặc kệ còn lại một ít không đáng kể trên người thương
thế chạy lại cách đó không xa Phá Thiên Kiếm đang nằm trêm mặt đất, hai tay
nắm chặt chuôi kiếm dùng Linh Xà Bộ lại gần cự viên sau đó dùng một chiêu
Trọng Kiếm Trảm hướng nó chém tới.

Hắn cũng tững nghĩ sẽ tìm thời cơ chạy trốn, nhưng khi nghĩ đến trước đó thoi
thóp gần chết cảnh tượng lại đầu nóng lên muốn cùng Bạo Huyết Viên sinh tử một
trận chiến, hơn nữa lực lượng tăng mạnh khiến hắn càng trở lên to gan.

Bạo Huyết Viên có chút bất ngờ bởi nó con mồi vốn đang nằm thoi thóp lại còn
có thể đứng dậy hướng nó tấn công, nó một tay ngay lập tức vung lên nắm đấm
tạo ra xé gió tiếng vang cùng Tiêu Phàm kiếm mạnh mẽ va chạm.

Chỉ nghe “ Keng” 1 tiếng va chạm thanh âm rất to cả hai lại tách ra nhanh
chóng, lúc này Tiêu Phàm lùi lại 3 bước nhìn về bị lùi ra xa gần 10 mét cự
viên tâm trạng vui vẻ, suy đoán của hắn đúng lần này lực lượng thân thể hắn
tăng lên rất lớn có thể đánh lui con này cự viên, hơn nữa vừa rồi hắn cùng
chưa hoàn toàn sử dụng hết lực lượng cũng đã đạt tới hơn 4 vạn cân lực đạo,
chỉ tính thân thể hắn lực lương có lẽ cũng đạt 3 vạn cân lực đạo trở lên.

Mừng rỡ thầm than Hoàng thể đúng là cực kỳ biến thái mỗi lần biến đổi đều có
thể tăng lên một vạn cân lực đạo, cứ như thế này ngày sau còn có thể tăng lên
mức độ nào cảnh giới, có lẽ là sẽ đạt đến cái nào đó cực kỳ khủng khiếp cấp độ
đi.

Bạo Huyết Viên đứng ở ngoài xa không ngừng điên cuồng gầm rú, đòn đánh vừa rồi
khiến nó rất đau đớn, đối với nó mà nói bị một tên nhân loại nhỏ bé đả thương
có vẻ như là không thể chấp nhận được, ngay sau một tiếng gầm lớn nó nhảy lên
thật cao lại một chiêu từ trên cao đập tới.

Thấy vậy Tiêu Phàm nhìn nó với ánh mắt khinh thường “ Trò trẻ con” hắn rất
muốn biết lực lương cực hạn của mình ở mức độ nào, mắt thấy cự viên công tới
hắn nắm chặt kiếm chém ra một chiêu Trọng Kiếm Phá là chiêu thứ trong 3 chiêu
của Trọng Kiếm Phá bộ kia võ kỹ hướng về phía cự viên.

Lực lượng tăng lên khiến Tiêu Phàm tự tin hơn rất nhiều gần như cùng tự phụ
một dạng, hắn tin tưởng ngay cả nếu như mình không đỡ nổi chiêu này chắc chắn
cũng sẽ không bị thương tổn gì quá lớn.

Ngay sau đó một tiếng “ Keng” tiếng kim loại va chạm thanh âm cùng một tiếng
“Rầm” thật lớn, ở giữa khu vực người thú va chạm xuất hiên một cái cực kì rộng
hố sâu xung quanh bụi đất mù mịt nhất thời khó biết được ai thắng ai thua, bụi
mù tan hết sau đó chỉ thấy một người thiếu niên đầu tóc bù xù cũng toàn thân
quần áo rách rưới nhìn vô cùng chật vật nhưng trên khuôn mặt tuấn tú lại mang
theo nụ cười rất tươi tắn cùng cách xa đó khoảng 50 mét là một con cự lớn cự
viên đang không ngừng thống khổ xoa xoa một bên cánh tay gào thét, xung quanh
nó có vài gốc cây nhỏ bị nó trong lúc bị đánh bay ra va phải bị đẩy ngã.

Tiêu Phàm rất hài lòng, đòn vừa rồi của hắn mang theo 5 vạn cân lực đạo đánh
Bạo Huyết Viên văng ra rất xa, có lẽ là do môn kia Trọng Kiếm Phá võ kỹ cũng
đã bước vào nhập môn cánh cửa, hắn lần này gây tai họa có vẻ như là đã tạo ra
một cái cực lớn cơ duyên, lực lượng tăng lên mảng lớn cùng ba bộ võ kỹ đều
bước vào nhập môn cánh cửa, vì vậy hắn đối với còn lại bộ kia Man Long Chiến
Thể cùng Bát Hoang Bất Diệt Quyền thiên phú càng thêm chờ mong.

Lúc này ngoài xa Bạo Huyết Viên có vẻ như biết không đánh lại Tiêu Phàm quay
đầu bỏ chạy không còn như trước đó khí thế, nhìn thấy nó hành động khiến hắn
có chút buồn cười phong thủy luân chuyển cuối cùng đến lượt hắn trở lành kẻ
thắng, nhưng hắn cũng không muốn cho con này cự viên sống sót bởi nếu hắn
không gặp chút may mắn có lẽ đã sơm chết không thể nào chết thêm.

Tiêu Phàm dùng Linh Xà Bộ bám sát nó thề không giết chết con này cư viên không
thôi, mắt thấy không thể thoát thân nổi, Bạo Huyết Viên dành phải quay lại
cùng hắn chiến đấu.

Vì không thể phá được nó da thịt phòng ngư nên Tiêu Phàm chỉ có thể dùng lực
lượng chênh lệch dần dần mài chết nó, mãi đến nửa tiếng sau đó chiến đấu mới
kết thúc.

Tiêu Phàm đứng một bên không ngừng thở dốc, còn lại một bên là Bạo Huyết Viên
to lớn xác nằm ở giữa loang lổ vũng máu, bị đập gần như biến hình khắp thân
thể không còn chỗ nào nguyên vẹn, cái gì gọi là hoang thú cuồng dã lực lượng
cùng hung tàn phương thức chiến đấu, Tiêu Phàm thằng này so hoang thú lực
lượng còn muốn lớn hơn, so độ hung tàn hắn còn hung tàn gấp mấy lần hoang thú.

Nghỉ ngơi một chút hắn lại gần Bạo Huyết Viên thân thể đưa tay ra chạm vào nó
thân thể thử nghiệm hấp thu tinh huyết, nhưng có vẻ như là hắn thân thể đã đến
cái nào đó giới hạn không tiếp tục hấp thu hoang thú tinh huyết nữa, đối với
cái này Tiêu Phàm chỉ có thể lắc đầu đáng tiếc, điều này có nghĩa là hắn chỉ
có thể thành thật tu luyện không còn khả năng dùng cái khác tài nguyên tăng
lên thân thể lực lượng.

Nhìn sắc trời đã nhá nhem tối, Tiêu Phàm cất Bạo Huyết Viên xác hướng phía bên
ngoài khu vực đi tới.


Bất Diệt Thánh Hoàng - Chương #24