Lý Hổ Đội Ngũ


Vài ngày sau khi cùng Bạo Huyết Viên chiến đấu, Tiêu Phàm cũng lại không bước
vào chính giữa khu vực liều mạng săn giết hoang thú, mấy ngày nay hắn chỉ ở
bên ngoài trị thương cùng tu luyện tăng lên thực lực, cũng không phải là thân
thể hắn bị thương rất nặng mà chẳng qua là hắn cũng có chút mệt mỏi muốn nghỉ
ngơi vài ngày.

Tiêu Phàm cũng rất chăm chỉ sử dụng linh thạch cũng chân khí đan để gia tăng
tốc độ tu luyện khiến cho tu vi đột nhiên tăng mạnh tu luyện ra 10 sợi huyết
khí theo lẽ thường mà tính toán hắn cũng đã trở thành một vị đỉnh cấp võ sĩ.

Đối với mấy bộ võ kỹ hắn cũng đều có không nhỏ thành tựu đều tu luyên đến nhập
môn cảnh giới hơn nữa mắt thấy cũng sắp đạt đến tiểu thành, chỉ có Bát Hoang
Bất Diệt quyền là ngẫu nhiên cũng mang ra nghiên cứu cũng hơi có chút hiểu ra.

Môn này võ kỹ không rõ phẩm cấp nhưng so với Địa cấp võ kỹ thâm ảo cùng khó tu
luyện rất nhiều gồm 8 quyền chủ yếu là dựa vào thân thể lực lượng đến phát huy
võ kỹ uy lực, ngẫu nhiên hắn cũng đánh ra được vài quyền nhưng muốn đạt đến
nhập môn cảnh giới còn phải đi một đoạn đường rất xa.

Lại nói về võ kỹ tu luyện cấp độ gồm nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn
bốn đại cảnh giới.

Nhập môn cảnh giới chính là tu luyện võ kỹ đạt đến có chút hiểu biết có thể
thi triển thành thạo môn võ kỹ nhưng cũng không phát huuy hết được toàn bộ uy
lực của võ kỹ, tu luyện đến nhập môn cảnh giới cũng tùy theo võ kỹ độ khó khác
nhau.

Tiểu thành chính là đem một môn võ kỹ tu luyện đến hơi có chút thành tựu miễn
cưỡng có thể thi triển đến 5 thành uy lực của môn nào đó võ kỹ dẫn đến uy lực
đòn đánh được tăng phúc rất nhiều về một mặt nào đó.

Đại thành là có thể khiến cho võ kỹ uy lực toàn bộ thi triển đi ra khiến cho
lực tấn công tăng nhiều, thậm chí có môn võ kỹ tu luyện đến đại thành sau đó
còn có thể tăng phúc gấp đôi lực đạo, tuy nhiên mỗi loại võ kỹ khác nhau tăng
phúc cũng hoàn toàn khác nhau.

Viên mãn cảnh giới mỗi khi thi triển môn nào đó cảnh giới đạt đến hoàn mĩ tình
trạng khiến cho thi triển môn võ kỹ đó mang theo môn đó võ kỹ ý cảnh khiến cho
uy lực võ kĩ tăng lên gấp đôi so với đại thành cảnh giới, tuy nhiên cảnh giới
này rất khó để đạt tới, không có chục năm trở lên tu luyện hẳn là không thể
nào được.

Mắt thấy Tiêu Phàm cũng bước vào Hoang Cổ sơn mạch nhiều ít cũng đã được 2
tháng, lần đầu tiên hắn xa nhà nên cũng có chút nhớ nhưng cùng mong muốn trở
về, hơn nữa cuộc sống của hắn đoạn thời gian này cũng có chút đơn điệu cùng cô
đơn, hắn tính toán còn săn giết nốt 10 con cấp 2 hoang thú thời điểm sau đó
cũng sẽ trở về nhà.

Buổi tối thời gian Tiêu Phàm cũng không tiếp tục tu luyện mà là ra ngoài đốt
lửa nướng hoang thú thịt, nhìn xung quanh có vô số võ giả đang không ngừng
cùng nhau cười nói vui vẻ lộ ra không khí vô cùng nhộn nhịp, chỉ có hắn cái
này người cô đơn một mình không cùng ai nói chuyên, hắn có chút hơi nhớ trước
đó Lý Hổ đại hán, bởi trước đó Lý Hổ kể chuyện là hắn rất thích nghe, Lý Hổ
cũng đã rời đi khoảng hai tuần nhưng cũng chưa hề quay lại, nhớ một chút cái
này đối với mình có chút quá tốt so với bình thường Tiêu Phàm cũng có chút
buồn cười không biết phải làm sao để nói về người này.

Tuy nhiên trong truyền thuyết có một loại người cực kỳ linh thiêng ngươi chỉ
cần suy nghĩ về hắn một chút sau đó đem hương muỗi ra đốt hắn cũng hiện về
cùng ngươi trò chuyên, trong trường hợp này thì Lý Hổ là một người như thế.

Chỉ thấy xa xa có một người đại hán đang từng bước đi nhanh về phía Tiêu Phàm
chỗ ngồi, trên miệng mang theo toe toét nụ cười đối với hắn nói:

“ Tiêu Phàm lão để vẫn khỏe chứ? Cái này hoang thú thịt có chút thơm hẳn là ăn
rất ngon?”

Tiêu Phàm cười khẽ lắc đầu thầm nghĩ, ngươi người này thực sự là thiêng đến
mức độ không có gì để nói, chỉ cần nghĩ về hắn một chút hắn cũng đến, đoạn hắn
cười nói:

“ Lý Hổ đại ca! Hẳn là vừa mới tới đi? Qua bên này ngồi đợi chút thịt chin
cùng nhau uống rượu diệt mồi”

Lý Hổ ngây ngô cười lại gần chỗ Tiêu Phàm ngồi bắt đầu hỏi han quãng này thời
gian trải qua, đối với cái này Tiêu Phàm cũng hơi đại khái kể ra quãng thời
gian này trải qua tuy nhiên hăn giấu đi rất nhiều chi tiết nguy hiểm ví dụ như
kì lạ thân thể cùng bước vào bên trong chính giữa khu vực trải qua, cũng không
phải hắn muốn giấu diếm mà mấy chuyện kia thực sự là khó có thể tin tưởng hơn
nữa còn vô cùng nguy hiểm cùng máu me cũng không tốt kể ra.

Hai người vừa ăn vừa uống rượu cười nói vui vẻ hồi lâu, Lý Hổ đối với Tiêu
Phàm trải qua cũng rất là hiếu kì bởi người nào gia tộc thiếu gia không phải
là an ổn ở trong gia tộc hoặc là ở võ đạo học viện trải qua yên bình cuộc
sống, có mấy người dám bước vào nơi này săn giết hoang thú cuộc sống cùng bọn
hắn không thế lực võ giả giống như, ngày ngày cùng hoang thú chém giết để đổi
lấy tài nguyên tu luyện hơn nữa còn phải thường xuyên đối mặt với tử vong nguy
cơ.

Lý Hổ đối với Tiêu Phàm cái này gia tộc thiếu gia là bộ phục sát đất, khí hắn
nghe đến Tiêu Phàm đột phá tới võ sĩ cảnh giới sau đó cũng là vui mừng mời
Tiêu Phàm vào chính mình tiểu đội vào chính giữa khu vực săn giết hoang thú.

Đối với Lý Hổ lời mời lần này Tiêu Phàm cũng không tiếp tục từ chối hắn cũng
muốn thu thập nốt 10 con hoang thú máu huyết còn lại sau đó trở về gia tộc tu
luyện Man Long Chiến Thể, còn đối với hoang thú xác hắn có rất nhiều nên cũng
không có cái gì hứng thú có cũng được không có cũng chả sao.

Hai người nói chuyện vui vẻ đến tận khuya sau đó mới chia tay trở về chính
mình lều trại nghỉ ngơi, Lý Hổ hẹn Tiêu Phàm sáng mai cùng tiểu đội tập trung
đi vào chính giữa khu vực.

Rất nhanh qua một đêm, lúc này Lý Hổ đang dẫn theo 3 người trung niên hướng
Tiêu Phàm lều trại đi tới, gặp Tiêu Phàm đang thu dọn lều trại hắn cười nói:

“ Tiêu Phàm lão đệ dậy sớm quá nhỉ? Đến đây cùng nhau nhận biết một chút ta
cái này tiểu đội thành viên”

Tiêu Phàm bắt đầu hướng 4 người chào hỏi từng người sau đó im lăng nghe Lý Hổ
giới thiệu từng người thông tin.

Hắn đối với 4 người này cũng sơ sơ nắm rõ, bên trái Lý Hổ một cái trung niên
nhân hình thể bình thường khuôn mặt buồn bã tên Vương Cường tuổi 36 tu vi võ
sĩ cao cấp, bên tay phải Lý Hổ là một vị thân hình cao lớn có hơn 1 mét chín
nhưng thân thể lại vô cùng gầy gò cùng cây gậy giống nhau như thế tên gọi
Hoàng Báo tu vi Võ sĩ cao cấp, bên phải ngoài cùng là một cái khuôn mặt luôn
luôn băng lãnh người từ đầu đến giờ chưa từng thấy hắn mỉm cười có tên Cao
Kiến tu vi võ sĩ cao cấp, còn về Lý Hổ là cái này đội ngũ lão đại cũng là tu
vi cao nhất võ sĩ đỉnh cấp, tất cả 4 người đều là Thanh Phong trấn tán tu.

Thấy Tiêu Phàm tuổi còn trẻ mới 16 tuổi khoảng chừng đã có võ sĩ tu vi tuy hẳn
là mới đột phá cũng không thế nào cao thâm hơn nữa còn là gia tộc người, 3
người kia đối với hắn cũng rất là khách sáo chào hỏi tạo quan hệ.

Sau đó năm người tiểu đội cùng nhau đi về hướng chính giữa khu vực từ từ đi
tới.


Bất Diệt Thánh Hoàng - Chương #25