_ Hệ Thống Cửa Hàng


Người đăng: Hoahuongduongdaheo

Mặc dù cảm thấy rất kỳ quái, nhưng là thấy Tôn Phủ Định đã tốt, Nguyễn Ngọc
Tường Lam cũng là đi làm cơm, cùng chuẩn bị nước tắm cho hắn, với cái tính
lạnh như băng của nàng cũng là không muốn nói nhiều dù chỉ một câu.

" Bà mẹ nó ! Ta có bà xã tốt như vậy, nhưng trai đến cua nàng ta còn đứng một
bên ngây ngốc cười, đây chẳng phải ta tạo điều kiện cho người ta cướp đi vợ
mình ? "

" Không được . . . "

Tôn Phủ Định nhìn bóng lưng của Nguyễn Ngọc Tường Lam trong lòng mắng to.

Đúng lúc này âm thanh của hệ thống vang lên :

" Đinh ! Quá trình chuyển thế đầu thai bị lỗi, Hệ thống đền bù ký chủ 10000
bạc ! "

" Ngươi . . . Ngươi là đồ khốn nạn ! Lão Tôn 20 năm tuổi thọ chỉ đáng giá
10000 lượng bạc ? Sao ngươi không cướp luôn đi, đền bù cái rắm gì ? " Tôn Phủ
Định nghe xong liền mở miệng mắng to trong lòng.

" Bạc này không phải ngân lượng, mà là tiền ảo của hệ thống, dùng để mua đồ
trong hệ thống ! " Âm thanh vang lên trong đầu Tôn Phủ Định.

" Hả ? Ngươi có bán đồ ? Bán thứ gì ? Cho ta xem . . . " Tôn Phủ Định cũng là
tò mò, tạm thời quên đi tức giận mở miệng hỏi trong lòng.

Trong não hải Tôn Phủ Định liền hiện ra một loạt hình ảnh các món đồ khác nhau
cùng giá cả, đến Thần Khí như ' Quạt Ba Tiêu ', ' Gậy Như Ý ', ' Kim Cang
Trát ' . . . Đều có đủ, bấc quá Hắn nhìn giá liền trợn cả mắt, nói chung là
không mua nổi.

" Ngươi mang thứ ta hiện tại mua nổi mà giới thiệu, Bà mẹ ngươi mang mấy cái
đó ra Trang Bức với ta à ? " Tôn Phủ Định trong lòng cũng là chửi ầm cả lên.

Trong não hải hình ảnh liền thay đổi thành những món đồ 10000 bạc trở xuống.

" Ừm ! Bán hàng khá phong phú đấy, bán ta một hộp socola xem ! " Tôn Phủ Định
khá vui vẻ mở miệng mua món đầu tiên.

" Đinh ! Ký chủ tiêu tốn 1 bạc mua Socola một hộp ! " Hệ thống âm thanh vang
lên trong đầu Tôn Phủ Định, trong tay hắn cũng xuất hiện một hộp socola ,
nhìn rất đẹp mắt.

" Wow ! Thật ngon à, ngươi bán hàng đúng là rất tốt . . . " Tôn Phủ Định khui
hộp lấy ra một viên bỏ vào mồm nhai, nhìn rất ngon lành.

" Trời ạ ! Ngươi làm cái gì thế ? Sao lại ăn phân . . . " Nguyễn Ngọc Tường
Lam vừa đi vào nhìn thấy Tôn Phủ Định trong miệng nhai thứ gì đen đen, giống
hệt phân liền mở miệng hô to.

Nàng nhanh như chớp chạy đến đưa tay muốn hất hộp chứa mười mấy viên Socola mà
nàng cho là phân, bất quá Tôn Phủ Định liền theo bản năng tóm lấy tay nàng.

" Vợ yêu dấu của ta ơi ! Nàng thật là thiếu hiểu biết, cái này gọi là Socola
, phân cái gì mà phân ! Đây ! Ta cho nàng ăn thử . . . " Tôn Phủ Định tay kia
bốc một viên ý muốn cho Nguyễn Ngọc Tường Lam ăn.

Nàng cánh tay khác liền đưa tới đỡ, nhưng là ngay một cái chớp mắt nàng liền
bị hắn ôm trọn vào lòng không thể vùng vẩy được, mắt trợn ngược nhìn cục phân
đang đến miệng mình.

Bất quá không phải hôi thối ghê tởm như Nguyễn Ngọc Tường Lam tưởng tượng, mà
là một vị ngọt nhẹ nhàng tan trong miệng nàng, hương thơm của socola lan tỏa
, vị chocolate, cả vị ngọt lẫn vị đắng, cả vị sữa lẫn vị cacao tạo nên một
cảm giác thơm ngon đến khó tả.

" Thấy chưa, Ta đã nói không phải là phân mà ! Có phải rất ngon không ? " Tôn
Phủ Định lúc này mới thả ra Nguyễn Ngọc Tường Lam mở miệng ôn nhu nói.

Nguyễn Ngọc Tường Lam cũng là gật gật đầu, giống như lời nói của nàng rất quý
giá vậy, không muốn tốn nhiều một chữ.

" Ngon là được rồi ! Đây, ta cho nàng hết . . . " Tôn Phủ Định đóng hộp
socola nhét vào tay Nguyễn Ngọc Tường Lam.

Nàng liền nhanh như chớp thu hộp socola vào Không gian giới chỉ, giống như sợ
ai cướp mất một dạng.

" Wow ! Nàng biết ảo thuật ? Dạy . . . Dạy ta với ! " Tôn Phủ Định thấy hộp
socola bổng dưng biến mất liền hưng phấn mở miệng, hắn nhưng rất yêu thích ảo
thuật à.

Bất quá mọi chuyện không như hắn muốn, Nguyễn Ngọc Tường Lam lúc này đã cảm
giác ra chuyện gì mở miệng quát to :

" Ngươi là ai ? Tôn Phủ Định chàng đâu ? Ngươi vì sao muốn giả mạo chàng ? "

" Ta là Lão công của nàng đây mà ? Lão bà ta hôm nay sao thế ? " Nguyễn Ngọc
Tường Lam bổng dưng nổi bảo, Tôn Phủ Định cũng là không biết chuyện gì xảy ra
.

" Hừ ! Đừng nghĩ học được cách xưng hô này liền nghĩ giả mạo chàng, ta đường
đường là tu sĩ Kết Đan Kỳ, lại dễ dàng bị ngươi bắt lấy, ngươi ít nhất là
Kim Đan kỳ, thậm chí Nguyên Anh kỳ tu sĩ, Tôn Phủ Định chàng không có bản
lĩnh như vậy ! " Nguyễn Ngọc Tường Lam càng nghĩ sắc mặt càng ngưng trọng.

" Đây . . . Đây là thế nào hệ thống ? " Tôn Phủ Định trong lòng hỏi.

" Hệ thống đã mở Auto tu luyện hai bộ Vu Hồn Vô Thượng Công cùng Điếu Đả Chư
Thiên Vô Thượng Công cho ngươi 20 năm, tất nhiên có thực lực, bất quá công
pháp này do Lý Bất Miên Vô Địch Chiến Thần Xuyên Vị Diện nghĩ ra, hệ thống
cũng không biết ngươi đang ở cảnh giới nào . " Âm thanh hệ thống vang lên
trong đầu Tôn Phủ Định.

" Hóa ra là vậy . . . " Tôn Phủ Định trong lòng cũng là hiểu, hắn Vừa rồi
theo bản năng ôm lấy Nguyễn Ngọc Tường Lam cưỡng ép nàng ăn socola làm nàng
hiểu lầm.

" Ta biết chuyện này rất khó giải thích ! Bất quá nàng nghe ta nói xong nàng
sẽ biết . . . "

" Năm đó lúc ta 5 tuổi, trong làng không ai muốn chơi với một đứa ngốc như ta
, bọn trẻ trong làng đều đánh đuổi trêu chọc ta, nàng liền xuất hiện bảo vệ
ta, chơi với ta ! "

" Năm ta 6 tuổi, lúc đi chơi bị ngất đi, nàng mặc dù yếu đuối vẫn cỏng ta về
đến nhà, lúc đó nàng cũng kiệt sức ngất đi ! "

" Cũng vào năm đó ta bị rắn độc cắn, nàng hút độc cho ta, việc đó làm nàng
xuýt chết ! "

" Năm ta 7 tuổi . . . "

. ..

Tôn Phủ Định kể từng từng chuyện mà hắn trải qua cùng Nguyễn Ngọc Tường Lam.

" Năm ta 10 tuổi . . . " Tôn Phủ Định chưa nói hết thì Nguyễn Ngọc Tường Lam
đã nhào đến chui vào lòng hắn.

" Ta tin chàng, ta tin chàng là Tôn Phủ Định của ta, chỉ là chàng thông minh
lên làm ta có chút không quen ! " Nguyễn Ngọc Tường Lam mở miệng nói.

" Được rồi ! Ngoan nào, từ nay ta sẽ chăm sóc cho nàng như mấy năm qua
nàngchăm sóc cho ta ! " Tôn Phủ Định mở miệng, giọng nói đầy thâm tình.

" Khà Khà . . . Để ta đưa nàng đi tắm nha ! " Tôn Phủ Định hai tay bế Nguyễn
Ngọc Tường Lam lên, hắn cảm giác nàng nhẹ như bông, không hề mất chút sức
lực gì, trong lòng liền hỏi hệ thống : " Hệ thống ! Sao trước đây ta yếu như
vậy ? "

" Vì Linh hồn không đầy đủ, không thể sử dụng sức mạnh trong cơ thể ! " Hệ
thống một câu đơn giản nói, Tôn Phủ Định liền hiểu.

" Chàng thả ta ra . . . Ta tự đi được ! " Nguyễn Ngọc Tường Lam liền vùng vẩy
, nàng mặt dù đã gả cho hắn mấy năm, nhưng là hắn ngốc ngốc chưa từng làm ăn
qua chuyện đó, giờ nhìn hắn giống như hổ đói muốn nuốt trọn mình, nàng có
chút không quen, mặt dù nàng trong lòng rất hạnh phúc vì hắn đã thông minh
lên.

( Một ngày hai chương, mình còn cuốn khác phải viết một ngày 4 chương, nên
là mọi người thông cảm, không nên thúc chương !

Cuối cùng cầu vote cầu np cầu kim đậu ! )


Auto Tu Luyện Hệ Thống - Chương #2