_ Thức Tỉnh


Người đăng: Hoahuongduongdaheo

" Tường Lam à ! Ta biết nàng là thương hại hắn, nhưng nàng là Thiên tài Vạn
người chưa có một, nàng sẽ đi là con đường tiên lộ, là con đường trường sinh
, còn hắn chỉ là một phàm nhân, một tên ngốc ! Không cùng con đường với nàng
! "

Phạm Ngọc Hiếu chỉ vào Tôn Phủ Định đang ngây ngốc cười cười, mở miệng nói
với Nguyễn Ngọc Tường Lam nữ tử.

Bất quá Nguyễn Ngọc Tường Lam mặt vẫn lạnh như băng, giống như không hề có
cảm xúc gì, không buồn không vui.

" Ta chỉ có một tình yêu duy nhất, đó chính là nàng, nàng luôn có mặt trong
mỗi giấc mơ của ta, nàng đã trở thành tâm ma của ta, không có nàng bên cạnh
ta không thể nào tu luyện được nữa, hãy làm đạo lữ song tu của ta được không
? Hãy đến xóa đi tâm ma của ta được không ? "

Phạm Ngọc Hiếu thấy nàng lạnh lùng không nói gì, ánh mắt hắn đầy vẻ si tình
mở miệng rót mật vào tai nàng, nhưng là nàng vẫn lạnh lùng như vậy, hắn tiếp
tục xuất chiêu võ mồm đỉnh cấp của mình :

" Ta biết nàng lo cho tên ngốc này, nhưng là hắn không xứng làm trượng phu
của nàng ! "

" Ta biết nàng đã lấy hắn 3 năm trước, khi nàng chưa đến tông môn tu luyện ,
nhưng là ta cũng biết nàng vẫn còn nguyên vẹn hoài bích chi thân ! "

" Ta sẽ mang hắn về Gia tộc, để hắn an an ổn ổn mà sống đến già, nàng không
cần phải lo nghĩ cho hắn nữa, Hãy cùng ta đạp bước trên con đường tiên lộ này
. . . "

Phạm Ngọc Hiếu tung võ mồm, xuất ra lời ngon tiếng ngọt đủ kiểu, bất quá
chưa phun mưa đủ thì đúng lúc này Tôn Phủ Định bổng dưng ngã ' Ầm ' một phát.

" Định, Ngươi sao vậy ? Đừng làm ta sợ . . . Để ta mang ngươi về phòng ! "
Nguyễn Ngọc Tường Lam bỏ lại Phạm Ngọc Hiếu thơ thẫn thở dài, mang Tôn Phủ
Định quay vào đình viện.

Mỗi đệ tử chân truyền đều được cấp một đình viện tráng lệ, bên trong có Tụ
Linh Trận cao cấp nhất, được hưởng tài nguyên tu luyện cũng là vô cùng phong
phú.

Nguyễn Ngọc Tường Lam là đệ tử đầu tiên từ khi Hùng Việt Tông thành lập tông
môn đến hiện tại không cần trải qua Tạp dịch đệ tử, Ngoại môn đệ tử, Nội môn
đệ tử, Hạch Tâm đệ tử theo thường lệ, mà là từ một phàm nhân lập tức trở
thành Chân Truyền đệ tử.

Đơn giản bởi vì nàng là Tam Hệ Linh Căn thiên tài, và có lẽ nàng cũng là đệ
tử duy nhất được mang theo trượng phu ở phàm giới đến Tông Môn.

Tôn Phủ Định được Nguyễn Ngọc Tường Lam mang vào trong căn phòng xoa hoa ,
tráng lệ.

Nàng phóng ra thần thức dò xét cơ thể hắn, bất quá không phát hiện gì nên
nghĩ là Tôn Phủ Định do mệt mỏi mà ngất đi, dù sao hắn không phải tu sĩ như
nàng.

Nàng vẫn là cẫn thận ngồi một bên chăm sóc hắn.

Bên trong não hải của Tôn Phủ Định, một linh hồn đang ngủ say lúc này bổng
dưng mở mắt tỉnh lại.

" Chúc mừng ký chủ ngươi đã thức tỉnh ! " Một âm thanh vang vọng trong não hải
Tôn Phủ Định.

Linh hồn ngủ say vừa tỉnh lại có vẻ cũng nghe được âm thanh này liền mở miệng
hỏi :

" Ngươi là ai ? Ngươi ở đâu ? Ta đang ở đâu ? "

" Ta là Auto tu luyện hệ thống ! Ngươi hiện đang ở trong não hải của chính
mình ! " Âm thanh lại vang vọng trong não hải của Tôn Phủ Định.

Đúng lúc này, một luồn tàn hồn cũng là dung nhập vào Linh hồn ngủ say vừa
tỉnh lại, bất quá nói là tàn hồn nhưng là nó cao to gấp 100 lần Linh hồn ngủ
say vừa tỉnh lại.

Tiếp thu một loạt trí nhớ của tàn hồn, Linh hồn ngủ say vừa tỉnh liền buộc
miệng thốt lên :

" Trời ạ ! Ta đây là đoạt xác trùng sinh ? "

" Không, ngươi đây là đầu thai chuyển thế, bất quá chỉ có một luồng tàn hồn
thức tỉnh, hầu như toàn bộ Linh hồn đều lâm vào ngủ say, hệ thống mới vừa
giúp ngươi thức tỉnh ! " Âm thanh vang vọng trong não hải của Tôn Phủ Định.

Linh hồn ngủ say vừa tỉnh lại cũng cảm thấy tàn hồn này thật giống như đúng là
của mình, Tôn Phủ Định cũng là tin tưởng hệ thống nói.

Bất quá một lúc sau Tôn Phủ Định liền la ầm lên :

" Ngươi làm ăn cái kiểu gì vậy ? Ta đầu thai chuyển thế hơn 20 năm mới để ta
tỉnh lại, Bà mẹ ngươi à, đời người có 60 năm mà thôi, ngươi đây không phải
là cướp mất một phần ba cuộc đời của ta sao ? "

" Đây là do hệ thống mang ngươi đi chuyển thế đầu thai lúc bị hư hỏng, phải
mất 20 năm mới sửa chữa xong, nên là bây giờ mới giúp ngươi tỉnh lại ! " Hệ
thống âm thanh vang vọng trong não hải của Tôn Phủ Định.

" Ài . . . Thôi coi như ta xui xẻo, ta làm sao trở vào thân xác đây ? " Linh
hồn mở miệng hỏi.

" Hệ Thống là có tặng kèm cho ngươi hai bộ công pháp, bất quá lúc đó ngươi
chưa thức tỉnh, hệ thống đã giúp ngươi Auto tu luyện ! Ngươi dựa theo Vu Hồn
Vô Thượng Công mà trở về thân xác . " Hệ thống âm thanh vang lên trong não hải
của Tôn Phủ Định.

Trong trí nhớ của linh hồn liền có thêm hai bộ công pháp tu luyện, một bộ có
tên là Vu Hồn Vô Thượng Công cùng Điếu Đả Chư Thiên Vô Thượng Công.

Hai bộ là nạp thiên địa vạn vật để bản thân sử dụng, không chỉ là Thiên Địa
Linh Lực cùng Thiên Tài Địa Bảo có thể hoàn toàn thu nạp, ngay cả khí vận ,
liền xem như Thiên số mệnh lý cũng có thể nạp làm chính mình dùng, cũng diễn
duỗi vô cùng vô tận công pháp, có thể diễn biến thế gian vạn vật.

Bất quá một bộ tu là linh hồn, một bộ tu là Nguyên lực, hai Bộ này công pháp
không có cực hạn, không có lên hạn, chỉ có vô cùng vô tận tu luyện có công
pháp tu tiên, tu thần, nhưng Vu Hồn Vô Thượng Công cùng Điếu Đả Chư Thiên Vô
Thượng Công tu là Vô Hạn !!!

Linh hồn liền theo Vu Hồn Vô Thượng Công vận chuyển trở vào thân xác.

" Lão bà của ta ! Cảm ơn nàng ! " Tôn Phủ Định mở mắt nhìn Nguyễn Ngọc Tường
Lam thâm tình mở miệng.

Hắn là chân chính cảm động, Nguyễn Ngọc Tường Lam nhưng là từ nhỏ đã chơi
cùng hắn, mãi cho đến lớn, cách đây hơn 3 năm, cũng không biết vì thương
hại hắn hay có tình cảm gì mà nàng quyết tâm gả cho hắn bất kể hắn ngu ngốc
một dạng.

Cha mẹ của nàng mặc dù không cho phép, nhưng là thương con gái buồn bả đành
đồng ý, trong làng cũng là tổ chức một đám cưới sơ sài.

Nguyễn Ngọc Tường Lam vẫn là ôn nhu chăm sóc hắn cho đến bây giờ, dù vào Tông
Môn tu tiên thì điều kiện duy nhất vẫn chỉ là mang theo hắn.

" Ngươi không khỏe sao không nói ? Việc gì phải chịu đựng đến ngất đi như thế
? "

Nguyễn Ngọc Tường Lam mở miệng trách cứ, trong ánh mắt có chút nghi hoặc ,
Tôn Phủ Định ngữ khí rất ôn nhu, vẫn nói chuyện một cách chầm chậm như cũ ,
nhưng mà lúc này lại làm cho người ta cảm giác không giống ngày xưa.

Không chỉ vậy, lúc này Tôn Phủ Định làm cho Nguyễn Ngọc Tường Lam cảm thấy
hắn có chút thay đổi, giống như ánh mắt của hắn không đờ đẩn như trước mà
giống như rất có hồn kiểu như rất có trí tuệ một dạng.

" Ta rất khỏe à nha, Lão bà của ta không cần phải lo cho ta như vậy đâu ! "
Tôn Phủ Định mở miệng rất tự nhiên nói.

Bất quá nghe xong hắn nói, Nguyễn Ngọc Tường Lam trong lòng càng cảm thấy
không giống, Vẫn cái cách xưng hô mà trên đời này chỉ có hắn gọi nàng như thế
, nhưng là cảm giác rất kỳ lạ, cảm giác làm cho người ta không thể diễn tả
được bằng lời.

( Một ngày hai chương, mình còn cuốn khác phải viết một ngày 4 chương, nên
là mọi người thông cảm, không nên thúc chương !

Cuối cùng cầu vote cầu np cầu kim đậu ! )


Auto Tu Luyện Hệ Thống - Chương #1