_ Hỏng Mất Phạm Ngọc Hiếu


Người đăng: Hoahuongduongdaheo

" Ây da . . . Để Lão công đây chăm sóc cho nàng mà, khà khà ! " Tôn Phủ Định
mở miệng nói, hai tay vẫn bế Nguyễn Ngọc Tường Lam đi, không hề có ý định
buôn thả nàng.

" Chàng . . . " Nguyễn Ngọc Tường Lam đỏ mặt không biết nói gì, đành xấu hổ
chui đầu vào lòng hắn.

Mười mấy năm qua nàng vẫn là mơ hồ, chỉ cảm thấy muốn ở bên cạnh Tôn Phủ Định
, cho đến khi lớn lên, nàng là muốn gả cho hắn chỉ vì muốn chăm lo cho hắn ,
chính nàng cũng không biết đây là tình yêu hay là sự thương hại.

Ba năm gả cho Tôn Phủ Định, cũng trải qua không ít lần tiếp xúc thân thể qua
, Nguyễn Ngọc Tường Lam cũng không ít lần tắm rửa cho Tôn Phủ Định, bất quá
không thấy cảm giác gì.

Nhưng là bây giờ trong người Nguyễn Ngọc Tường Lam khá xấu hổ, đơn giản bởi
vì Tôn Phủ Định bây giờ rất nam tính, rất bá đạo, rất man lỳ . . . Nói chung
là rất mê người, lại thêm nàng đã gả cho hắn, chứ nếu đàn ông khác ôm nàng
có lẽ bây giờ đã là một cái xác chết rồi ấy chứ.

Vào đến phòng tắm, Tôn Phủ Định mới thả Nguyễn Ngọc Tường Lam xuống, hắn
nhanh như chớp ' Xoạt ' một cái, trên người nàng liền chỉ còn một cái yếm đỏ
cùng cái quần ngắn màu trắng.

" Chàng . . . " Nguyễn Ngọc Tường Lam liền nhảy vào thùng nước che dấu thân
thể, nhìn Tôn Phủ Định u oán mở miệng.

Tôn Phủ Định mắt trố ra nhìn, máu mũi chạy ròng ròng.

" Chàng sao vậy ? Sao lại chảy máu mũi ? " Nguyễn Ngọc Tường Lam vì lo lắng mà
quên mất mình đang thiếu vải trên người, đứng lên lau chùi máu mũi cho Tôn
Phủ Định.

Bất quá máu mũi không ngừng chảy mà càng chảy nhiều hơn, đơn giản bởi vì cái
yếm cùng cái quần trắng nhỏ bị ước bám sát người Nguyễn Ngọc Tường Lam làm lộ
ra lồi lồi lõm lõm nhìn qua là rất hại não.

Lại thêm nàng da trắng như tuyết, khuôn mặt đẹp như thiên tiên, đến Thúy
Kiều nhìn thấy nàng có khi cũng phải cúi đầu vì không bằng à, bảo sao Tôn Phủ
Định không chảy máu cam, có khi Liễu Hạ Huệ gặp nàng cũng sẽ phạm tội Hấp
Diêm ấy chứ.

" Chàng đâm cái gì vào người ta thế, ta nhột nhột làm sao lau chùi máu mũi
cho chàng . . . " Nguyễn Ngọc Tường Lam đưa tay xuống nắm lấy khúc cây đang
chột chột làm nàng nhột mở miệng nói.

" Á . . . Chàng . . . " Nguyễn Ngọc Tường Lam cũng là nắm nắm một lúc liền la
lên một tiếng, liền lại tiến vào thùng nước tắm che giấu thân thể thiếu vải
của mình.

" Vợ dấu yêu của ta tự tắm vậy, như thế này hại não ta quá, không khéo thằng
nhỏ lại bung gân thì hỏng ! " Tôn Phủ Định đành lui bước ra ngoài, ở trong
này một lúc nữa lại Hấp Diêm vợ của mình thì hỏng, hắn cũng biết việc gì cũng
phải từ từ, cần có thời gian bồi đắp tình cảm, làm không khéo mất vợ như
chơi.

Tôn Phủ Định đến phòng mình ngồi, chả biết làm cái gì gọi hệ thống ra tám.

" Ta hiện tại đang Auto tu luyện sao hệ thống ? " Tôn Phủ Định cảm giác cơ thể
mình lực lực đang tự vận chuyển, lực lực thiên địa xung quanh đang nhàn nhạt
rót vào cơ thể hắn nên mới mở miệng hỏi.

" Trừ lúc ngươi vận công đánh nhau các loại, còn lại hệ thống đều giúp ngươi
Auto tu luyện ! "

" Ra là thế ! Lão Tôn là bật hack đây mà . . . "

Tôn Phủ Định dạo xem hình ảnh các món hàng dưới 9999 bạc trong não hải của
mình, dừng lại ở chiêu Võ Kỹ Kamehameha của Songoku, với giá 100 bạc.

" Bán ta Võ Kỹ Kamehameha của Songoku xem hệ thống ! " Tôn Phủ Định trong lòng
nói.

" Đinh ! Ký chủ ngươi tốn 100 bạc mua chiêu Võ Kỹ Kamehameha của Songoku, có
hay không giúp ngươi linh ngộ đến Max cấp ? " Hệ thống âm thanh vang lên trong
đầu Tôn Phủ Định.

" Ừm ! Lĩnh ngộ đi ! " Tôn Phủ Định trong lòng cũng là thuận tình nói.

" Đinh ! Ký chủ ngươi tiêu tốn 1000 bạc lĩnh ngộ chiêu Võ Kỹ Kamehameha của
Songoku . " Hệ thống âm thanh vang lên trong đầu Tôn Phủ Định, lúc hắn cũng
cảm giác được mình vừa lĩnh ngộ chiêu thức Kamehameha.

Bất quá là không quan tâm cái này, mà là chửi ầm lên :

" Ngươi . . . Ngươi gian thương ! Sao không bảo với ta là mất bạc, Bà mẹ
ngươi cứ hố ta là sao ? "

" Ký chủ ngươi không hỏi, hệ thống không là không nói, nếu không phổ cập tri
thức cho ký chủ ngươi có khi mấy năm nói không xong . " Hệ thống lạnh nhạt trả
lời.

" . . . " Tôn Phủ Định liền ngậm mồm không nói được gì.

" Keo dính chuột siêu cấp, Kháng với linh lực, biến chuột yêu thú thành
chuột bình thường vì không thể dùng linh lực gỡ keo, giá 10 bạc . " Tôn Phủ
Định dừng lại ở hình ảnh keo dán chuột trong não hải của mình nhìn đọc.

" Hệ thống bán cho ta thứ này xem ! " Tôn Phủ Định trong lòng nói.

" Hắc Hắc . . . Phạm Ngọc Hiếu chết bầm dám cua bã xã của ta . . . "

" Linh Hồn Ly Thể ! "

" Bà mẹ nó ! Cao như vậy ? " Tôn Phủ Định linh hồn vừa ly thể hắn liền nhịn
không được nói, Linh hồn hắn gần như cao đến 200 mét, nếu không phải ở dạng
linh hồn thì đã đội mất nóc đình viện rồi ấy chứ.

" Nén Hồn ! "

Tôn Phủ Định ép nén linh hồn của mình nhỏ lại khoảng độ bằng thân thể mới mang
theo bình keo dính chuột đi ra ngoài.

Bên ngoài đình viện có một thanh niên nhân đang lén đi đến phòng tắm của
Nguyễn Ngọc Tường Lam, trên mặt mang một nụ cười đầy Dâm tính.

" Đậu Mía ! Dám đến nhìn lén bà xã của Lão Tôn tắm . . . "

Tôn Phủ Định linh hồn mắng to, bất quá ở dạng linh hồn dù nói cái gì cũng chả
ai nghe, ít nhất phải là Xuất Khiếu Kỳ tu sĩ mới có thể cảm nhận được.

Tôn Phủ Định linh hồn chui vào não hảo của Thanh niên nhân.

" Ngươi là ai ? Vì sao ở trong não hải của ta ? " Thanh niên nhân linh hồn bị
Tôn Phủ Định linh hồn kéo vào não hải hoảng sợ mở miệng.

" Bà mẹ ngươi, dám nhìn lén vợ lão tôn tắm còn hỏi ? Lão Tôn mượn thân thể
ngươi chơi một hồi trị tội . . . "

Tôn Phủ Định vận Vu Hồn Vô Thượng Công khống chế thân thể của Thanh niên nhân
, mặt dù có chút không phù hợp, nhưng là hoạt động vẫn như thường không có
vấn đề gì.

Tôn Phủ Định dùng thân thể thanh niên nhân đi đến đình viện của Phạm Ngọc Hiếu
.

" Ồ ? Cơn gió nào mang Dương sư đệ ngươi đến chỗ ta thế này ? " Tôn Phủ Định
vừa dùng thân thể thanh niên nhân đi đến đình viện thì liền gặp Phạm Ngọc Hiếu
đang ngồi uống trà nhìn hắn mở miệng khách sáo nói.

" Hả ? À là thế này, ta có một bí mật muốn nói với Hiếu sư huynh ngươi à ! "

" Nào . . . Nào, đi vào trong rồi nói . . . " Tôn Phủ Định giả vờ nhìn quanh
đề phòng lôi kéo Phạm Ngọc Hiếu vào trong đình viện.

Phạm Ngọc Hiếu thấy Tôn Phủ Định, à không là Thân thể bị Tôn Phủ Định điều
khiển vẻ mặt nghiêm túc liền đi theo vào đình viện.

Bất quá khi đi vào Không phải là nghe bí mật gì đó như hắn nghĩ, mà là bị một
linh hồn chui vào trong não hải của hắn kéo linh hồn của hắn vào theo.

" Ngươi . . . Ngươi là thằng ngốc trượng phu của Tường Lam ? " Phạm Ngọc Hiếu
nhìn nhìn Linh hồn Tôn Phủ Định liền nhận ra, kinh hãi mở miệng.

" Bà mẹ nó ! Tường Lam không phải để ngươi gọi, Dám cua bà xã của Lão Tôn ?
Lão Tôn cho ngươi thân bại danh liệt xem ngươi làm thế nào cua . "

Tôn Phủ Định phong ấn linh hồn Phạm Ngọc Hiếu vào trong não hải, rồi mới
thoát ly thân thể Phạm Ngọc Hiếu.

" Linh Hồn Ngưng Thể ! " Tôn Phủ Định vận Vu Hồn Vô Thượng Công tiến vào trạng
thái ngưng thể, hắn giờ phút này cảm giác linh hồn mình rất mạnh, có thể
nhấc bổng cả chục tấn trăm tấn ấy chứ, bất quá hắn là yy một chút mà thôi.

Tôn Phủ Định linh hồn nhanh như chớp tháo hết y phục của Thanh niên nhân tên
Dương Liệt cùng Phạm Ngọc Hiếu.

Tôn Phủ Định linh hồn tiếp đó lấy tiểu jj của Phạm Ngọc Hiếu cho vào Cúc Hoa
của Dương Liệt, dùng siêu cấp keo dính chuột dán chặt lại.

Linh hồn của Dương Liệt cùng Phạm Ngọc Hiếu bị phong ấn trong não hải chỉ có
thể trơ mắt nhìn thân thể mình bị : " . . . "

( Một ngày hai chương, mình còn cuốn khác phải viết một ngày 4 chương, nên
là mọi người thông cảm, không nên thúc chương !

Cuối cùng cầu vote cầu np cầu kim đậu ! )


Auto Tu Luyện Hệ Thống - Chương #3