Lột Xác (1)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

Lách tách... Lách tách...

Hajime hồi tỉnh khi cảm nhận được những giọt nước rơi trên má và chảy vào
miệng cậu. Tự hỏi bản thân không biết chuyện gì đang xảy ra, cậu từ từ mở mắt
ra xem.

... Mình còn sống sao? ... Mình đã được cứu rồi à?

Trong lòng thấp thỏm ngờ vực, Hajime toan nhỏm người đứng dậy thì trán đập vào
mái trần thấp bên trên.

"Aguu!"

Chợt nhớ lại cái hốc mình tạo ra chỉ có chiều cao và rộng tầm độ năm chục
centimét, Hajime bèn áp tay lên trần định bụng sử dụng Biến đổi để mở rộng
kích thước. Song thân người cậu run lẩy bẩy khi chợt nhận ra chỉ có một cánh
tay xuất hiện trong tầm nhìn.

Hajime choáng váng trong giây lát, rồi cậu rốt cuộc cũng nhớ ra rằng cánh tay
trái đã không còn là của mình nữa rồi. Ngay giây phút ấy, một cơn đau tê tái
lan tỏa từ đầu cánh tay trái đáng lẽ đã không còn tồn tại, một triệu chứng
được gọi là sự đau nhức ảo tưởng. Nhăn mặt đầy khổ sở, Hajime rụt phần còn lại
của tay trái xuống theo phản xạ. Xung quanh lớp thịt bị cắt sưng lên, giúp
khép lại phần miệng vết thương vẫn chưa kịp lành.

"S-Sao chứ? ... Nhiều máu quá..."

Giả như có chút ánh sáng le lói trong màn đêm đen đặc này thì hẳn Hajime sẽ
nhận ra xung quanh mình là một biển máu. Một người bình thường mà bị xuất
huyết nặng đến vậy chỉ còn nước vô phương cứu chữa mà thôi.

Thử dùng bàn tay sờ soạng mặt đất, đáp lại Hajime là một cảm giác có thứ gì đó
dinh dính và nhầy nhụa. Lượng máu đổ ra xung quanh có vẻ như vẫn chưa kịp khô
đi – quả nhiên là cậu đã mất rất nhiều máu, và khi chúng vẫn chưa bay hơi đi
hết thì có nghĩa rằng kể từ lúc cậu ngất đi thì thời gian vẫn chưa trôi qua
quá lâu.

Không thèm bận tâm đến vết thương đang lành, Hajime trong lòng vẫn đang cảm
thấy đầy ngờ vực thì một giọt nước khác lại rơi trên má và chảy xuống miệng
cậu. Ngay khoảnh khắc giọt nước rơi xuống miệng, bất giác Hajime có cảm tưởng
sinh lực dường như quay trở lại cơ thể mình.

"... Không lẽ nào... đây là...?"

Gắng gượng chống chọi sự uể oải gây ra do thiếu máu và triệu chứng đau nhức ảo
tưởng, Hajime vươn cánh tay phải về phía hướng giọt nước xuất hiện, phát động
Biến đổi.

Mặc kệ cái đầu đang choáng váng, cậu tiếp tục phát động Biến đổi để tiến sâu
hơn vào phía bên trong. Lạ lùng thay, tiết ra từ khoảng trống giữa hai tảng đá
là một thứ dịch thể mà khi uống vào thì ma lực dường như được phục hồi, tới độ
cho dù Hajime có phát động Biến đổi đến bao nhiêu lần đi nữa thì vẫn không hề
vơi đi. Cậu sử dụng Biến đổi liên tiếp không ngừng nghỉ như đang lên đồng, chỉ
nhằm tìm ra nơi xuất phát của dòng chảy dịch thể này.

Cuối cùng, khi tiếng rơi của dịch thể bí ẩn càng lúc càng rõ ràng và dòng chảy
đã trở nên mạnh hơn và nhiều hơn, Hajime rốt cuộc đã tìm thấy được nguồn của
dịch thể ấy.

"Đ-Đây... là..."

Đó là một khoáng thạch tỏa ra ánh sáng màu lam với kích thước bằng quá bóng
rổ.

Khoáng thạch này được vùi lấp như đồng hóa với lớp đá xung quanh, và ở bên
dưới nó là một thứ dịch thể đang nhỏ giọt. Đây là một hòn đá thật tuyệt mĩ và
cũng hết sức thần bí. Dùng ngôn từ thích hợp nhất để diễn ra thì phải nó là nó
tỏa ra thứ ánh sắc sắc lam pha đậm màu xanh ngọc.

Hajime như bị hớp hồn trong khoảnh khắc, quên bẵng đi triệu chứng đau nhức ảo
tưởng.

Và rồi như thể bị ai đó sai khiến, hoặc bị mê hoặc, cậu vươn tay với tới hòn
đá rồi nếm trực tiếp nó.

Thế là cảm giác đau đớn cùng sự hoang mang như bị gột rửa, cùng sự mệt mỏi như
được xua tan đi khiến đầu óc Hajime dần trở nên thông suốt trở lại. Quả nhiên
thứ dịch thể này sở hữu tác dụng hồi phục cơ thể. Triệu chứng đau nhức ảo
tưởng đã giảm hẳn, còn tác hại của xuất huyết và các vết thương linh tinh khác
trong chớp mắt đã được chữa lành.

Tuy Hajime không biết rõ nguyên cớ mọi chuyện, song sự thật hòn đá này được
gọi là “Tinh thể Thần linh” – bảo vật cao cấp nhất trong lịch sử, là thứ
khoáng vật của truyền thuyết bị xem như là một di vật đã thất truyền.

Tinh thể Thần linh chính là sự kết tinh của ma lực truyền dẫn bên trong mặt
đất vốn ngẫu nhiên được tích tụ và bồi đắp qua hàng nghìn năm trời dài đằng
đẵng. Giai đoạn đầu, đường kính của nó khoảng từ ba mươi đến bốn mươi
centimét, và sau khi kết thúc quá trình tinh thể hóa thì phải trải qua thêm
vài trăm năm kế tiếp, ma lực bên trong sẽ đạt tới trạng thái bão hòa và bắt
đầu tiết ra dịch thể.

Dịch thể đó được gọi tên là Thần thủy, và khi uống vào thì có thể chữa lành
mọi vết thương và bệnh tật có trên đời. Tuy không sở hữu sức mạnh đến mức tái
sinh lại bộ phận đã mất, thế nhưng nghe bảo chỉ cần liên tục uống Thần thủy
thì thọ mệnh sẽ được kéo dài đến trường tồn, thế nên thứ dịch thể này còn được
xem như là một phương thuốc trường sinh bất lão. Trong các giai thoại xưa về
Thời đại Thần linh, Thần Eht được kể là đã dùng Thần thủy để chữa lành cho rất
nhiều người khác nhau.

Cái cảm giác vừa thoát chết trong gang tấc khiến Hajime lảo đảo tựa lưng vào
vách tường rồi ngồi phịch xuống sàn. Nỗi sợ hãi trước cái chết hiển hiện khiến
người cậu run rẩy, và cậu gập gối vùi mặt vào trong đó. Hajime đã không còn
sức để thoát ra khỏi nơi này được nữa. Trái tim cậu đã hoàn toàn vỡ vụn mất
rồi.

Hajime có thể đương đầu với sự thù địch và ác ý. Nếu được cứu rỗi khỏi chốn
này, cậu sẽ rất hạnh phúc và sẵn sàng đứng dậy thêm lần nữa.

Tuy nhiên, ánh mắt của con trảo hùng đã khiến cậu hồn xiêu phách lạc. Đó là
ánh mắt của một kẻ săn mồi chỉ xem Hajime là thực phẩm không hơn không kém,
một ánh mắt cậu chưa từng được thấy bao giờ – khi mà con người vốn luôn đứng
đầu chuỗi thức ăn bằng quy luật sinh tồn của kẻ mạnh. Ánh mắt đó, cùng cánh
tay đã bị ăn mất, tất cả đã khiến trái tim Hajime bị vỡ vụn.

Có ai đó... cứu tôi với...

Trong chốn vực thẳm này, tiếng kêu của Hajime sẽ chẳng ai có thể nghe thấy
được...

Tình hình như thế này không biết đã kéo dài trong bao lâu rồi nhỉ.

Hiện tại, Hajime đang gập mình ôm chặt lấy đầu gối, người lăn sang một bên
giống hệt như một thai nhi.

Đã bốn ngày trôi qua kể từ khi cậu hoàn toàn sụp đổ.

Trong khoảng thời gian đó, Hajime gần như không cử động, chỉ mở miệng hớp lấy
Thần thủy nhỏ xuống để cầm cự qua ngày. Tuy nhiên, Thần thủy là một thứ dịch
thể chỉ có tác dụng giúp người uống nó tiếp tục sống ngoại trừ những tình
huống cấp bách, thế nên cảm giác đói bụng của cậu vẫn không vì thế mà bị xóa
nhòa. Hajime không thể chết, nhưng bây giờ cậu lại bị giày vò bởi triệu chứng
đau nhức ảo tưởng cùng cảm giác chết đói đến khốn cùng.

Tại sao lại là mình cơ chứ?

Câu hỏi này văng vẳng trong đầu cậu không biết bao nhiêu lần suốt mấy ngày vừa
qua.

Cơn đau âm ỉ cùng cảm giác đói khiến Hajime không tài nào ngủ nổi, song tâm
trí cậu vẫn sáng suốt nhờ vào việc uống Thần thủy, thế nên cậu lại càng cảm
nhận rõ ràng cái cảm giác đau đớn xé gan xé thịt hơn bao giờ hết. Đã không
biết bao nhiêu lần Hajime cố tình ngủ để quên bẵng đi mọi sự, song cơn đau
cộng cơn đói khiến cậu chẳng thể nào thiếp đi được, và để được giải thoát cậu
lại tìm đến Thần thủy, khiến bản thân càng chìm sâu hơn vào hố lầy của nỗi
thống khổ.


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #21