Vực Thẳm (2)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

"Guruua!!"

Tiếng tru đó vang lên cũng là lúc một con quái vật giống loài sói trắng nhảy
từ phía sau một tảng đá ra trước mặt con “thỏ.”

Con “sói” này có hai cái đuôi và kích cỡ tương đương một con chó tạng lớn.
Trên người nó cũng có các đường đỏ sẫm chạy dọc rung động giống hệt con “thỏ.”
Khoảnh khắc con “sói” vừa hiện trong tầm mắt cậu, thêm hai con nhị vĩ lang[1]
khác cũng xông ra tham dự vào trận chiến.

Hajime lại ló đầu ra ngoài quan sát tình hình. Nhìn kiểu gì thì “thỏ”-chan
(thêm chan cũng chẳng thấy dễ thương thêm tẹo nào) cũng sắp làm mồi cho lũ
“sói.” Toan lợi dụng lúc hỗn loạn này để di chuyển, Hajime đã giơ chân lên
được nửa đường.

Thế nhưng...

"Kyuu!"

Con “thỏ” kêu lên một tiếng đầy đáng yêu, đoạn tung mình lên không trung và
lộn người một vòng, rồi tung một cú đá xoay bằng chi trước to lớn vào con nhị
vĩ lang thứ nhất.

Dopan!

Cú đá trực diện vào đầu con “sói” đã gây nên một âm thanh ngoài sức tưởng
tượng.

Và rồi,

Gogya!

Âm thanh ghê rợn ấy vang dội cũng là lúc cái cổ của con “sói” đã bị đạp trệch
khỏi xương trục.

Cái chân mới giơ được nửa đường toan chạy của Hajime như hóa đá tại chỗ.

Trong khí đó, lợi dụng lực li tâm từ cú đá xoay, con “thỏ” lại lộn người trên
không trung, chúi đầu ngược xuống đất và đáp xuống như thiên thạch rơi, song
trước khi chạm đất lại xoay chân thêm một vòng nữa. Đó là một cú chẻ gót đầy
mạnh mẽ vào đầu một con “sói” khác ở tại điểm hạ cánh.

Begya!

Không kịp kêu lên tiếng lâm chung, đầu của hai con “sói” bị con “thỏ” nghiền
nát thành mảnh vụn.

Cùng lúc ấy, hai con nhị vĩ lang khác lại xuất hiện, lao tới trong lúc con
“thỏ” đang đáp xuống đất.

Hajime đang nghĩ con “thỏ” lần này sẽ thua chắc thì con quái đã dùng hai tai
để trồng cây chuối, rồi dang rộng hai chi sau nhào lộn tốc độ cao giống hệt
như đang nhảy breakdance. Bị những cú đảo nhân như vòi rồng đạp trúng, hai con
nhị vĩ lang xông vào bị hất văng ra xung quanh. Máu tuôn xối xả lên vách
tường, còn hai con quái kia thì nằm sõng soài trên mặt đất không cựa quậy.

Con “sói” cuối cùng tru tréo, đuôi dựng đứng lên. Từ cái đuôi ấy bắt đầu phát
ra những tiếng điện kêu lách tách. Có vẻ như đây là ma thuật đặc trưng của
giống nhị vĩ lang.

"Guruua!!"

Cùng với tiếng ru là một tia điện phóng thẳng đến chỗ con “thỏ.”

Tuy nhiên, bằng cách di chuyển nhịp chân trái phải đầy khéo léo, con “thỏ” đã
xuất sắc né được đòn sốc điện ập tới với tốc độ cao. Ngay khoảnh khắc đòn điện
kích bị gián đoạn, con “thỏ” xông lên tung một cú đá lộn vào đầu con nhị vĩ
lang. Con quái bị đập bẹp trên mặt đất đến vẹo người, cái cổ hẳn nhiên bị bẻ
gãy bởi chấn động.

Con cước thố[2] kêu lên một tiếng khải hoàn đầy đắc thắng.

"Kyuu!"

Thế rồi con quái giơ hai chi trước ra làm điệu chải chải hai tai của nó.

... Má ơi, hãy nói với con đây là đùa đi...

Hajime chôn chân tại chỗ, miệng nở một nụ cười khô khốc. Đây chẳng thể gọi là
nguy hiểm đơn thuần được nữa. Lũ Chiến binh Traum mà nhóm Hajime phải vất vả
lắm mới đối phó được chỉ là món đồ chơi so với con ác thú này. Thậm chí so với
con Behemoth chỉ biết tấn công bằng những đòn thế đơn giản và đơn điệu thì dám
nó có khi còn mạnh hơn không biết chừng?

Biết rõ là sơ suất là sẽ cầm chắc cái chết, Hajime với vẻ mặt căng như dây đàn
bất giác lùi lại.

Đó là một sai lầm tai hại.

Garan.

Tiếng động ấy vang lên lanh lảnh bên trong hang động.

Hajime đã vô tình đá phải một hòn đá nhỏ trong lúc tìm cách rút lui. Đó là một
sai lầm hết sức nghiêm trọng. Mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra trên trán Hajime. Con
cước thố ngoái đầu răng rắc lại nhìn hòn đá như một cỗ máy quên tra dầu.

Con quái nhất định là đã trông thấy Hajime.

Hai đồng tử đỏ sẫm màu hồng ngọc nheo lại xoáy sâu vào thân hình của cậu.
Hajime giờ như một con ếch bị con rắn săn mồi thôi miên ngay tại chỗ. Tâm thức
cậu gào lên như muốn toàn lực trốn chạy, song người cậu lại cứng đờ như thể
thần kinh hoàn toàn bị tê liệt.

Thế rồi, con cước thố vốn chỉ ngoái đầu giờ đã quay hẳn người về phía cậu, hai
chân gập lại tích lực.

Tới rồi!

Linh tính Hajime vừa kịp mách bảo thì cũng là lúc con quái xuất kích. Con cước
thố lao đến chỗ cậu đứng bằng một tốc độ kinh hồn, để lại cả dư ảnh ở phía
sau.

Ngay khoảnh khắc nhận ra mọi chuyện, Hajime liền dồn hết sức lực nhảy sang một
bên.

Ngay tích tắc sau đấy, chỗ đứng của Hajime nổ tung và bị khoét thành một lỗ
sâu bởi đòn công kích giống như ăn phải một quả đại bác. Lăn lộn mấy vòng trên
mặt đất, cuối cùng Hajime cũng ngừng lại, mặt ngửa lên trần. Tái mét mặt khi
chứng kiến sức công phá của con quái, cậu liền lật đật co giò chạy.

Con cước thố đứng dậy đầy thảnh thơi, đoạn lại tung người lao đến tấn công
Hajime với một tiếng nổ tiếp theo ở sau lưng. Hajime nhanh chóng dùng Biến đổi
để tạo nên một bức tường chắn bằng đá, song nó đã dễ dàng bị đập nát bởi cú đá
của con ác thú.

Hajime, theo phản xạ, liền đưa tay trái lên để đỡ. Tuy may mắn là khuôn mặt
không lãnh đòn trực diện, song chấn động cũng đủ quật ngã cậu xuống đất thêm
lần nữa. Khoảng lặng kế tiếp cũng là lúc Hajime cảm nhận một cơn đau tê dại
lan dọc khắp cánh tay trái.

"Guuu."

Đưa mắt nhìn xuống, cậu nhận ra cánh tay đã bị gãy và lệch đi một cách kì dị,
trông như thể hoàn toàn bị gãy nát. Gập mình đau đớn và quằn quại, Hajime vẫn
cố sức nhìn quanh tìm kiếm con cước thố. Bộ dạng lần này của con quái bước đi
trông thật thư thả, chứ chẳng hề tỏ vẻ hùng hổ gì giống như trước đó.

Có lẽ là do Hajime tưởng tượng, song ánh mắt của con cước thố toát nên vẻ
khinh thường, hoặc tỏ ý cười nhạo cậu. Dường như con quái chỉ đang đùa giỡn
với cậu mà thôi.

Cú ngã sấp lưng khiến Hajime chỉ có thể lê người trong tuyệt vọng về phía sau
hòng trốn thoát.

Rốt cuộc, con cước thố cũng đã dừng lại ngay trước cậu. Ném một cái nhìn đầy
khinh bỉ như đang quan sát một con côn trùng loe ngoe trên mặt đất, con quái
bắt đầu giơ một chi lên cao như đang trình diễn.

... Đây, có lẽ là kết thúc rồi...

Nỗi tuyệt vọng xâm chiếm lấy Hajime. Cậu chằm chằm nhìn vào chi trước con cước
thố đang vung lên với một ánh mắt bàng hoàng đầy cam chịu. Cuối cùng, cú đá
chết người nhanh như ánh chớp cũng đã ập tới.

Hajime nhắm tịt mắt lại vì sợ.

"..."

Song đòn xung kích kết liễu mà cậu chờ đợi lâu thật lâu vẫn không diễn ra.

He hé mở mắt ra nhìn, đập vào mắt Hajime là chi trước của con cước thố. Đòn
tấn công đang vung xuống đã dừng lại ngay giữa không trung. Có lẽ nào, con
quái vẫn đang chơi đùa với cậu và chỉ ra tay khi cậu hoàn toàn chìm trong
tuyệt vọng? Thế rồi, Hajime chợt nhận ra có điều gì đó bất thường ở đây. Quan
sát kĩ, cậu trông thấy người con cước thố đang run lên lẩy bẩy.


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #19