Trò Chuyện Dưới Ánh Trăng (1)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

Đại mê cung Orcus.

Một đại mê cung được đồn là có tổng cộng một trăm tầng. Là một trong số bảy
đại mê cung của thế giới này, tại nơi đây ở những tầng sâu hơn thì quái vật
xuất hiện sẽ càng mạnh. Tuy là như vậy, thế nhưng mê cung này lại là một địa
điểm hết sức quen thuộc với các nhà phiêu lưu mạo hiểm và lính đánh thuê, cũng
như là chỗ rèn luyện tân binh. Nguyên nhân là vì sức mạnh của quái vật có thể
được ước lượng dễ dàng nhờ vào số tầng, và khi so sánh với các quái vật trên
mặt đất thì ma thạch bên trong cơ thể quái vật ở đây có chất lượng vượt trội
hơn hẳn.

Ma thạch là cốt lõi của quái vật, là hạt nhân tạo nên sức mạnh của chúng. Quái
vật càng mạnh thì cốt lõi sẽ càng lớn và có chất lượng càng cao. Ma thạch là
nguyên liệu cấu thành nên trận địa ma thuật. Không chỉ được thiết lập bằng
cách vẽ thông thường, trận địa ma thuật còn có thể được xây dựng bằng cách
khắc ghi nhờ thuốc nhuộm làm từ bột ma thạch tán nhỏ. Phương pháp sau sẽ cho
hiệu quả ma thuật gấp ba lần so với phương pháp đầu.

Nói tóm lại, sử dụng ma thạch sẽ cho hiệu suất cao hơn là trực tiếp tương tác
thông qua ma lực. Bên cạnh đó, ma thạch còn được ứng dụng làm nền tảng phát
triển các công cụ ma thuật hữu ích cho đời sống hàng ngày. Không chỉ thiết yếu
trong quân sự, ma thạch cũng là một vật phẩm có nhu cầu cực lớn trong xã hội
đại chúng.

Phải kể thêm là quái vật sở hữu ma thạch chất lượng cao có khả năng phát động
ma thuật đặc trưng cực mạnh. Ma thuật đặc trưng là một nhánh ma thuật không
cần niệm xướng hoặc trận địa ma thuật. Là những sinh vật không thể sử dụng ma
thuật đa dạng, thế nên để bù đắp điều đó quái vật có thể phát động loại ma
thuật không bị ràng buộc bởi những điều kiện cố hữu trên. Đây là lý do chính
yếu khiến quái vật không thể bị xem nhẹ.

Hajime và mọi người, đi cùng một số thành viên hội hiệp sĩ được dẫn dắt bởi
thủ lĩnh Meld đặt chân đến thị trấn nhà trọ Horlad, địa điểm được các nhà
phiêu lưu mạo hiểm chọn làm nơi nghỉ ngơi trước khi thử thách “Đại mê cung
Orcus.” Tất cả qua đêm trong các khu nhà thuộc quyền quản lý của vương quốc,
vốn thường được tận dụng cho việc rèn luyện tân binh.

Cảm giác xao xuyến trước một gian phòng bài trí bình thường mà rất lâu chưa
được chứng kiến khiến Hajime không e dè gì mà nhào thẳng lên giường ngay tắp
lự, buông ra một tiếng “Fuu ~” và thả lỏng cơ thể. Cậu là người duy nhất được
phân phòng đơn trong khi các học sinh còn lại đều ở phòng đôi. “Chậc, được
thoải mái thế này tội gì không tận hưởng?” Cậu tự nhủ, âm điệu có gì đó đắng
cay, song nếu bảo cô đơn thì tuyệt đối không là không…

Bắt đầu từ ngày mai, cả bọn sẽ tiến hành thử thách đại mê cung. Kế hoạch lần
này là sẽ thám hiểm tới tầng thứ hai mươi, và chỉ cần Hajime ngoan ngoãn nghe
lời thủ lĩnh Meld thì họ có thể dư sức bảo vệ một nhân vật yếu ớt nhất như
cậu. Hajime không gì khác hơn là muốn xin lỗi vì sự phiền phức mà bản thân gây
ra… Được rời khỏi kinh đô với cậu đã là quá tốt rồi… quá tốt với một kẻ hiểu
thế sự mà chẳng thể nói ra được như Hajime.

Hiện tại cậu đang đọc một quyển bách khoa toàn thư mượn được có đề cập chủng
loại quái vật cư ngụ tại các tầng thấp trong mê cung. Sau một lúc cậu quyết
định chợp mắt sớm hơn thường lệ để cơ thể nghỉ ngơi lấy sức. Tuyệt kĩ mơ màng
ngủ mà cậu trui rèn trong đời sống học đường vẫn phát huy hiệu quả tối đa cho
dù đang tại một thế giới khác.

Tuy nhiên, lúc Hajime sắp sửa thiu thiu giấc nồng thì một tiếng gõ cửa đã phá
tan cơn mộng mị của cậu.

Nói là sớm hơn thường lệ nhưng đây là với Hajime, một con nghiện thâu đêm suốt
sáng ở Nhật Bản, còn ở Tortus giờ đã là tối mịt. Vị khách viếng thăm đầy khả
nghi giữa đêm hôm khuya khoắt này, có lẽ nào lại là bọn Hiyama!? Hajime lộ nét
mặt căng thẳng.

Thế nhưng sự lo lắng hão huyền của cậu đã sớm tan biến khi giọng nói tiếp theo
vang lên.

“Nagumo-kun, cậu còn thức chứ? Là mình Shirasaki đây. Mình làm phiền cậu một
chút có được không?”

Cái gì thế này? Hajime ngây người trong khoảnh khắc, rồi nhanh chóng bật dậy
lao như tên bắn đến cửa. Vội vàng tháo khóa và mở cửa ra, đập vào mắt Hajime
là hình ảnh Kaori đang đứng chờ sẵn, trên người chỉ mặc duy nhất một cái áo
len khoác trên bộ đồ ngủ trắng tinh.

“...Ni là răng rứa?”

“Hơ?”

Hajime bất giác thốt lên tsukkomi bằng phương ngữ Kansai khi được mục kích
cảnh tượng quá đỗi gợi cảm và ý nghĩa này, còn Kaori thì ngơ ngác không hiểu
nổi những gì cậu vừa buột miệng ra.k

Vội vàng trấn tĩnh bản thân, Hajime bèn hỏi chuyện Kaori trong lúc cố gắng
không nhìn trực diện vào cô hết sức có thể. Tuy trong bụng luôn thầm nhủ không
có hứng thú với con gái ngoài đời thực, nhưng dẫu gì Hajime vẫn là một chàng
trai đang tuổi mới lớn rực rỡ. Hình tượng Kaori hiện tại có phần hơi bị kích
thích đối với cậu.

“Aa ~ Không có gì. Không có gì đâu. Cơ mà có chuyện gì thế? Không lẽ có điều
gì đó cần thông báo à?”

“Không. Chỉ là mình muốn trò chuyện với Nagumo-kun một lát… liệu có làm phiền
cậu quá không?”

“... Vào đi.”


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #10