Phố Lên Đèn…


Người đăng: zlong008

Nghe những lời nói của Long Phi, đôi mắt như pha lê của Thiên Minh Như Nguyệt
cũng lóe lên những dòng suy tư.

Nàng liền nhanh chóng đáp lời Long Phi:

“ Đạo hữu đã nói như vậy, thì cái giá mà tiểu nữ đưa ra, là vô cùng phù hợp
với viên đan dược này rồi. Đạo hữu có thể nào vui lòng cho tiểu nữ xem qua đan
dược một chút, có được hay không? ”

“À, tất nhiên là phải đưa đan dược cho tiểu thư kiểm tra rồi.” Long Phi vui vẻ
trả lời.

Từ Không Gian Giới Chỉ của mình, Long Phi lấy ra một cái hộp ngọc màu cam. Hộp
ngọc được mở ra một cách nhè nhẹ, một viên đan dược kim sắc gần bằng quả nhãn,
phiêu phù giữa không trung, tỏa ra quang mang nhu hòa.

Đan hương dịu nhẹ lan tỏa ra cả căn phòng, đan khí lượn lờ bắt đầu hóa thành
một mảnh tường vân màu vàng khá mỏng, bao bọc lấy viên Tấn Đế Nguyên Đan.

Viên Cửu cấp Đan dược trôi nổi giữa không trung, từ từ bay về phía lòng bàn
tay của Thiên Minh Như Nguyệt.

Có lẽ là do quang mang kim sắc, hằng lên một màu vàng nhạt trên đôi mắt của
người thiếu nữ, đang mịt mù sương mờ vì những dòng suy nghĩ miên man, hoặc giả
là do niềm vui bất ngờ đã làm cho đôi mắt của nàng ánh lên vẻ mê ly.

Hiện giờ, viên Tấn Đế Nguyên Đan này, rất quan trọng đối với Thiên Minh Như
Nguyệt. Nàng đạt cảnh giới Võ Tôn đỉnh phong đã nhiều năm, nhưng vẫn còn chần
chừ chưa tấn cấp Võ Đế vì quá nguy hiểm, sai một bước là thân tử đạo tiêu.

Mặc dù, Thiên Minh Gia tộc là một đại gia tộc, tài nguyên tu luyện là không
thiếu. Nhưng đó là những tài nguyên không quá trân quý, còn nếu nói là Cửu cấp
Đan dược thì cũng chỉ một vài người được xem là hạch tâm trong gia tộc, mới có
được đãi ngộ này.

Theo những gì Thiên Minh Như Nguyệt được biết, hiện giờ trong bảo khố của gia
tộc nàng, cũng chỉ có hai viên Tấn Đế Nguyên Đan, một viên có phẩm chất hạ
phẩm, viên còn lại có phẩm chất trung phẩm.

Nhưng nàng cũng biết, hai viên đan dược này, tuyệt không phải dành cho mình.
Hôm nay, Thiên Minh Như Nguyệt đi đến Đông Anh Quốc, lại không ngờ rằng mình
có thể tìm được một viên Tấn Đế Nguyên Đan tại nơi đây.

Thiên Minh Hải lại là tâm phúc của nàng, hắn vừa nghe đến bốn chữ Tân Đế
Nguyên Đan, là lập tức chạy đi báo ngay cho Thiên Minh Như Nguyệt. Và chuyện
này, chắc chắn không để cho người thứ tư biết được.

Gạt những dòng suy nghĩ miên man trong đầu qua một bên, khóe miệng của Thiên
Minh Như Nguyệt ẩn một nụ cười duyên, nhìn Long Phi một cách trìu mến, và chân
thành nói:

“ Đan dược này rất tốt không hề có vấn đề gì. Hôm nay, tiểu nữ vô cùng may mắn
khi gặp được quý đạo hữu. Đây là một tấm Thiên Minh Ngân Bài, tượng trưng cho
thân phận khách quý của đạo hữu, đã giao dịch với Bảo các trên hai mươi vạn
Nguyên thạch cực phẩm.”

“ Tấm Thiên Minh Ngân Bài này cũng là một bảo khí không gian, giống như Không
Gian Giới Chỉ và nó có phẩm cấp là linh khí thượng phẩm. Bên trong có chứa ba
mươi vạn Nguyên thạch cực phẩm, mời đạo hữu kiểm tra lại giúp tiểu nữ.”

Một tấm thẻ bài màu bạc chậm rãi bay đến cạnh Long Phi. Hắn đưa tay đón lấy,
chỉ nhìn sơ qua một chút, cũng không có kiểm tra liền bỏ vào bên trong người.
Vì những bảo khí không gian không thể để trùng vào nhau, nên không thể nào cất
trong Không Gian Giới Chỉ.

Long Phi chấp tay chào từ biệt với hai người Thiên Minh Như Nguyệt và nói:

“ Không cần phải kiểm tra, tại hạ hoàn toàn tin vào uy tín của Bảo các. Hiện
giờ, tại hạ cũng có việc gấp cần giải quyết. Xin từ biệt nhị vị tại đây.”

Thiên Minh Như Nguyệt cũng chấp hai tay ở eo, thân người hạ thấp một chút, xem
như đáp lễ. Nàng nói một cách nhẹ nhàng:

“ Nếu đạo hữu đã có việc bận, thì tiểu nữ cũng không dám làm phiền quá nhiều.
Kính xin đạo hữu có thời gian thì ghé qua ủng hộ Bảo các một chút. Chỉ cần đưa
ra tấm Ngân bài này, tùy vào vật phẩm đạo hữu muốn mua, sẽ có ưu đãi giảm giá
cho đạo hữu.”

Long Phi vui vẻ cười thành tiếng, và nói:

“ Nhất định rồi! Có thời gian, tại hạ sẽ ghé qua Bảo các, để sử dụng những ưu
đãi của tấm Ngân bài này.”

Ở Thiên Minh Bảo Các, đối với các khách nhân có phát sinh giao dịch với giá
trị lớn, đều sẽ được tặng Thiên Minh Bài để biểu trưng cho thân phận khách
quý. Và có được những ưu đãi với những giao dịch tiếp theo.

Nếu giá trị giao dịch đạt từ một vạn Nguyên thạch cực phẩm đến dưới mười vạn,
thì được tặng Thiên Minh Lục Bài.

Nếu là từ mười vạn đến dưới hai mươi vạn, thì được tặng Thiên Minh Lam Bài.

Còn từ hai mươi vạn đến dưới năm mươi vạn, thì được tặng Thiên Minh Ngân Bài.

Trên Ngân bài là Kim bài, với giá trị giao dịch đạt từ năm mươi vạn đến một
trăm vạn.

Cao nhất là Thiên Minh Tử Bài, đạt giá trị giao dịch trên một trăm vạn Nguyên
thạch cực phẩm. Tấm thẻ bài màu tím này có ưu đãi vô cùng lớn, thậm chí có thể
yêu cầu Thiên Minh Bảo Các trợ giúp lúc gặp khó khăn, bao gồm cả những trường
hợp có nguy hiểm đến tính mạng.

Cũng giống như Không Gian Giới Chỉ, người chủ thẻ bài sẽ dùng thần hồn, để
khắc Thần hồn Ấn ký lên thẻ bài, tạo thành một kết giới. Vì thế, cho dù có rơi
vào tay người khác, thì người đó cũng không sử dụng được.

Lúc này, Thiên Minh Hải đã tiễn Long Phi rời khỏi Bảo các. Quay trở lại căn
phòng vừa nãy, hắn hướng về người thiếu nữ, giọng nói ẩn chứa một chút sát
khí:

“ Chuyện này quá quang trọng đối với tiểu thư, không thể để cho những người
khác trong gia tộc biết được. Liệu chúng ta có cần ….”

Thiên Minh Như Nguyệt đưa tay lên, chặn lại lời nói của Thiên Minh Hải. Hiện
tại, đối mắt đẹp như pha lê của người thiếu nữ, đã không còn nhiều nét nhu mì
như vừa rồi. Mà thay vào đó, là ẩn ẩn phần lớn vẻ sắc lạnh cùng cương trực.

Thiên Minh Như Nguyệt, gương mặt băng lãnh, lạnh giọng nói:

“ Không được! Vị đạo hữu vừa rồi đã tin tưởng vào uy tín Thiên Minh Bảo Các
của chúng ta là điều thứ nhất. Thứ hai, ta cảm thấy người này khá thần bí, ta
dùng Thần hồn cảm ứng để thăm dò, nhưng cố gắng cách mấy cũng không thể nào
xuyên qua được bộ giáp đó. Đây không phải là một kiện huyền khí cực phẩm bình
thường.”

“ Người này có một kiện huyền khí cực phẩm thần bí. Có thể xuất ra Cửu cấp Đan
dược, cho dù là lấy ra từ một cổ di chỉ, nhưng cũng phải có bản lĩnh mới làm
được điều đó. Với lại còn một khả năng vô cùng thấp, hắn thậm chí có thể là ….
một Đan Đế.”

“ Quan trọng nhất, là ta tin tưởng người này không ngu ngốc đến mức, đi rêu
rao khắp nơi mình vừa mới bán một viên Tấn Đế Nguyên Đan. ”

Thiên Minh Hải vẫn cau mày, gương mặt nhăn nhó, lên tiếng:

“ Đúng như lời tiểu thư nói, Thiên Minh Bảo Các chúng ta không bao giờ làm khó
khách nhân, nhưng việc này ảnh hưởng rất lớn đến tiểu thư. Để đề phòng vạn
nhất, chúng ta không nên để lại dấu vết gì, thì sẽ tốt hơn.”

Vẫn là một gương mặt băng lãnh, Thiên Minh Như Nguyệt lạnh lùng đáp:

“ Không được là không được. Mọi việc, ta đã quyết định như vậy. Hải thúc,
người không nên nhắc lại nữa.”

Vừa nói dứt lời, thì thân ảnh người thiếu nữ trở nên mơ hồ rồi biến mất.

Bước ra đường chính, Long Phi liền tìm một góc khuất cởi bỏ bộ giáp, rồi chạy
như bay đến chổ hai chiến hữu đang đợi.

Hiện giờ, những rặng mây đỏ đã biến mất, nhường chổ cho những ngôi sao lấp
lánh và bầu trời đêm dịu mát. Giữa không trung, một bông hoa năm cánh muôn
phần nổi bật, quang mang chiếu rọi, soi sáng nữa bầu trời của Đế Đô.

Trên đường phố, dòng người hối hả đi đến chốn cực lạc của nam nhân. Trên các
con đường dẫn đến Khuynh Thành Nhất Tiếu Lâu, có thể dễ dàng bắt gặp những
Cường giả đại danh vang dội, thanh niên tài tuấn của các Đại Gia tộc và Tông
môn, cùng các thường nhân phú giáp một phương.

Đứng dưới hòn đảo nổi, hai vị trưởng lão đợi chờ đến mức có phần nhàm chán.
Vừa nhìn thấy Long Phi từ xa, còn chưa bước đến, Đinh Thế Hoành đã hét lớn:

“ Lão đệ, đã cướp được bao nhiêu tiền?”

Long Phi lấy làm khó hiểu, trả lời: “ Ai cướp,… cướp cái gì?”


Ẩn Nguyên Tông - Chương #24