Thiên Minh Bảo Các


Người đăng: zlong008

Không để Long Phi đợi quá lâu, một nam nhân trung niên bước đến, tay bắt mặt
mừng, chào hỏi hắn:

“ Chào đạo hữu! Tại hạ là Thiên Minh Hải, chính là Quản sự nơi đây, không biết
tại hạ có thể giúp gì cho quý đạo hữu hay không?”

Long Phi giọng nói bình thản đáp:

“ À, chào đạo hữu! Đạo hữu có thể gọi tại hạ là Quỷ Kiếm Ca, tại hạ cần bán
đan dược phẩm cấp cao, không biết quý Các có thu mua hay không?”

Thiên Minh Hải, gương mặt rạng ngời, vui vẻ đáp:

“ Tất nhiên là có, tất nhiên là có…. Mời Kiếm Ca đạo hữu theo tại hạ lên phòng
khách quý ở tầng chín. Xin mời đi lối này.”

Không nhiều lời, Quản sự dẫn Long Phi đi đến một cái Truyền Tống Trận cỡ nhỏ,
đi thẳng lên tầng thứ chín của Thiên Minh Bảo Các.

Điều làm cho người ta kinh ngạc là tại tầng thứ chín, dùng để đón tiếp khách
quý lại bày trí rất đơn giản. Toàn bộ nội ngoại thất đều là gỗ, không ngọc
ngà, không kim loại quý, vì vậy mà cũng không có hào quang lộng lẫy, không có
ánh sáng xa hoa. Nơi đây, không gian tạo cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái, âm
thanh du dương được phát ra từ một loại nhạc cụ, mùi hương nhàn nhạt từ thảo
mộc làm cho người ta cứ muốn đứng yên một chỗ mà tận hưởng cuộc sống.

Ngồi trên một chiếc ghế làm bằng gỗ Thiên Hương Mộc, hắn cố ý sửa tướng tới
lui nhưng không hề có tiếng kẽo kẹt, làm cho ác cảm của hắn với đồ gỗ giảm đi
không ít.

Lúc này, Thiên Minh Hải, thần thái nhẹ nhàng nhưng hiện lên không ít hỷ sắc,
giọng nói có phần thư thả:

“ Vì để tránh làm mất thời gian quý giá của đạo hữu, thứ lỗi cho tại hạ hỏi
thẳng, không biết là đạo hữu muốn bán Thất cấp Đan dược, hay là… Bát cấp Đan
dược.”

Long Phi thần sắc bình tĩnh sau lớp nón giáp, nhẹ nhàng trả lời:

“ Không phải là Thất cấp hay Bát cấp,… đan dược tại hạ muốn bán là Cửu cấp Đan
Dược.”

Trong lòng Thiên Minh Hải giống như sấm động giữa trời quang, làm cho hắn thất
thần trong mấy nhịp hô hấp. Hắn tưởng mình nghe nhầm, liền nói:

“ Đạo hữu…! Đạo hữu có thể vui lòng nhắc rõ lại một lần nữa giúp tại hạ, có
được hay không?”

Long Phi cũng không quá để ý, liền nhắc lại:

“ Tại hạ muốn bán Cửu cấp Đan dược.”

Lần này, Thiên Minh Hải đã chắc chắn mình không nghe lầm, nội tâm rung động
không thôi.

Cửu cấp Đan dược có ý nghĩa như thế nào? Đan dược cấp bậc này cũng chỉ có Đan
Đế mới có thể luyện chế. Mà Đan Đế tại bốn Siêu Cường Đế Quốc, Thiên Minh Hải
đều biết rõ từng người một, tính hết thì cũng không quá mười đầu ngón tay. Dĩ
nhiên, là trừ đi một vài lão quái vật ở ẩn.

Muốn cầu được một viên Cửu cấp Đan dược từ những người này còn khó hơn lên
trời, mỗi một viên Cửu cấp Đan dược xuất hiện đều có tên tuổi, đều có liên
quan đến một trận tinh phong huyết vũ.

Cửu cấp Đan dược rất khó luyện chế, yêu cầu tài liệu luyện chế cũng là “trời
ơi đất hỡi”. Đối với Bát cấp Đan dược hoặc Cửu cấp Đan Dược, mỗi lò đan chỉ có
thể luyện thành một viên. Thất cấp thì còn đỡ hơn một chút, mỗi lò còn được
hai đến năm viên. Cấp càng thấp số lượng càng nhiều, nhưng số lượng thành đan
cũng còn phụ thuộc vào tài năng của Luyện Đan Sư.

Vì những điều này, mà đã làm cho Cửu cấp Đan dược đã quý càng thêm hiếm.

Mặc dù, Thiên Minh Hải đã trải qua nhiều cuộc giao dịch lớn. Nhưng đây sẽ là
một trong số ít lần, khiến hắn phải hoài niệm rất nhiều.

Thiên Minh Hải cố gắng ổn định lại tâm trạng của mình, gương mặt bình thản
nhưng ẩn nét vui vẻ, thể hiện phong thái của một thương gia dày dặn kinh
nghiệm:

“ Đạo hữu đã nắm một bảo vật như vậy trong tay, tại hạ vô cùng ngưỡng mộ.
Chẳng hay đạo hữu có biết tên của viên đan dược này hay không?”

Trong giọng nói của Long Phi có một chút ngạo khí, bởi vì viên đan dược này do
chính tay hắn luyện chế, hắn liền đáp:

“ Ừm, tất nhiên là biết. Viên Cửu cấp Đan dược này có tên là Tấn Đế Nguyên
Đan.”

“Tấn Đế Nguyên Đan … Tấn Đế Nguyên Đan… Tấn… Đế… Nguyên…Đan…..” Thiên Minh Hải
liên tục lẩm bẩm giống như mất hồn.

Trên người hắn, mồ hôi mẹ, mồ hôi con bắt đầu nhỏ lộp độp. Hắn cũng kệ bà cái
gì gọi là phong thái của một thương gia. Lúc này, thật sự quá rung động rồi.

Tấn Đế Nguyên Đan, ý nghĩa như tên, giúp tăng thêm khả năng thành công tấn cấp
Võ Đế của Võ Tôn đỉnh phong. Điều này vô cùng quan trọng, bởi vì lần tấn cấp
này không giống những lần tấn cấp ở các cảnh giới trước. Nếu các lần tấn cấp
trước đó có thất bại, thì có thể tu luyện tiếp, rồi tìm cơ hội tấn cấp.

Từ Võ Tôn tấn cấp lên Võ Đế, nếu thất bại thì chỉ có một con đường chết, cả
thể xác và thần hồn đều tiêu tán. Không có cơ hội làm lại, cũng không có
chuyện hên xui thử vận may ở đây.

Vượt qua nhiều lần sinh tử, đạt được cảnh giới Võ Đế có ai mà không phải là
một cường giả tâm cao khí ngạo, bá khí hơn người.

Nhìn thấy cử chỉ của Thiên Minh Hải, Long Phi trong lòng thầm cười, liền nói:

“ Đạo hữu không cần rung động như vậy, viên Cửu cấp Đan dược này chỉ có phẩm
chất hạ phẩm.”

Thiên Minh Hải, sắc mặt có phần tái nhợt, lắp bắp nói:

“ Không… không… cho dù chỉ là hạ phẩm, cũng đã tăng thêm một thành cơ hội trở
thành Võ Đế, đã là vô cùng quý giá rồi.”

“ Hôm nay, cũng thật trùng hợp có cao tầng trong Thiên Minh Gia tộc của ta đến
đây lịch lãm. Quý đạo hữu, xin đợi trong chốc lát, cuộc giao dịch này, phải để
đạo hữu cùng vị đại nhân kia thương lượng là phù hợp nhất.”

Thiên Minh Hải cũng không cho Long Phi có cơ hội trả lời, liền phóng như bay,
tông ra cửa chính, đến ngay cả cái bóng của hắn cũng phải rất vất vã mới theo
kịp thân ảnh của chính mình.

Chỉ sau vài phút đồng hồ, liền có hai người quay trở lại căn phòng, mà Long
Phi đang ngồi đợi. Đi cùng Thiên Minh Hải đã có thêm một người thiếu nữ.

Bỏ Thiên Minh Hải qua một bên, Long Phi nhìn người thiếu nữ từ xa, trong lòng
thầm nói hai câu:

“ Người gì đâu…? Chỉ cần thở thôi, cũng thấy đẹp.”

Trong tà áo dài trắng, được trang trí bằng hoa văn đơn giản với một đóa hoa
sen thêu trước ngực. Người thiếu nữ dạo bước khoan thai, hướng về căn phòng.

Hai tà áo bồng bềnh thướt tha theo từng bước chân nhè nhẹ của nàng, chiếc áo
bó sát, vạt áo xẻ tới eo, tôn lên một cơ thể hoàn mỹ. Nàng là một tuyệt sắc
giai nhân với một vẻ đẹp thuần khiết, thanh tân thoát tục.

Bước đến gần Long Phi, người thiếu nữ với giọng nói ấm áp, nhẹ nhàng thi lễ:

“ Tiểu nữ, Thiên Minh Như Nguyệt, hân hạnh được gặp quý đạo hữu.”

Long Phi giọng gấp gáp, trả lời:

“ Tiểu thư không cần đa lễ, tại hạ là Quỷ Kiếm Ca, …hạnh ngộ …hạnh ngộ.”

Thiên Minh Như Nguyệt khẽ mỉm cười, đôi môi khép mở một cách châm rãi, liền
nói:

“ Thông qua Quản sự, tiểu nữ được biết, quý đạo hữu muốn bán Tấn Đế Nguyên
Đan.”

“ Đúng vậy, không biết Thiên Minh Bảo Các của tiểu thư có thể cho tại hạ một
cái giá như thế nào?” Long Phi đáp.

Người thiếu nữ, vẫn với phong thái ung dung, từ tốn nói:

“ Cửu Cấp Đan dược có thể xem như nằm trong hàng ngũ bảo vật cao cấp của
Phương Thiên Đại Lục, mà đây còn là Tấn Đế Nguyên Đan, tuy chỉ có phẩm chất hạ
phẩm, nhưng cũng không làm giảm đi giá trị của nó. Thiên Minh Bảo Các nhất
định sẽ báo cho đạo hữu một cái giá vừa ý, ba mươi vạn Nguyên thạch cực phẩm.
Quý đạo hữu cảm thấy như thế nào?”

Long Phi thầm cười cười trong lòng, cái giá này cũng quá ưu đãi cho hắn rồi.
Mặc dù, Tấn Đế Nguyên Đan là đan dược rất quý trong hàng ngũ Cửu cấp Đan dược,
nhưng không phải là vô phương luyện chế. Với lại viên đan dược mà hắn đem ra
cũng chỉ có phẩm chất hạ phẩm. Giá thích hợp thì chỉ tầm hai mươi đến hai mười
lăm vạn Nguyên thạch cực phẩm.

Đây rõ ràng là vừa mua, vừa kết bạn làm quen đây mà. Long Phi cũng không ngại
có thêm một mối quan hệ cường đại. Long Phi nhanh chóng đáp lời:

“ Đa tạ tiểu thư đã ưu ái đến như vậy, làm cho tại hạ vô cùng khó xử. Nhưng vì
nghĩ đến những huynh đệ đã hy sinh, tại hạ cũng bỏ nữa cái mạng, mới có thể
đem ra viên đan dược này từ một cổ di chỉ. Tại hạ xin mặt dày nhận lấy cái giá
này, để chăm lo tốt hơn cho các huynh đệ còn sống sót.”

Nghe những lời nói của Long Phi, đôi mắt như pha lê của Thiên Minh Như Nguyệt
cũng lóe lên những dòng suy tư.


Ẩn Nguyên Tông - Chương #23