Ngày 4 Tháng 1 – Vợ Chồng


Người đăng: Tiêu Nại

Cổ Dương biếng nhac đi tới, chủ động thắt lại giup co. Nhin biểu tinh của co
đối với minh như muốn hận thấu xương, trong long anh co chut buồn bực. Co như
thế nao lại la xử nữ?! Nhưng ma vừa rồi, vao giay phut cuối cung, anh ro rang
cảm nhận được sự cản trở của tấm rao chắn kia, con co cả sự đau đớn của co khi
nắm chặt canh tay anh nữa.

Chẳng lẽ tất cả thai độ cư xử hảng ngay của co đều la giả dối?! Anh thậm chi
mơ hồ cảm giac tại thời khắc kia khoe mắt co dường như ướt nước! Sự kinh ngạc
đo khong phải la nhỏ. Anh khong thể khong chậm lại, chờ co dần dần thả lỏng va
thich ứng xong, rồi mới tiếp tục tiến cong… Anh thậm chi con ngạc nhien khi đa
quen cả việc phải phong thich ben ngoai cơ thể co… Oạch.

Giup co mặc ao tắm nen anh dễ dang quan sat chan co. Bởi vi đau đớn, chan Tat
Bối Nhi con khong được linh hoạt, đứng len đi lại vẫn co vẻ co chut cứng ngắc.

"Nhin cai gi vậy?! Toi cảnh cao anh, nếu dam để lộ ra ngoai, xem toi sẽ xử lý
anh thế nao!" Tat Bối Nhi tức giận đến độ dung sức lắc lắc cổ chan, muốn cho
chan minh tự nhien hơn một chut.

"Yen tam đi! Việc em đi 'sửa sang' lại mang trinh anh sẽ khong noi với ai
đau!"Cổ Dương cố gắng tim kiếm một tia khac thường trong anh mắt co.

"Anh…" Tat Bối Nhi vừa muốn phản bac, đột nhien dừng lại. Đung rồi, đo la một
ý tưởng hay! Vi thế, co bắt đầu hung hồn noi: "Đung vậy! Đung vậy! Toi co thoi
quen nay! Toi thich sau mỗi lần lam xong đều đi 'sửa sang' lại. Toi biết đan
ong cac anh thich như thế! Ha ha… Nhưng so với những người đan ong trước của
toi anh co vẻ lao luyện hơn!"

Nhin Tat Bối Nhi khoi phục lại thần sắc, vẻ mặt hồng hao, Cổ Dương khong muốn
lật tẩy co. Kỳ thật, khiến anh bối rối khong phải chỉ bởi đo la lần đầu tien
của co, ma anh con khong hiểu vi sao co lại đem lần đầu tien của minh cho
anh?! Nếu noi la bởi vi buổi tiệc gặp gỡ nay, thi anh ro rang co thể nhin ra
được, co gai nhỏ nay dường như đối với Loi Tuấn Vũ co hứng thu nhiều hơn.

Tat Bối Nhi xấu hổ cười. May qua, anh ta khong co phat hiện ra. Nếu khong, co
đến phải phiền nao ma chết mất! Tuy rằng bản than minh từng đa bao nuoi rất
nhiều đan ong, nhưng khi ở cung với bọn họ, hết thảy đều la do Tat Bối Nhi co
chỉ đạo. Đa hon qua bao nhieu người, bao nhieu lần, co cũng khong nhớ ro nữa!
Khỏa than, cởi bỏ quần ao, co cũng đa lam với bọn họ vo số lần! Mỗi một vị tri
tren cơ thể co đều đa từng được vuốt ve qua. Tuy nhien, co chưa bao giờ để một
người đan ong tiến vao cơ thể minh, pha vỡ bức rao chắn cuối cung!

Cũng khong biết la xuất phat từ nguyen nhan gi. Tựa hồ như co rất ghet bị đan
ong kiểm soat, hoặc la co lẽ co vẫn sợ hai cai giay phut cuối cung ấy. Ngay cả
bay giờ co cũng khong thể lý giải.

Ma sang sớm hom nay, sở dĩ nguyen nhan khiến co tức giận, la bởi vi ten đan
ong co bao nuoi thiếu chut nữa đa cưỡng bức co! Co hận khong thể đem hắn đi
thiến luon! Kết quả, sang sớm đa đa ten ấy ra khỏi cửa.

Thế ma, trong căn phong nay, co từ vị tri người chỉ đạo dần dần trở nen bị
động. Luc co muốn vung vẫy, giay dụa lại bị Cổ Dương đe chặt ở dưới than…

Trời ạ! Quả nhien la rất đau! Co hận chết bản than minh! Khi anh mạnh mẽ đi
vao, khoe mắt co rơi xuống hai giọt lệ. Thế nhưng, chuyện xấu hổ nay thế nao
lại co thể để cho anh ta biết được?! Để anh ta lại cười nhạo co sao?! Co khong
muốn!

Tat Bối Nhi vừa cui đầu nhin xuống, đột nhien phat hiện giọt mau "lạc hồng"
của minh, sợ tới mức co vội vang bước tới che đi. Vụng trộm liếc nhin Cổ
Dương, anh căn bản la đang khong nhin co, trai tim căng thẳng của Tat Bối Nhi
rốt cuộc cũng dịu xuống.

Cổ Dương luc ấy tinh cờ đang nhin về phia sau người co, tầm mắt hướng ra xa,
theo khoe mắt đương nhien khong bỏ qua hanh động co cố ý che giấu dưới chan…

Lời chỉ trich của Tat Bối Nhi khiến Lanh Tử Tinh bối rối khong chống đỡ được,
co co phần hơi ay nay nhin hai người chị em, lắp bắp noi: "Minh xin lỗi! Khong
phải minh cố ý!"

Chu Nhan bỗng nhien nghĩ đến người vừa nay cung Lanh Tử Tinh bước ra hinh như
khong phải Lanh Tử Hien ma la người đan ong ten Vũ nay! Co to mo truy vấn:
"Vậy con người kia? Anh ta co quan hệ gi với cậu? Đừng noi với minh anh ta la
anh hai của cậu," Chu Nhan tiện tay lại chỉ them cả Cổ Dương, "con anh ta la
anh ba của cậu nhe?"

To mo nhin một vong ba người bọn họ, khong cảm thấy ngoại hinh co chut nao
giống nhau nha!

"Ah, khong phải, khong phải!" Lanh Tử Tinh vội vang phủ nhận. Nhưng co cũng
thật sự khong biết nen giới thiệu Loi Tuấn Vũ như thế nao. Mối quan hệ của hai
người họ co thể cong khai được sao? "Bọn minh… Bọn minh…"

Lanh Tử Hien đột ngột xen vao: "Bọn họ la vợ chồng!"

Một hon đa lam bắn len hang ngan lớp song!

"Cai gi? Vợ chồng?"

Trừ bỏ những người đan ong co mặt tại đay, cac co gai đều ngạc nhien ha hốc,
miệng tron thanh hinh chữ "O".

Tat Bối Nhi hết nhin khuon mặt của Loi Tuấn Vũ rồi đến Lanh Tử Tinh, mắt co
đảo qua đảo lại giữa hai người. Vẻ mặt Loi Tuấn Vũ thờ ơ như khong, con Lanh
Tử Tinh thi một bộ xấu hổ, ngượng ngung…

Rốt cuộc co cũng bung nổ: "Lanh Tử Tinh! Cậu giỏi thật đấy!" Tinh luon cả việc
lần đầu tien của minh cứ như vậy bị mất, toan bộ hờn giận trong co đều cung
bạo phat ra.

Chu Nhan cũng cham chọc theo: "Đung vậy nha! Tử Tinh a! Cậu kết hon khi nao ma
sao cũng khong noi cho nhom chị em bọn minh biết. Hơn nữa, nếu như biết la cậu
đa kết hon rồi, bọn minh cũng sẽ khong để cậu… tham gia tro chơi nay!" Noi
xong, co con liếc mắt nhin vẻ mặt lạnh lung của Loi Tuấn Vũ

Vợ chồng bọn họ thật đung la buồn cười, cả hai vậy ma lại cung đến tham gia
buổi tiệc gặp gỡ nay! Tới để thể nghiệm một loại tam trạng khac sao? Kho trach
vừa nay Lanh Tử Tinh lại thắng trận thi đấu, chẳng phải la do Loi Tuấn Vũ
nhường co ấy ư!

Tat Bối Nhi giương nanh mua vuốt chỉ tay về phia Lanh Tử Tinh, khong chut
khach khi trach moc: "Đung vậy nha! Nếu đa kết hon rồi sao cậu con đi theo đến
đay tranh đan ong với bọn minh, cậu coi bọn minh la gi chứ? Đối với bọn hắn
lại la cai gi? Lanh Tử Tinh, cậu sao lại khong noi lời nao?! Cậu tưởng la
khong noi gi hết thi bọn minh sẽ tha thứ cho cậu sao?"

Cổ Dương vội vang nắm lấy ngon tay chỉ trỏ của co, đung la phụ nữ! Chỉ cần một
cau chửi bang quơ, cho du la co lý, cũng vẫn mất hết cả hinh tượng!

"Lam sao!" Tat Bối Nhi bị Cổ Dương nắm tay, sự tức giận lại chuyển sang trut
len người anh.

"Để toi noi cho em biết. Tử Tinh va Vũ mới kết hon co bốn ngay! Hơn nữa mới
chỉ la đi đăng ký kết hon thoi. Hon lễ của bọn họ dự định tổ chức vao thang
năm, đến luc đo cac em nhất định sẽ được biết! Toi nghĩ chuyện nay hẳn la do
Tử Tinh con chưa kịp noi cho mấy chị em." Cổ Dương cười nhin Tử Tinh, "Đung
khong? Tử Tinh?"

Lanh Tử Tinh vội vang tiếp lời: "Đung vậy! Minh xin lỗi! Bối Nhi, Chu Chu,
minh thực sự la chưa kịp noi cho cac cậu. Hơn nữa, cac cậu gọi minh đến nhưng
cũng khong noi la đến lam gi. Nếu biết la tiệc gặp gỡ, minh sẽ khong đi."

Chột dạ pha chut căng thẳng, những lời nay co noi cho cac co ấy nghe, nhưng
cũng la noi cho Loi Tuấn Vũ nghe. Kỳ thật, thậm chi nếu co co biết thi cũng
vẫn sẽ tới tham gia! Nếu khong thi sẽ lam gi đay? Ở nha lam nữ đầu bếp cho cai
ten Cổ Dương kia sao? Loại việc bị người khac sai bảo nay, co tựa hồ la lam
khong được!

Chu Nhan va Tat Bối Nhi nghe xong, coi như co thể chấp nhận lời giải thich
nay, tuy nhien, tren mặt vẫn con chut giận dỗi.

Luc nay, một người con gai khac đột nhien len tiếng: "Uhm, toi… toi xin phep
đi trước."

Quyen Tử cười gượng hai tiếng, vẫy vẫy tay với mọi người, liền cất bước muốn
rời đi."Toi đưa em về!" Lanh Tử Hien chủ động xin tinh nguyện đảm trach nhiệm
vụ "hộ hoa sứ giả".

"Khong cần!" Quyen Tử lập tức như chim sợ canh cong, căng thẳng tới mức mặt
may trắng bệch, vội vang bỏ đi, giống hệt như đang chạy trối chết…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #69