Ngày 4 Tháng 1 – Bổ Sung Thêm Điều Khoản


Người đăng: Tiêu Nại

"Xin lỗi em, Tử Tinh, toi… co chut kim long khong đậu." Loi Tuấn Vũ ăn ngay
noi thật, cũng hơi co chut xấu hổ.

"Khong… việc gi. Sau nay… Đừng như vậy nữa!" Lanh Tử Tinh cui đầu, khong được
tự nhien đưa tay ven hai sợi toc vao ben tai. Nhớ lại hinh ảnh vừa mới xảy ra,
chinh co cũng khong biết xấu hổ tận hưởng nụ hon của anh.

Trời ạ! Ro thật la mất mặt! Lanh Tử Tinh khong nen được ảo nao: Lẽ nao giữa
đan ong va phụ nữ du khong co tinh cảm, vẫn co thể phat sinh những chuyện như
vậy sao? Vừa mới rồi, trai tim minh đập kịch liệt đến mức nao, bản than co sao
lại khong biết?!

Cả hai người đều đang cảm thấy xấu hổ, đột nhien, phia tren đầu truyền đến
tiếng đan ong gầm len hoa cung tiếng phụ nữ thet choi tai, sau đo liền khong
co am thanh gi nữa, hết thảy bụi đều lắng xuống…

Lanh Tử Tinh lập tức đỏ mặt tới tận got chan, con Loi Tuấn Vũ tren mặt cũng
đen si đầy hắc tuyến… Ai cũng đều biết vừa mới xảy ra chuyn gi!

Tuyết Nhi co ấy lại cho phep Trần Hang lam những việc nay?! Khong lẽ co ấy một
chut xấu hổ cũng khong cảm thấy sao?

Mọi thứ toan bộ đều trở nen yen lặng…

Lanh Tử Tinh hơn nửa ngay mới tim lại được đầu lưỡi của minh: "Tuấn Vũ, toi…"

"Noi đi…" Loi Tuấn Vũ phat hiện đốio, minh vậy ma lại cảm thấy co chut ay nay.
Cũng khong hiểu la nguyen nhan vi sao, tựa hồ như la vi minh luc nay đa xam
phạm đến co ấy, hay la do chinh cuộc hon nhan của minh va co? Một người luon
tự đề cao bản than như anh, luc nay ở trước mặt co ngược lại lại cảm thấy kho
khăn.

"Toi nghĩ rằng chung ta co phải la nen bổ sung them một vai… điều khoản… hay
khong?" Lanh Tử Tinh vui mặt vao giữa hai đầu gối của minh. Co khong thể khong
noi ra điều nay. Bởi vi, co dường như phat hiện, nếu anh ta co bất cứ hanh vi
vo lễ gi với minh, it nhất khi ấy, co cũng co lý do nao đo để cự tuyệt. Từ
trường của anh ta qua mạnh, chờ đến thời điểm co co thể tự hỏi, chỉ sợ la đa
bị ăn luon rồi. Haizz.

Tự ton của Loi Tuấn Vũ ngay lập tức liền bị đả kich. Co muốn bổ sung them điều
khoản?! Ý của co la anh đa qua phận?! Tiểu nữ nhan nay! Chẳng lẽ nụ hon của
anh co khong hề hưởng thụ chut nao sao? Noi như vậy, cai co nang vừa rồi con
run run như chiếc la, say me như phiến hoa hồng la ai đay?!

Cơ thể đa hoan toan tỉnh tao lại! Loi Tuấn Vũ một lần nữa nhin Lanh Tử Tinh,
co vẻ như anh sang đa yếu đi rất nhiều. Thiết kế của căn phong nay thật đung
la xảo diệu. Thế nhưng, cứ việc khong nhin thấy gi, anh cũng sẽ khong cảm thấy
hứng thu với cơ thể co nữa! So với những bạn giường trước đay của anh, co quả
thực chinh la miếng đậu co-ve kho quắt! [Hờ, anh cứ che đi! Rồi sau nay xem co
them muốn cai quả đậu co-ve đấy khong!]

Anh đung la bụng đoi ăn quang rồi, mới co thể xuống tay với co. Muốn trach thi
phải trach lao Trần Hang chết tiệt kia! Khiến cho anh trong bong đem loạn tri!
Co điều, lại noi, như thế nao thi việc bổ sung them điều khoản nay cũng khong
nen la do co đưa ra nha!

Loi Tuấn Vũ lạnh lung đap lại: "Ngay mai toi sẽ yeu cầu thư ký soạn thảo, em
ký vao một chữ la được." Giọng điệu may moc, cong thức hoa của anh lại đưa
khoảng cach giữa bọn họ keo ra rất xa, giống như hai người chỉ la những người
xa lạ.

Đứng dậy, bước tới cạnh bức tường ở phia ben kia, Loi Tuấn Vũ chống tay vao
thắt lưng, quay người khỏi Lanh Tử Tinh.

Chết tiệt! Cang xa cang tốt! Anh đien rồi mới đi hon co ta, lại con hon tới
những hai lần.

Khong biết hom nay la cai ngay gi, nhất định la ngay khong nen xuất mon!

Anh như thế nao ma ngay cả nguyen tắc của chinh minh cũng đều vứt bỏhẳng qua
chỉ la một người phụ nữ thoi ma, lại con la một người phụ nữ khong co điểm gi
đang xem nữa chứ! Nếu khong phải vừa xong cai bộ dang thẹn thung kia, cung với
da thịt trơn mềm va đoi moi ngọt ngao hấp dẫn anh, anh như thế nao lại co thể
say me trong đo…

Đột nhien, Loi Tuấn Vũ phat hiện, những điểm tốt đẹp của co minh đều nhớ ro
rất nhiều. Anh đưa tay len vuốt mồ hoi tren tran, dứt khoat lắc đầu, như thể
muốn đem ý tưởng nay vứt bỏ ra khỏi suy nghĩ!

Hai người trầm tĩnh khiến cho anh sang dần dần tối lại. Đến cuối cung, cai gi
cũng khong thể nhin thấy nữa, chỉ con nghe được tiếng ho hấp mỏng manh của
nhau…

Hai người trầm tĩnh khiến cho anh sang dần dần tối lại. Đến cuối cung, cai gi
cũng khong thể nhin thấy nữa, chỉ con nghe được tiếng ho hấp mỏng manh của
nhau…

Một giờ đằng đẵng chờ đợi, giống như ngồi nhin kim giay từng chut từng chut
nhich dần. Lanh Tử Tinh lần đầu tien cảm thấy minh như đứng đống lửa, như ngồi
đống than, chờ đợi thời gian từng giay một troi qua!

Cửa rốt cuộc cũng mở!

Vừa nghe thấy tiếng mở cửa kia, trong nhay mắt Loi Tuấn Vũ liền xong ra ngoai
trước tien, vừa nhin tới ba người đan ong cũng lao ra giống minh mới phat
hiện, bọn họ bị con mẹ no Trần Hang đua giỡn! Ten Trần Hang kia sớm đa bỏ trốn
mất dạng!

"Shit!" Loi Tuấn Vũ phẫn nộ siết chặt nắm tay, tiếng chửi buột ra khỏi miệng.
Anh bị khỉ gio gi lại đi tham gia vao cai bữa tiệc gặp gỡ quỷ quai nay?! Phut
chốc trừng mắt về phia Cổ Dương, lại phat hiện ba người đan ong kia đều đang
lo lắng nhin Lanh Tử Tinh.

Lanh Tử Hien thốt ra cau hỏi trong long bọn họ: "Tử Tinh, em khong sao chứ?"

Loi Tuấn Vũ nổi giận nha! Bọn họ như thế nay la co ý gi? Hỏi co co bị lam sao
khong? Chẳng phải la nghĩ anh sẽ ăn co hay sao chứ! Cai ten chết tiệt! Loi
Tuấn Vũ anh la loại người đoi bụng liền ăn quang sao?! Vo cung tức giận, nhưng
trong long lại co một am thanh nho nhỏ nhắc nhở: vừa nay dường như cũng co xu
hướng nay nha.

"Co ấy khong sao!" Loi Tuấn Vũ bực bội noi.

Co điều, Lanh Tử Hien cũng khong coi trọng lời noi của anh: "Toi khong co hỏi

"Anh, em rất tốt!" Lanh Tử Tinh xấu hổ, cố nhếch khoe miệng, xem như la cười
đi.

Chu Nhan đứng một ben xem kịch, đến đay lập tức liền co phản ứng: "Anh? Ôi
trời! Tử Tinh, anh ấy la anh trai của cậu? Người kia ten la gi nhỉ… Đợi chut,
để minh nhớ lại… Lanh Tử Hien?!" [Nguyen gốc Tử Tinh gọi Tử Hien la "đại ca",
nen người nghe co thể hiểu ngay ra hai người la quan hệ anh em]

Tiếng keu lớn pha lẫn sự phấn khich khiến cho những người đan ong ở đay lập
tức bị đanh bại dưới tay co. Than phận của bọn họ co người nao khong đủ để cho
phụ nữ phải đien cuồng, nhưng co đến mức như vậy khong? Cac co hom nay đa bị
kinh hai con chưa đủ sao? Vậy ma co lại con co thể het to đến như thế!

"Tử Tinh a, cậu như vậy la khong được rồi! Anh ấy la anh trai của cậu, cậu sao
lại khong noi với chung minh một tiếng nha! Co một ong anh tốt như thế ở ben
cạnh, sao con khong sớm giới thiệu cho cac chị em lam quen chứ?" Tiếng noi yểu
điệu của Tat Bối Nhi khiến cho Cổ Dương khắp người sởn gai ốc, da ga muốn rớt
ra hang loạt.

Anh thừa nhận bản than minh khong phải la thanh nhan gi! Nhưng bọn họ vừa mới
mới… Hơn nữa than thể của co… dường như tư thế đi lại vẫn con khong được thoải
mai đi… Vậy ma co đa liền đối với đan ong khac chảy nước miếng rồi, tư tưởng
của co nang nay thật đung la qua khong binh thường.

Nếu khong phải la xuất phat từ sự tran trọng đối với nữ giới, anh lam sao lại
co tam tư đi chăm soc "thần nữ" nay! Trong cai khong gian bịt kin kia, lại la
loại hoan cảnh ai muội như vậy, người con gai nay chỉ con kem mỗi "ba vương
thượng cung"! [Hix, cụm từ nay minh nghĩ gần nửa tiếng vẫn khong biết dịch thế
nao cho thuần Việt, thoi đanh giữ nguyen vậy!]

Cổ Dương vi thế nghe tiếng tim co đập, cũng nhấm nhap hương vị của co. Rồi
ngạc nhien phat hiện dưới bề ngoai nong bỏng ấy lại ẩn giấu một cơ thể chưa ai
biết đến. Đung thời khắc anh đen đột nhien sang rộng len kia, Cổ Dương ro rang
phat hiện ra bi mật của co…

"Khong được phep noi cho người khac! Nếu khong xem toi xử lý anh thế nao!" Tat
Bối Nhi đỏ mặt hung tợn quat.

"Noi cai gi?" Cổ Dương cười xấu xa

"Anh…!!! Hừ!" Dưới anh đen, khuon mặt Tat Bối Nhi đỏ hồng trước mắt Cổ Dương,
co nang nay thế ma cũng co luc cảm thấy ngượng ngung.

Nhặt tấm ao tren mặt đất len, Tat Bối Nhi bắt đầu mặc lại đồ bơi, che phủ đi
hai bầu ngực lớn, nhưng co cố gắng thế nao cũng khong thể thắt nut quai ao
được.

Cổ Dương biếng nhac đi tới, chủ động thắt lại giup co. Nhin biểu tinh của co
đối với minh như muốn hận thấu xương, trong long anh co chut buồn bực. Co như
thế nao lại la xử nữ[1]?! Nhưng ma vừa rồi, vao giay phut cuối cung, anh ro
rang cảm nhận được sự cản trở của tấm rao chắn kia, con co cả sự đau đớn của
co khi nắm chặt canh tay anh nữa.

[1] Xử nữ: Phụ nữ con trinh


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #68