Ngày 3 Tháng 1 – Bữa Tối


Người đăng: Tiêu Nại

Hợp đồng thi hợp đồng, co đồng ý! Nhưng ma hợp đồng khong co viết lại con xuất
hiện them một nhan vật Cổ Dương nay, con muốn sai bảo co nữa! Trời ạ! Buổi tối
hom nay nhất định phải xem xet lại hợp đồng một chut, do lại xem Loi Tuấn Vũ
co vi phạm điều khoản nao khong!

"Cổ Dương, rất xin lỗi anh, nhưng nguyen liệu nấu ăn trong tủ lạnh thực sự
khong con gi, nếu như anh khong thể chấp nhận mon nay, vậy thi gọi đồ ăn ngoai
đi vậy." Lanh Tử Tinh kheo leo nhắc nhở anh ta rằng vẫn con co sự lựa chọn
khac.

"Ha ha, mấy thứ rac rưởi đo cũng co thể ăn được sao? Để anh qua xem!"

Than hinh cao lớn chen vao phong bếp, Lanh Tử

Tinh đột nhien cảm thấy một ap lực ập đến. Anh ta đi vao khiến cho khong gian
nay dường như trở nen thiếu nhỏ be.

Cổ Dương mở tử lạnh ra xăm soi, anh mắt quet một lượt, quả thực la khong co gi
khả dĩ co thể ăn được. A, ngay mai nhất định phải mua nguyen liệu nấu ăn về
nhiều một chut.

"Thoi thế đi vậy! Co gi ăn nấy!" Cổ Dương chỉ chỉ củ khoai tay trong tay Lanh
Tử Tinh, sau khi noi xong anh mắt dừng lại tren đo.

Lanh Tử Tinh nhin theo anh mắt anh, lập tức nhấc con dao đang cắm sau trong củ
khoai tay len, xấu hổ noi: "Co vết lom sau nen toi nạo no ra."

Cổ Dương cười khẽ, khoe miệng giống như cham chọc co giấu đầu loi đuoi. Than
hinh cao lớn chậm rai rời khỏi phong bếp, trước khi đi ra con khong quen để
lại một cau: "Thời gian khong con nhiều lắm đau, em cố len!"

Lanh Tử Tinh thở dai, khong them chấp nhặt với anh ta. Sớm hay muộn thi co
cũng phải ăn cơm, so đo với anh ta lam gi! Nghĩ như vậy xong, tam trạng buồn
bực của Lanh Tử Tinh dần dần bốc hơi hết, toan bộ cơ thể bắt đầu thấy nhẹ nhom
hơ rất nhiều.

Cổ Dương vừa ăn khoai tay vừa tan dương: "Tử Tinh, ngon thật. Trước đay ở nha
em thường xuyen xuống bếp hả?"

"Rất it! Một năm toi xuống bếp nấu ăn khong tới vai lần." Lanh Tử Tinh ăn ngay
noi thật trả lời.

"Gi cơ?" Cổ Dương ngạc nhien, "Wow, em nhất định la thien tai nấu ăn rồi!"

Lanh Tử Tinh cười nhẹ: "Anh qua khen rồi, toi lam gi được như vậy!"

Cổ Dương khong tiếc lời ca ngợi, tuy nhien Lanh Tử Tinh một chut cũng khong
cảm thấy vui sướng, mấy lời khen của anh co sớm đa khong con cảm giac! So với
lần đầu tien nghe được hom qua, cảm giac tự hao đo giờ đa khong con nữa.

Cửa luc nay chợt mở ra, cả người Loi Tuấn Vũ mang theo hơi lạnh đi vao, tren
vai con điểm vai bong tuyết đọng.

"Cậu thế nao?" Cổ Dương hỏi.

"Khong tồi." Loi Tuấn Vũ trả lời, ngạc nhien khi thấy Cổ Dương vẫn con trong
nha minh, lại con đang ăn bữa tối. Đồ ăn Lanh Tử Tinh lam thực sự co sức hấp
dẫn đến vậy sao? Anh khong khỏi nhin chăm chu co gai kia khong chớp mắt.

"Cậu định ở li trong nha toi bao lau vậy? Đừng co lại noi la ở trong nước cậu
khong co nha nhe, quỷ mới tin!" Loi Tuấn Vũ tức giận noi.

Cổ Dương cợt nhả: "Minh đột nhien phat hiện ra ở nha cậu rất thuận tiện, vừa
co đồ ăn, đồ uống ngon, lại con được xem kịch vui miễn phi nữa, sao ma lại
khong ở? Trở về ngoi nha trống rỗng kia của minh, lại một minh đối mặt với co
giup việc người Philippines a?" Đột nhien, Cổ Dương nghĩ tới một chuyện, liền
hỏi: "Đung rồi! Hom nay co phải la cau quen mang gi đo về khong vậy?" Một cai
nhay mắt ra vẻ rất am muội.

Loi Tuấn Vũ trừng mắt lườm anh, noi: "Cậu tự quan tam chinh minh đi! Toi thấy
cậu cũng khong kem đau!"

Cổ Dương cười ha ha: "Minh khong dam so với cậu, cảm ơn, it nhất minh cũng co
thể khong cần nghĩ đến vấn đề nay trong hai ba ngayLoi Tuấn Vũ hiển nhien
khong co tam tinh tan gẫu với Cổ Dương, đi thẳng len lầu. Lanh Tử Tinh cui
đầu, giả bộ như chuyện gi cũng khong nghe thấy. Co đương nhien hiểu được bọn
họ đang noi về cai gi, co điều bọn họ dường như cũng để ý đến sự co mặt của
co, nen noi chuyện con co vẻ mập mờ. Cứ thử tưởng tượng nếu co khong co mặt ở
đay xem, dam chắc co khi tất cả cac bộ phận tren người phụ nữ bọn họ đều đem
ra binh luận rồi, mấy người đan ong xấu xa! Lanh Tử Tinh lẩm bẩm trong long.


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #48