Ngày 4 Tháng 1 – Trứng Ốp La


Người đăng: Tiêu Nại

Hom nay la ngay thứ tư sau khi Lanh Tử Tinh đăng ký kết hon. Sang sớm, Lanh Tử
Tinh đa rời giường. Co phải thoat khỏi cuộc sống bị người khac coi như nữ đầu
bếp nay.

Vi thế, co dậy từ sớm, lam cho minh một quả trứng ốp la. Nhưng nghĩ đi nghĩ
lại thế nao lại vẫn thiếu quyết tam, bởi vậy vẫn lam them một quả nữa, haizzz!
Ai bảo trong từ điển của co toan la những "khai niệm" lương thiện chứ!

Tối qua co đa co hẹn với Chu Nhan, hom nay sẽ đi tắm suối nước nong. Nhin qua
bầu trời một chut, kha la am u, thời tiết thế nay đi suối nước nong quả la
thich hợp.

Chu Nhan la một trong những người bạn chơi sơ sơ của co. Đều la mấy tiểu thư
nha giau, cả ngay nhan rỗi vui chơi. Mặc du co khong thường xuyen tụ tập cung
bọn họ, nhưng thỉnh thoảng cũng co tham gia. Trong mắt co, minh va mấy co ấy
tuy r

ằng đều co xuất than giống nhau, nhưng tuyệt đối khong phải la cung một kiểu
người. Ma ở trong mắt mấy tỷ muội đo của co, co chẳng qua chỉ la một người bạn
đi cung trầm mặc, it noi ma thoi! Co co cũng khong thừa, ma vắng co cũng khong
thiếu! Nếu ngẫu nhien ma thiếu một người thi sẽ liền nghĩ đến co. Ai ma thấy
buồn chan, gọi một cuộc điện thoại, hỏi thăm đoi ba cau, xem như la một thanh
vien trong nhom. Co những người thật thich tạo cho minh một vong luẩn quẩn,
nhất la người giau co. Mấy co bạn đo la như vậy.

Sợ Cổ Dương thức dậy lại đi len gọi cửa, để miễn bớt một vong trinh tự, Lanh
Tử Tinh liền lấy trong tui ra một tập giấy nhớ, viết len đo: Cổ Dương, toi hẹn
bạn đi ra ngoai, buổi chiều sẽ khong về ăn cơm. Anh tự lo nhe!

Con lại, co căn bản cũng khong hề nghĩ gi đến Loi Tuấn Vũ, bởi anh ta đa từng
noi qua, buổi tối sẽ khong về nha ăn cơm! So với Cổ Dương, Loi Tuấn Vũ giống
như khong đơn giản chỉ la cung tồn tại trong một khong gian với co ma thoi!
Dan tờ giấy len ban, Lanh Tử Tinh chọn một chiếc ao khoac long giữ ấm, cầm
theo ao tắm va đồ bơi, sau đo ra khỏi cửa.

Loi Tuấn Vũ rời giường như thong lệ, xuống phong Cổ Dương go cửa, khong thấy
co tiếng trả lời. Đẩy cửa ra xem thi phat hiện người kia vốn đa khong co nha.
Sớm như vậy đa đi ra ngoai rồi?

Điện thoại kết nối xong, Loi Tuấn Vũ hỏi thẳng vao vấn đề: "Cậu chết di ở đau
vậy?"

"Ha ha, Vũ a! Một người bạn rủ minh tham gia buổi party. Cậu khong ngại thi
cũng tới đay đi, co vẻ rất thu vị." Giọng noi Cổ Dương trong điện thoại vo
cung vui vẻ.

"Đung khong vậy, cảm ơn long tốt của cậu! Toi khong thấy hứng thu!"

"Oh? Cậu cũng đừng coi thường buổi party lần nay. Noi khong chừng sẽ giup cho
Kieu Dương của cậu thu lợi được khong it đau!" Cổ Dương tiếp tục dụ dỗ noi.

Trầm mặc một luc lau sau, Loi Tuấn Vũ hỏi: "Party gi vậy? Tổ chức ở chỗ nao?"
Thương nhan lam sao lại co khả năng bỏ qua một cơ hội kiếm tiền nao đo…

Tắt điện thoại, khoe miệng Loi Tuấn Vũ nhếch len coi thường. Cai gi ma party
chứ! Đung la mấy người co tiền nhan rỗi, khong co tro gi chơi! Lại con gọi la
tiệc gặp gỡ cai gi nữa! Mấy ong gia đại gia nay đang thiếu đan ba sao?! Chẳng
qua la kiếm cớ, tim cho minh một cai lý do hay ho! Loi Tuấn Vũ mỉa mai nghĩ.
So với bọn họ, anh vẫn con thanh cao chan! Loi Tuấn Vũ anh muốn tim phụ nữ
thật qua đơn giản, cũng chưa bao giờ phải che dấu minh thich nhất thể loại "ba
vong tieu chuẩn"! Thay người yeu như thay ao mọi người cũng đều biết. Thử hỏi
co người phụ nữ đứng đắn nao lại đến mấy buổi gặp gỡ hẹn ho kiểu nay chứ?! Con
anh vừa đung luc hiện giờ đang thiếu một cai bạn giường, khong ngại đi tim một
người, nhan tiện kiếm về mấy hợp đồng lam ăn luon!

Đang định ra ngoai, đi ngang qua phong ăn, một tờ giấy nhắn nhỏ mau vang thu
hut sự chu ý của anh. Tren đo la dong chữ viết tay đậm net, Loi Tuấn Vũ khong
khỏi nhiu may, chữ của Tử Tinh lại phong khoang như vậy sao? Nhin thế nao cũng
khong ra la chữ của phụ nữ! Kỹ năng co thể đem so với thư phap gia!

Lời nhắn nay la danh cho Cổ Dương, con co đĩa trứng ốp la kia nữa. Ánh sang
chiếu vao mau vang ong, lại them mau trắng kem của long trắng trứng, rất hấp
dẫn! Khoe miệng Loi Tuấn Vũ giật giật, yết hầu trượt xuống, co gai kia! Vậy ma
đi lam đồ ăn cho người đan ong khac, sao lại khong nghĩ đến việc lam cho chồng
minh ăn chứ! Khong hiểu một cơn tức giận từ đau sinh ra, Loi Tuấn Vũ đơn giản
đặt mong ngồi xuống, bưng chiếc đĩa nhỏ len ăn…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #49