Ngày 3 Tháng 1 – Nữ Đầu Bếp Nhỏ


Người đăng: Tiêu Nại

Xem ra, co gai nhỏ nay coi như con co khẩu vị tốt. Cai ten Loi Tuấn Vũ kia
trong mắt co con chưa ở mức chấp nhận được! Ben moi vẫn nở nụ cười đắc ý, Cổ
Dương lay Lanh Tử Tinh, đanh thức co tỉnh giấc.

Mơ mơ mang mang mở mắt, Lanh Tử Tinh phut chốc keo chăn len trước ngực. Trời
đất! Sao ma co lại luon thức dậy trong tinh huống như thế nay! Cổ Dương… vao
phong của co lam cai gi vậy?! Lanh Tử Tinh nhanh chong nhin xuống kiểm tra
quần ao tren người minh.

Cổ Dương buồn cười nhin biểu tinh khoa trương kia của co. Khong lẽ co lo lắng
anh sẽ co hanh động khiếm nha gi với co hay sao chứ? Ha ha! "Anh chỉ muốn nhắc
em la đa đến giờ lam bữa tối rồi thoi. Nửa tiếng, anh chỉ co thể chờ them nửa
tiếng nữa thoi đấy!"

Cổ Dương liếc mắt nhin co khư khư lấy tay om ngực, khẽ lắc đầu, dang người kia
của co sao co khả năng khiến anh thấy hứng thu được chứ?! Mặc du anh khong
giống Loi Tuấn Vũ thich kiểu sieu "đại", tuy nhien it nhất cũng phải ở mức kha
được. Co… Xi! Khong dam đưa lời khen ạ!

Lanh Tử Tinh ra sức lắc đầu, muốn quăng hết sự bực bội nay đi! Trời ạ! Co lầm
hay khong vậy? Sao lại co thể cứ tự tiện ra vao phong của phụ nữ như vậy chứ?!
Co phải la bọn họ đều thật sự khong coi co la phụ nữ hay khong?! Ôi trời!

Lanh Tử Tinh ngửa mặt len trời muốn het to! Du thế nao thi co cũng la con gai,
cũng tự cảm thấy la một co gai co chut tư sắc, nhưng ma… Ở trước mặt những
người đan ong xuất sắc như bọn họ, co như thế nao lại trở thanh một con vịt
nhỏ xấu xi! Con vịt nhỏ xấu xi cũng chẳng sao, nhưng khong những thế con bị
coi như vặt vLoi Tuấn Vũ thi lấy co lam la chắn, con Cổ Dường thi xem co thanh
nữ đầu bếp!

A… Lanh Tử Tinh keu gao khong ra tiếng. Vơ chiếc gối giơ len cao, đang muốn
nem mạnh ra hướng cửa, Cổ Dương bất ngờ lại tho đầu trở lại, hiếu kỳ nhin động
tac của co: "Em con ở tren giường lam gi nữa vậy?"

Lanh Tử Tinh lập tức quăng chiếc gối đang ở tren cao len rồi bắt lại, cười
cười noi: "A, toi lam vai động tac vận động ý ma, sẽ rời giường ngay đay!"

Cổ Dương nhiu may kho hiểu, rut đầu về. Lanh Tử Tinh luc nay mới thở phao nhẹ
nhom! Co nha, đung la chịu đủ loại uất ức! Lam sao ma thậm chi đến tự do phat
tiết cũng khong co?! Rốt cuộc thi khi nao Tuấn Vũ va Cổ Dương mới rời đi?! Co
khong thể ngay nao cũng bị co người sai vặt được!

Lanh Tử Tinh đeo tạp dề len, ngơ ngac đứng giữa phong bếp, co thực sự khong co
tam trạng nấu ăn. Nấu cai gi đay? Cong việc nguyen bản vốn vui vẻ nay, bởi vi
một người nen đa trở thanh chẳng con vui vẻ gi cả. Xem xet thức ăn trong tủ
lạnh, sau hai ngay đa khong con đồ gi dự trữ. Haizzz!

Ăn cai gi tốt hơn nhỉ? Co tiện tay lấy ra vai củ khoai tay. m hồn khong tan
luc nay vừa thời xuất hiện phia sau, giọng noi trầm ấm vang len hỏi: "Định lam
mon gi vậy?"

Lanh Tử Tinh bay giờ đa co thể hoan toan thich ứng với thoi quen bất ngờ xuất
hiện của anh ta! Cũng khong xoay người lại ma chan nản trả lời: "Banh khoai
ran."

Tiếng noi đằng sau rất ro rang đưa ra tuyen bố: "Khong ăn!"

"À." Thật tốt qua! Tinh thần Lanh Tử Tinh lập tức khoi phục, vậy co sẽ ăn một
minh.

Tuy nhien, tiếng noi của Cổ Dương vẫn tiếp tục vang len: "Khong phải buổi trưa
hom nay đa ăn banh trứng rồi sao? Banh khoai đầy dầu mỡ khong tốt cho than thể
đau! Em khong co mon nao khac để lam a?"

Lanh Tử Tinh đa gọt được một nửa củ khoai tay bỗng dưng khựng lại, con dao
tren tay mắc kẹt trong củ khoai. Anh ta co quyền gi ma ra lệnh cho co chứ?! Co
khong phải la người giup việc trong nha co được khong?! Co sẽ ăn banh khoai
tay, chứ khong con cai gi để ăn nữa? Anh ta lại khong co mua đồ gi mang về!
Ách, Lanh Tử Tinh bỗng nhạc nhien. Sao co lại đổ lỗi cho anh ta chứ? Anh ta
chẳng qua chỉ la khach thoi ma, cũng khong phải… Ôi trời! Mối quan hệ nay tự
dưng co chut loạn rồi! Ai! Khong biết la trước co co nợ gi Loi Tuấn Vũ khong
nữa! Hợp đồng thi hợp đồng, co đồng ý! Nhưng ma hợp đồng khong co viết lại con
xuất hiện them một nhan vật Cổ Dương nay, con muốn sai bảo co nữa! Trời ạ!


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #47