Ngày 3 Tháng 1 – Tiểu Thuyết


Người đăng: Tiêu Nại

Một ngay mới rốt cuộc cũng tới. Lanh Tử Tinh keo mở rem cửa, nhin bầu trời ben
ngoai. Oa! Co tuyết rơi! Nhẹ nhang mềm mại, những bong tuyết nhỏ rơi xuống,
rồi biến mất khong chut dấu vết. Bầu trời am u, nhưng bởi vi co mau trắng tinh
khiết của tuyết, nen lại co cảm giac trong trẻo. Lanh Tử Tinh khong nen được
một phut hứng chi, đưa tay vẽ một vong nhỏ len cửa kinh, ha ha, thật lạnh.

Cuối cung tuyết cũng rơi! Lanh Tử Tinh thich nhất cảm giac đi bộ trong tuyết,
lắng nghe tiếng rao rạo của từng bước chan, tam trạng co sẽ vo cung vui vẻ! Co
điều, Lanh Tử Tinh nhin ra ngoai cửa sổ, trận tuyết nay e la vẫn chưa đủ. Bay
giờ mới la thang gieng, sẽ thường xuyen co những trận tuyết rơi nhỏ như vậy.
Tuy thời tiết ở miền bắc bốn mua ro rệt, nhưng vai năm trở lại đay, it co cơ
hội được thấy những trận tuyết lớn.

Nhẹ nhang ra khỏi phong, Lanh Tử Tinh nhin quanh một lượt tầng tren lẫn tầng
dưới, cả phong khach lẫn phong bếp đều khong co người. Tốt lắm, cuối cung cũng
đều đi hết rồi. Ngay hom qua, co gần như rửa tay suốt nửa giờ đồng hồ. Sau đo
tự nhốt minh trong phong, kien quyết khong để ý đến những việc ben ngoai. Mặc
du nghe thấy co am thanh va tiếng noi chuyện ngoai cửa, nhưng co chỉ đơn giản
lấy bong gon nut hai lỗ tai lại! Miễn la bọn họ khong gọi co, co sẽ khong chủ
động xuất hiện trước mặt họ! Nhất la lại nghĩ đến cai thứ ghe tởm kia, dạ day
co lại co cảm giac non nao, rất kho để đe nen xuống!

Thở dai cai thượt, tam tinh của co đột nhien tăng cao, cơ thể đang căng thẳng
cũng nhẹ nhang dịu xuống. Bụng bắt đầu reo thầm, lam bữa sang ăn trước đa.
Liếc nhin đồng hồ một chut, đa gần mười giờ rồi. Vậy gộp bữa trưa vao ăn cung
luon cũng được.

Vui vẻ đeo tạp dề len, Lanh Tử Tinh cảm thấy cuộc sống khong go bo, khong troi
buộc nay thật thoải mai. Trước đay sống ở nha, rất kho co cơ hội để thực hanh
tay nghề. Binh thường co sẽ đều chỉ xem cong thức tren mạng, sau đo khoa tay
mua chan trong khong khi như vậy đa hoan thanh vo số mon ngon. Co từng mong
ước một cuộc sống hang ngay được xuống bếp nấu ăn, hom nay rốt cuộc cũng đa
linh nghiệm!

A? Co nen nghe một chut nhạc khong nhỉ? Lanh Tử Tinh vội vang chạy ra phong
khach, nghe nhạc gi bay giờ? Nhạc nhẹ? Nhạc cổ điển? Rock? Khong khong khong!
Nghe cai gi đay? Lanh Tử Tinh khong khỏi hứng chi trong long, thật giống như
vụng trộm rất vui vẻ vậy.

Đung rồi! Lanh Tử Tinh lập tức chạy về phong, mở trinh duyệt ra truy cập vao
mạng, click vao mục yeu thich, chọn bai hat đa nghe khong dưới một nghin lần,
"Truyền kỳ" của Vương Phi. Thực ra, co la một người rất nhạy cảm với am nhạc,
co rất nhiều loại nhạc ma co yeu thich. Mặc du khả năng ca hat khong tốt lắm,
nhưng lại rất thich thưởng thức am nhạc. Bai hat nay của Vương Phi đa thịnh
hanh từ lau lắm rồi. Binh thường, co cũng khong thường xuyen theo doi nhạc
mới, cũng khong co thần tượng ngoi sao nao cả. Chinh la trong một lần ngẫu
nhien trao đổi với độc giả, co người đa nhắc tới ca khuc Truyền kỳ nay, co
liền nghe thử, nghe xong đa bị giai điệu trong trẻo, đầy tinh cảm nay thu hut.
Mặc du bai hat nay cho đến giờ co vẫn khong thể hat được từ đầu đến cuối,
nhưng tam hồn co đa lạc vao thế giới bồng lai tien cảnh ấy vo số lần!

Nghe tiếng hat trong trẻo truyền lại từ phong khach, tam trạng Lanh Tử Tinh
thật tốt, khe khẽ ngam nga theo. Mang theo niềm vui như thế, co nhanh chong
đập hai quả trứng ga, thai nhỏ hanh, đanh cung bột mi… Hai chiếc banh trứng
hanh băm khiến người ta them nhỏ dai hoan thanh xong. Lanh Tử Tinh tắt lửa,
bưng hai chiếc banh ngon tuyệt, đưa len mũi, cui đầu hit lấy mui thơm, nhắm
mắt hoa minh trong cảm xuc:

"Nhớ anh khi anh ở chan trời,

Nhớ anh khi anh ở trước mắt,

Nhớ anh khi anh ở trong tam tri em,

Nhớ anh khi anh ở trong trai tim…"

Khi tinh yeu đến đoạn sau sắc, Lanh Tử Tinh dường như thấy mon banh trứng vui
vẻ nhảy vao trong miệng minh… Một tiếng cười treu chọc vang len. Lanh Tử Tinh
kinh ngạc mở bừng mắt, sợ tới mức giật bắn minh, suýt chut nữa để nghieng lam
rơi mất tac phẩm trong tay co…

Một tiếng cười treu chọc vang len. Lanh Tử Tinh kinh ngạc mở bừng mắt, sợ tới
mức giật bắn minh, suýt chut nữa để nghieng lam rơi mất "tac phẩm" trong tay
co… Chiếc khay đựng banh trứng kia ở giữa khong trung chong chenh qua lại, chỉ
một chut nữa sẽ đổ ụp xuống. Noi thi chậm nhưng xảy ra lại rất nhanh, một canh
tay mạnh mẽ nhanh chong tiếp qua, vững vang đỡ được chiếc khay đang chuẩn bị
tiếp đất, hai chiếc banh cũng nhờ thế ma qua được "cuộc phieu lưu", trở về yen
ổn giữa khay.

Cổ… Cổ Dương? Anh ta khong co ra khỏi nha?!

"Tử Tinh, tuy rằng giọng hat của em khong được em tai lắm, nhưng ma hương vị
của chiếc banh nay thực sự la rất ngon!" Cổ Dương nghieng người dựa ở cạnh
cửa, trong anh mắt tran đầy ý cười, nhưng lại hất hất đầu, nhin chằm c


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #43