44


Người đăng: Tiêu Nại

hằm vao hai chiếc banh ở giữa khay.

Lanh Tử Tinh đột nhien ngộ ra, ten nay đang muốn cướp đồ ăn của minh! Sao co
thể như vậy được?! Chưa noi tới ngay hom qua anh ta thi được ăn cơm do co lam,
ma chinh co thi toan bộ những gi ăn được đều đa bị non ra hết. Bay giờ, người
đang đoi khat phải la co chứ! Co nhanh chong vươn tay lấy lại chiếc khay banh,
nhưng phat hiện Cổ Dương căn bản khong hề co ý muốn buong lỏng tay. Vi thế hai
người cung giữ chiếc khay đồ ăn một luc, cứ như vậy giằng co qua lại.

Lanh Tử Tinh thử dung them sức, nhưng đều phi cong vo ich. Co giả bộ cười noi:
"Cổ Dương, anh mới ra ngoai về a? Co phải la buổi trưa định ra ngoai ăn
khong?"

Cổ Dương bỗng buồn cười nhin vẻ hai hước của co: "Em đua gi vậy? Anh vừa mới
rời giường, ngay hom nay cuối cung mới khoi phục được hết bị chenh lệch mui
giờ! Banh nay để cho anh co bữa ăn ngon trước đi, em lại lam lại cai khac!"

Hai tay đột nhien bị hẫng, Lanh Tử Tinh bất lực nhin Cổ Dương đoạt đi mon
ngon. Trời đất ơi! Sao lại co người như vậy chứ?! Anh ta sao co thể cướp mất
đồ ăn của co! Lanh Tử Tinh nhanh chong chạy ra phong ăn nhin, hay thật! Cổ
Dương đa bắt đầu thưởng thức mon ăn ngon của co rồi, vừa ăn con vừa nhắm mắt,
lắc lắc đầu, tấm tắc khen ngợi. Lanh Tử Tinh khong khỏi nắm chặt tay thanh nắm
đấm, căm giận quay trở vao phong bếp. Hit một hơi thật sau, minh nhịn! Banh
mỳ, sẽ co! Cổ Dương, rồi sẽ đi! Cố len! Co nhanh chong đập một quả trứng, dừng
một chut, lại đập them một quả nữa. Nhỡ đau cai ten kia lại cướp đồ ăn của co
tiếp thi sao, khong phải la co sẽ chết đa. Khong lau sau, Lanh Tử Tinh đa lam
xong them bốn chiếc banh trứng mới. Luc nay, trong đầu co chỉ co một ý nghĩ,
cầm lấy đoi đũa, ăn luon ngay ở trong bếp. Nhưng vi qua nong vội ma bỏng cả
đầu lưỡi. Quỷ tha ma bắt! Sao lại xui thế nay chứ!

"Tử Tinh? Co sao khong vậy?" Đung luc nay, tiếng Cổ Dương trung hợp lại vang
len từ phia sau.

"A, khong sao!" Lanh Tử Tinh hận khong thể cắn đứt lưỡi minh luon, ngu ngốc!
Co đanh phải ủ rũ be khay banh trứng đi ra phong ăn.

Lanh Tử Tinh bất lực nhin Cổ Dương ngay cả thổi cũng khong thổi, ăn ngay lập
tức, trong long nguyền rủa sao ma anh ta khong bị nong bỏng lưỡi luon đi?!

"Em khong ăn a?" Cổ Dương ăn xong chiếc banh thứ tư, vẫn chưa co ý sẽ dừng
lại, tiếp tục cầm them một chiếc nữa.

Mắt thấy banh trứng của co sắp sửa bị ăn sạch, Lanh Tử Tinh vội vang noi: "Ăn
chứ!"

Khong chut do dự cầm lấy chiếc banh cuối cung, Lanh Tử Tinh bắt đầu ăn như hổ
đoi. Lam gi con thời gian để ý đến đầu lưỡi minh như thế nao, hiện tại chỉ co
cơn đoi cồn cao, tất cả đều la phu du hết!

Cổ Dương buồn cười nhin Lanh Tử Tinh, đột nhien phat hiện co gai nhỏ nay thật
thu vị. Ở ben cạnh co đều luon xuất hiện những chuyện kỳ lạ, hơn nữa, co con
rất kien cường va nghiem tuc lam việc chăm chỉ! Nhất la, tay nghề nấu ăn của
co thực sự qua tốt! Anh đang nghĩ co khi trong khoảng thời gian về nước nay sẽ
ở nha Loi Tuấn Vũ ăn chực luon. Khoe miệng khong kim được khẽ nhếch len, ma
ngay chinh bản than anh cũng khong hề hay biết…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #44