353


Người đăng: Tiêu Nại

"Em đang ở đau?" Giọng Loi Tuấn Vũ rất cố chấp, giống như cố ý muốn đi đon co
vậy.

"Em… ở Thần Vũ…" Lanh Tử Tinh trong long ngứa ngay, nhưng lại ngoan ngoan noi
ra.

"Được, chờ anh hai mươi phut." Noi xong, Loi Tuấn Vũ cup điện thoại.

Tam trạng vốn đang nặng nề của Lanh Tử Tinh lập tức được thả lỏng, thư thai
nhẹ nhom. Như co dau nhỏ mới kết hon, mong chờ Loi Tuấn Vũ đến, trong long
giống như một chu chim sẻ nhảy nhot, đầy sinh lực. Đa bao lau khong co cảm
giac nay rồi.

Luc quay lại phong nghỉ, ba co nang kia đều đa ngủ rồi. Nụ cười của Lanh Tử
Tinh khong khỏi lan đến tận đuoi long may. Co lấy một tờ giấy nhớ, viết mấy
chữ noi minh co việc phải về nha trước, ngay mai sẽ mời bọn họ ăn cơm, dan ở
ngay chỗ dễ thấy.

Thay quần ao, cầm lấy tui xach. Lanh Tử Tinh gấp gap xuống lầu, chờ ở đại sảnh
trước cửa.

Sốt ruột nhin ra ngoai cửa, trời đem tối đen, chỗ con sang đen khong con
nhiều, ngoại trừ mấy nha hang lớn mở thau đem, cac chỗ khac đều tối om. Ma tam
tinh muốn về nha của Lanh Tử Tinh cang them gấp gap!

Lại nhin đồng hồ đeo tay, phat hiện kim phut chậm chạp nhich ba bước, hoai
nghi nhin về phia đồng hồ ở đại sảnh, chẳng lẽ minh qua gấp gap rồi sao? Sao
mới chỉ co ba phut. Khong khỏi cười tự giễu. Chinh minh từ bao giờ trở nen sốt
sắng như vậy? Nhớ tới lời Chu Chu, co va Loi Tuấn Vũ đa hơn một tuần khong
cung nhau rồi. Bởi vi di cả của minh vừa qua, ma Loi Tuấn Vũ mấy ngay nay lại
vo cung bận rộn…

Luc nay trong long ngứa ngay, ma bụng dưới cũng bắt đầu kho nong. Kho trach
Chu Chu noi phụ nữ cũng co luc nhu cầu đến. Đay la lần đầu tien co cảm nhận
được. Hai ma khong khỏi nong bừng, thẹn thung len len ngẩng đầu nhin xung
quanh, sẽ khong co ai nhin thấy chứ!

Đột nhien!

"Tử Dạ?" Một giọng noi khong nghe thấy vang len ở phia trước, kem theo đo la
một đoi mắt mở to đầy kinh ngạc.

Lanh Tử Tinh vội đứng len, dường như vo cung kinh ngạc. Sao thế nay? Thật
trung hợp?

"Hoa Ba!" Hinh như khong chắc chắn. Khong phải la ảo giac chứ? Đa khuya thế
nay, ở đay?

So với mấy năm trước, anh cang them chin chắn, tren tran tăng them vai phần cơ
tri. Vẫn la kiểu toc ngắn đo, vẫn la dang vẻ phong khoang, ao sơm mi trắng
sạch sẽ, anh tuấn như trước. Ở Thần Vũ, luc nay khong mặc ao choang tắm xuất
hiện ở đại sảnh, chắc la cũng giống co, muốn đi ra ngoai.

"Đung la em!" Giọng Hoa Ba lập tức nghẹn ngao, yết hầu khẽ động, co chut khong
biết nen lam thế nao. Anh muốn đi ra ngoai một chut, khong ngờ lại gặp Lanh Tử
Tinh ở đay.

Cuộc gặp gỡ như vậy anh khong bao giờ ngờ tới. Nếu noi lần nay về nước, anh
cũng từng nghĩ sẽ gặp lại Lanh Tử Tinh, trong đầu anh đa nghĩ ra vo số kịch
bản, nhưng khong ngờ nhanh như vậy liền gặp lại.

"Hoa Ba, sao anh lại ở đay? Trở về cũng khong bao cho em một tiếng." Lanh Tử
Tinh co chut kich động, bước len trước, nhưng lại khong thể lại gần anh. Khong
biết la nen bắt tay hay la om, dường như quan hệ của bọn họ dung bất kỳ ngon
ngữ tay chan nao cũng co chut mờ am.

"Ha ha, ngồi xuống rồi noi."

Hoa Ba trấn định lại, liền tỏ ý bảo Lanh Tử Tinh ngồi xuống. Anh cũng ngồi
xuống theo.

"Anh vừa về nước… Em vẫn khỏe chứ?" Ánh mắt Hoa Ba nhin chằm chằm Lanh Tử
Tinh, đanh gia từ tren xuống dưới. Dường như muốn tim lại anh mắt của mấy năm
qua.

Lanh Tử Tinh trang điểm đơn giản thuần khiết, co một hương vị khac. Quần ao
của co xưa nay đều khong pho trương, nhưng lại rất tỉ mỉ. Ăn mặc giản dị như
vậy, ao sơ mi trắng phối với quần bo xanh lam, cổ ao hơi he mở, gợi cảm me
người.

"Anh xem, em rất khỏe, con beo ra nữa! Con anh? Em nhắn tin cho anh, sao anh
khong hồi am nha? Hại em lo lắng bao lau.Lanh Tử Tinh thật ra vẫn thường xuyen
len QQ, nhắn tin cho Hoa Ba. Nhưng từ sau khi co kết hon, khong con nhận được
hồi am của Hoa Ba nữa. Ma biểu tượng của anh dường như cũng phủ đầy bụi, chưa
từng sang len một lần.

"Ha ha, anh sợ em đuổi đến tận Mỹ, đến luc đo người kia nha em cử quan đội đặc
chủng đến, anh chống đỡ khong nổi nha!" Hoa Ba khoa trương noi. Kỳ thật, tai
khoản QQ kia, anh đa khong dung nữa rồi. Anh đa đổi tai khoản, đổi ten, nhưng
vẫn quan tam đến co. Chỉ la co khong biết ma thoi.

"Lam gi co chuyện đo! Ha ha." Lanh Tử Tinh lập tức nghĩ đến tro đua dai cuối
cung của Hoa Ba luc hon lễ, quả thực đa hại co, "Cai đo… vấn đề ca nhan thế
nao rồi? Anh… vẫn một minh?"

Ánh mắt Hoa Ba tham sau nhin co, khong trả lời trực diện: "Ha ha, một minh
cũng rất tốt!"

Đột nhien một giọng nữ xen vao: "Tim anh lau rồi, hoa ra anh ở đay!"

Nghe thấy giọng noi nay, mắt Hoa Ba lập tức lạnh đi một nửa.

Lanh Tử Tinh nhin về hướng giọng noi, to mo co gai co giọng noi trong trẻo như
vậy nhất định rất xinh đẹp. Luc vừa nhin lại, lập tức cứng đờ người. Trời ạ!
Đay la tinh huống gi? Co gai nay… thế nao lại…

Thế nao lại giống minh như đuc!

"Co co co…" Lanh Tử Tinh kinh ngạc noi khong nen lời, một ngon tay chỉ vao mặt
co gai nay, giống như nhin thấy ma.

"Co la tiểu thư Tử Dạ phải khong?" Co gai kia lại rất thản nhien, mỉm cười noi
với co, con rất lịch sự vươn tay ra.

"Co… co…" Đầu lưỡi Lanh Tử Tinh con chưa trở về đung vị tri.

"Giản!" Hoa Ba sa sầm mặt, quat.

"Sao vậy? Khong giới thiệu em với tiểu thư Tử Dạ sao?" Co gai kia cười tươi
roi, hoan toan khong để tam đến ngữ khi ac liệt của Hoa Ba, "Xin chao, tiểu
thư Tử Dạ, toi la Giản Diệp, Nhật Hoa Diệp, hai người chung ta hinh như rất co
duyen, rất giống nhau, ngay cả ten cũng giống

"Xin chao, tiểu thư Giản Diệp." Lanh Tử Tinh vội vang đưa tay ra nắm lấy canh
tay đa đưa ra từ lau của Giản Diệp, ban tay nay mềm mại khong xương, lan da
nhẵn nhụi, đung la tuổi trẻ thật tốt nha! Nhưng sự bất ngờ nay lại đanh sau
vao tim co, nhất thời khong tiếp nhận nổi. Khong biết la kinh ngạc hay la kinh
sợ.

"Từ lau đa nghe noi về co, lần nay trở về, cũng muốn gặp mặt co."

Giản Diệp hồ hởi như khong thể tự nhien hơn được nữa.

"Co… biết toi?" Lanh Tử Tinh to mo nhin chằm chằm mặt của Giản Diệp, trời ạ!
Thật sự la giống y như soi gương. Co thật sự khong quen, để chinh minh trong
gương noi ra những lời giống hệt chinh minh. Chẳng lẽ minh co một người em gai
thất lạc ở đau đo sao?

"Đủ rồi! Giản!" Hoa Ba lần nay co chut tức giận, anh đứng phắt dậy, "Em len
trước đi, anh va Tử Dạ co chut chuyện muốn noi."

"Vừa kheo em cũng co chuyện muốn noi với tiểu thư Tử Dạ. Tiểu thư Tử Dạ…"

"Em nao loạn đủ chưa?!" Hoa Ba tức giận đến mặt đỏ tia tai.

Lanh Tử Tinh lần đầu tien nhin thấy Hoa Ba nổi cau, nhất la đối với một phụ
nữ. Ánh mắt hồ nghi khong khỏi nhin qua nhin lại hai người. Bọn họ đay la…
chẳng lẽ Hoa Ba tim một người phụ nữ giống y hệt minh sao? Trời ạ! Ý nghĩ nay
khiến cho tim co khong khỏi bắt đầu đập tăng tốc…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #353