Không Thoải Mái


Người đăng: Tiêu Nại

"Ông xa, em muốn lam việc." Lanh Tử Tinh cầu xin lần thứ N.

"Hả? Vậy đến cong ty anh lam thư ký cho anh." Loi Tuấn Vũ vui đầu trong đống
giấy tờ, đầu cũng khong ngẩng len.

"Nay! Anh thấy co thư ký nao co nếp nhăn tren khoe mắt chưa?" Lanh Tử Tinh vui
người vao ghế so pha. Tử Tử đa la học sinh tiểu học, mấy năm troi qua rồi. Sự
cưng chiều của Loi Tuấn Vũ đối với co đa sớm khong con mới mẻ nữa! Ma chủ
nghĩa đại nam tử của hắn cũng dần dần bộc lộ.

"365 ngay hợp đồng hon nhan" đa sớm kết thuc. Nhưng, lại khong được phep đăng
len. Bởi vi Loi Tuấn Vũ noi, trong đo mieu tả hắn qua tan khốc, khong phu hợp
với hinh tượng của con người hắn. Vi thế, chỉ co thể cho một minh hắn xem!

Lanh Tử Tinh chuyen tam chăm soc Tử Tử, trải qua mấy năm cuộc sống người phụ
nữ của gia đinh. Nhưng, hiện giờ việc học tập của Tử Tử hoan toan khong cần co
phải lo lắng, maLoi Tuấn Vũ lại cả ngay bận việc cong ty. Giống như bay giờ,
mặc du đang ở nha, hắn cũng bị troi chặt trong đống giấy tờ. Thật la chan
chường! Khong phải mệt, ma la nham chan, nham chan hết mức!

"Ông xa? Em muốn đi du lịch." Lanh Tử Tinh nghịch ngợm ngon tay, nham chan
nhin trần nha.

"Được, chờ anh bận xong trận nay, hai người chung ta cung đi." Loi Tuấn Vũ noi
khong chut để ý.

Trời ạ! Lanh Tử Tinh quả thực muốn phat cuồng! Bận xong trận nay? Haiz, mệt
hắn noi ra được? Co nghe những lời nay đa N năm rồi! Đều noi thai độ của đan
ong đối với phụ nữ trước vao sau khi kết hon khong giống nhau, quả nhien… Lanh
Tử Tinh chột dạ nghĩ. Kỳ thật, hắn đối với co tốt đến mức khong con gi để noi,
nhưng co vẫn khong biết chỗ nao xảy ra vấn đề, lộn tung pheo hết cả!

Tiếng chuong em tai vang len, la tiếng chuong di động của Loi Tuấn Vũ. Hắn
khong khỏi nhiu nhiu đầu may, hắn khong thich nhạc chuong "Yeu đến chết đi
sống lại" nay, binh thường đều la nhạc đơn giản, nhất định la luc Lanh Tử Tinh
nham chan đa tự ý thay đổi.

"Alo? Ừm… Ừm… Được, toi đến ngay." Loi Tuấn Vũ vẻ mặt nghiem tuc, cup điện
thoại. Quay đầu noi với Lanh Tử Tinh đang vui người trong so pha, "Cong ty co
chut chuyện, anh phải đi một chuyến. Buổi trưa co muốn cung ăn cơm khong?"

"Thoi khỏi, anh mau đi lam việc đi. Em tự minh giải quyết." Lanh Tử Tinh đứng
dậy, tiễn Loi Tuấn Vũ ra cửa.

Nhin xe hắn rời đi. Lanh Tử Tinh khong khỏi thở dai. Hắn hinh như đa quen hon
tạm biệt co rồi. Thoi bỏ đi, mấy ngay nay, chuyện hắn quen cũng khong it. Tội
gi phải lam rối len? Đều đa la vợ chồng gia rồi.

Đều noi cuộc sống vợ chồng đều phải trải qua "Thử thach bảy năm", bọn họ thực
sự đa chung sống gần bảy năm rồi. Đến nay co đa la một phụ nữ trung nien hơn
ba mươi tuổi. Con mong cầu xa xoi cai gi chứ?

Nhưng ma, Loi Tuấn Vũ đi đi về về cong ty va nha gần đay hinh như đặc biệt
bận. Gần đay việc ở cong ty hinh như đặc biệt nhiều. Hơn nữa, Loi Tuấn Vũ con
thường xuyen về muộn.

Lanh Tử Tinh vốn rất tin tưởng vao tinh yeu của bọn họ cũng bất giac to mo.
Nhưng hắn đối với minh quan tam như trước. Giống như hom nay, hắn cố ý sợ co ở
nha co đơn, noi la muốn lam việc ở nha. Nếu khong phải cuộc điện thoại kia,
thi e la hắn sẽ ở nha cung co cả ngay, hơn nữa co dam khẳng định, cả ngay đều
ngồi phe duyệt những giấy tờ kia.

Rất lau khong viết truyện rồi. Lanh Tử Tinh đột nhien cảm thấy minh chưa bao
giờ nham chan như vậy. Đa la người phụ nữ hơn ba mươi tuổi rồi, đối với co
tuổi thanh xuan dường như đa la một chuyện rất xa xoi.

"Alo? Bối Nhi?" Lanh Tử Tinh kich động. Vao thời điểm co đơn như vậy, nghe
thấy tiếng Tat Bối Nhi, Lanh Tử Tinh dường như muốn nhảy dựng len khỏi so pha.
Mấy co nang đa lau khong lien lạc rồi.

"Cai gi? Cau lạc bộ Thần Vũ? Khi nao? Hom nay a… ừm… được! Minh đến ngay!" Vui
vẻ nhảy dựng len. Khong biết bắt đầu từ khi nao, giữa bạn be co một cuộc tụ
tập nho nhỏ đều khiến co vo cung vui vẻ. Co lẽ la vi minh thật sự qua co đơn
đi!

Bước vao cau lạc bộ Thần Vũ, Lanh Tử Tinh khong khỏi cười tit mắt. Bởi vi co
khong những gặp được Tat Bối Nhi, ma con co Chu Nhan va Quach Oanh Tuyết.

"Á--" Tiếng phụ nữ thet choi tai, luc nay vo cung hưng phấn va kich động.
Giống như tiếng của mấy co be thiếu nien, mấy co nang hoan toan khong để ý đến
những anh mắt kinh ngạc quanh minh.

"Nay, Tử Tinh! Đa lau khong gặp!" Chu Nhan cho Lanh Tử Tinh một cai om thật
chặt. Co từ khi ra nước ngoai chưa hề gặp lại Lanh Tử Tinh. Mặc du vẫn thường
xuyen noi chuyện tren mạng, nhưng cảm giac nhin thấy ngoai đời quả thật vẫn
khac.

"Chu Chu a, cậu cũng trở lại rồi! Tốt qua rồi!" Ánh mắt xuc động của Lanh Tử
Tinh hơi nong len. Co vốn tưởng rằng chỉ co Tat Bối Nhi va Quach Oanh Tuyết,
khong ngờ Chu Nhan cũng về nước rồi!

"Nay, Tử Tinh. Lam phu nhan tổng tai, ẩn cư rồi hay la sao? Đa lau khong nhin
thấy cậu." Quach Oanh Tuyết treu chọc.

"Đau co đau! Minh rất nhớ cac cậu nha. La cac cậu khong để ý đến minh…" Noi
thật, co cả ngay ở nha đa sắp mốc lenĐược rồi được rồi, cac cậu đừng co trach
moc nhau nữa. Minh vừa mới về nước, nha con chưa về, đa chạy đi gặp cac cậu
rồi! Đừng co lam minh mất hứng nha!" Chu Nhan cười chặn ngang lời tranh cai
của cac co.

Chu Nhan vẫn lấy anh chang trẻ hơn co ấy rất nhiều, cung nhau sang tận Mỹ định
cư. Lần nay, ong xa cho co mấy ngay phep, co liền len lut chạy về gặp bạn
than.

"Nay, Bối Nhi, Tuyết Nhi, cac cậu thấy minh va Tử Tinh bay giờ thật hạnh phuc
nha! Cac cậu cũng đừng co day vo người khac nữa, con khong mau kết hon đi."
Chu Nhan vừa soi gương vừa quở trach, "Minh noi cho cac cậu biết, phụ nữ nha,
qua ba mươi tuổi, thanh xuan khong con nữa, sức hấp dẫn cũng dần dần biến mất.
Người đan ong của cac cậu cho du co yeu cac cậu, cũng khong thể chống lại sự
me hoặc của gai trẻ nha! Tử Tinh, cậu noi xem minh noi co đung khong?"

"Ha ha." Lanh Tử Tinh chỉ cười khong noi. Đung vậy, cac co ở tuổi nay sao co
thể bi được với mấy co gai trẻ chứ? Ngẫm lại luc minh đinh hon với Loi Tuấn
Vũ, chẳng qua mới co hai mươi lăm tuổi, đung thời thanh xuan. Nhoang một cai
đa sắp mười năm rồi!

Tat Bối Nhi đa sinh đứa thứ hai với Cổ Dương, vẫn khong co ý định kết hon. Con
Quach Oanh Tuyết? Co cũng đa khong con la người thứ ba nữa. Lao Trần nha người
ta đa ly hon rồi, chỉ chờ để kết hon cung co! Nhưng Quach Oanh Tuyết

cố tinh khong kết hon, noi la chỉ thich cach sống như bay giờ. Cũng kho trach
Chu Chu quở trach.

Co điều, đối với Lanh Tử Tinh, co rất ton trọng hai người bọn họ. Cach sống
của mỗi người khong giống nhau, chung ta khong thể ap đặt quan điểm của minh
cho người khac được!

"Ha ha, Chu Chu, cậu cũng đừng lo lắng cho bọn minh nữa! Được rồi, chung minh
kho co dịp tụ tập, đem nay khong say khong về!" Tat Bối Nhi hinh như la đa bị
đe nen qua lau, muốn kiếm cớ đien cuồng một trận.

"Minh khong thanh vấn đề nha! Tuyết Nhi, cậu cũng khong co vấn đề gi chứ?" Hai
mắt Chu Chu anh len hưng phấn. Noi thật, từ khi co lấy người ta, thật sự chưa
hề đien cuồng một lần. Khong khỏi hoai niệm thời kỳ thanh xuan!

Quach Oanh Tuyết cười cười: "Lao Trần nha minh hai ngay nay đi cong tac, đừng
noi la một đem, kể cả mười đem cũng khong co vấn đề gi!"


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #350