Đại Kết Cục


Người đăng: Tiêu Nại

Từng lời yeu của hắn, thật sự khiến co vo cung sung sướng. Con hắn hinh như
cũng noi đến thanh nghiện.

Lập tức, liền đem than thể cứng rắn của minh tiến vao than thể co, lại bị co
bướng bỉnh chặn lại: "Đừng! Em chưa chuẩn bị tốt!"

"Hả, vợ yeu? Noi nhiều lời tinh tứ như vậy vẫn chưa chuẩn bị tốt? Vợ yeu, em
xem anh yeu em như vậy, tốt xấu gi em cũng thương hại anh một chut, em xem…
anh đa khong nhịn được nữa rồi…"

"Anh! Anh chỉ nghĩ đến lam chuyện đo thoi!!"

"Trời đất chứng giam! Vợ yeu, anh vừa nhin thấy em liền khong thể khống chế
than thể của minh! Em co biết anh yeu em đến thế nao khong…"

Nụ hon tinh tế thay lời hắn noi…

Hon lễ long trọng như vậy, Lanh Tử Tinh khong phải la chưa từng chờ mong,
nhưng khi thật sự đặt minh trong đo, co vẫn thật sự co chut hồi hộp.

Loi Tuấn Vũ bởi vi sợ sẽ lại xảy ra chuyện ngoai ý muốn, noi thế nao cũng
khong cho Lanh Tử Tinh ở một minh, một tấc cũng khong rời.

"Sao vậy?" Than thiết cầm tay Lanh Tử Tinh, Loi Tuấn Vũ cẩn thận hỏi.

"Ừm, khong co gi. Chỉ la co chut hồi hộp…" Lanh Tử Tinh co chut thẹn thung ven
toc mai.

"Con cũng đa co rồi, con hồi hộp cai gi chứ?" Loi Tuấn Vũ thản nhien cười,
cưng chiều nheo nheo mũi co.

"Anh… khong hồi hộp?" Lanh Tử Tinh co chut khong vui nhin hắn, dựa vao đau chỉ
co một minh co hồi hộp?

"Ha ha. Vợ yeu, cho anh chut mặt mũi co được khong? Đan ong luc nay hẳn phải
hồi hộp nhất đo!" Loi Tuấn Vũ nghiem tuc noi.

"Em khong tin được!"

"Khong tin? Lại đay, em sờ thử xem…" Loi Tuấn Vũ nắm lấy tay co, đặt tren ngực
ao sơ mi của hắn.

Cach một lớp ao sơ mi mỏng, Lanh Tử Tinh cảm nhận được trai tim đang đập dồn
dập! So với trai tim như chu nai con đang nhảy loạn xạ của co, khong hề thua
kem.

"Thế nao? Tin rồi chứ?" Loi Tuấn Vũ cưng chiều hon len tran co.

"Vợ yeu, cam ơn em!"

"Sao đột nhien anh lại noi như vậy?"

"Cam ơn em đa tha thứ cho anh, cam ơn em đa chăm soc anh, cam ơn em co thể yeu
anh!" Tren mặt Loi Tuấn Vũ la nụ cười ngập tran hạnh phuc.

"Chồng yeu, em yeu anh!" Lanh Tử Tinh rất cảm động cũng rất say me.

"Anh cũng yeu em, vợ yeu!"

"Ui da! Sến qua đi!" Cổ Dương luc nay lại xuất hiện rất khong đung luc.

"Nay, Vũ, đừng co cai kiểu đấy chứ! Sau nay hai người ngay nao cũng dinh lấy
nhau! Một chut như vậy cũng khong nỡ? Tử Tinh, em cho phep cậu ta quấn lấy như
vậy sao? Co dau chu rể theo phong tục thi buổi tối trước hon lễ khong được gặp
nhau! Hai người thi lại, vẫn cứ dinh với nhau! Anh thật sự bội phục haiCổ
Dương chuyển mũi nhọn sang Lanh Tử Tinh.

Khong đợi co dau chu rể phản bac, phia sau Cổ Dương liền tho ra một canh tay
trắng non.

"Ui da!" Cổ Dương nhanh chong om lấy canh tay, nhe răng trợn mắt keu len, "Anh
noi ba xa đại nhan, tốt xấu gi em cũng phải cho anh chut thể diện chứ!"

Tat Bối Nhi mặc lễ phục gợi cảm mau trắng xuất hiện trước mặt co dau chu rể.
Than hinh gợi cảm pho bay hoan hảo. Co giận dữ lườm Cổ Dương một cai, cười với
Lanh Tử Tinh: "Tử Tinh, cậu đừng nghe anh ấy! Anh ấy đang ghen với hai người
đấy!"

Xoay người lạnh mặt noi với Cổ Dương: "Vợ chồng nha người ta muốn ở ben nhau
luc nao, lien quan gi đến anh? Đa để ý lễ nghi như vậy, thi ba mẹ chưa cưới
như em lại cang khong thể vao cửa nha anh rồi!"

"Ui da! Tổ tong của anh a! Chung ta chẳng phải đa noi ro rồi sao, hom nay Tử
Tinh kết hon, chung ta đi đăng ký? Ba xa, đừng co noi giỡn với anh chứ?" Cổ
Dương lập tức mặt may nhăn nho. Anh thật vất vả mới chờ đợi được đến ngay hom
nay, chỉ sợ hon lễ của Loi Tuấn Vũ thất bại, anh cũng sẽ phải giơ đầu chịu
bang. Kỳ thật, anh cũng rất co ý đồ rieng!

Tat Bối Nhi khong khỏi nhịn cười, hừ lạnh một tiếng, đảo mắt về phia Lanh Tử
Tinh: "Tử Tinh, mặc kệ anh ấy! Chuc mừng hai người!"

Nhin thấy Tat Bối Nhi đến, Lanh Tử Tinh hớn hở, vội vang keo tay Tat Bối Nhi:
"Bối Nhi, cảm ơn cậu! Khong biết Chu Chu va Tuyết Nhi đa tới chưa?"

"Đến rồi đến rồi! Ngay đại hỉ của chị em tốt của bọn minh, bọn minh co thể
khong co mặt sao? Lại đay! Tử Tinh, minh va cậu qua ben kia noi chuyện! Loi
tổng, em mượn ba xa của anh mười phut nhe! Mười phut sau, cam đoan Chau về Hợp
Phố!" Noi xong, Tat Bối Nhi cũng mặc kệ Loi Tuấn Vũ co đồng ý hay khong, liền
keo tay Lanh Tử Tinh rời đi.

Loi Tuấn Vũ cau may, cũng khong tiện từ chối.

Con Cổ Dương, vội vang cởi tay trang, khoac len người Tat Bối Nhi, than thở:
"Anh noi ba xa đại nhan yeu quý a, cẩn thận cảm lạnh đo!"

Ai chẳng biết hiện giờ la mua gi? Cổ Dương nay la thấy than hinh Tat Bối Nhi
qua bắt mắt, sợ bổ mắt những người đan ong khac!

Lanh Tử Tinh khong khỏi len len mỉm cười. Yeu phải Tat Bối Nhi đung la khổ cho
Cổ Dương.

"Bối Nhi, giữa cậu va Cổ Dương, cũng đừng mập mờ mai như vậy nữa. Anh ấy thật
long yeu cậu! Ai cũng co thể nhin ra!" Lanh Tử Tinh đẩy Tat Bối Nhi một cai.

Tat Bối Nhi khoat khoat tay, thản nhien noi: "Thoi đi, anh ấy chỉ coi trọng
than hinh của minh ma thoi, dạng phụ nữ khong co đầu oc như minh, đầu oc cao
sieu của anh ấy sao co thể coi trọng?"

"Sao co thể khong coi trọng chứ? Sao cậu lại noi bản than thảm như vậy? Tat
Bối Nhi của chung ta thiện lương nhất! Cổ Dương nha người ta bao năm qua xoay
quanh cậu va con gai, cậu cũng nen thấy đủ đi chứ!"

"Minh khong tin, nếu minh chỉ như san bay, anh ấy con co thể coi trọng minh
mới la lạ! Khong được, minh phải đi lam phẫu thuật, lam thanh san bay!"

"Khong phải chứ! Bối Nhi, cậu… cậu khong noi thật đấy chứ?" Lanh Tử Tinh khong
khỏi mở lớn mắt.

"Ha ha! Xem cậu kia, minh chỉ noi thoi ma. Cậu con coi la thật! Haiz, đừng noi
về minh nữa! Đung rồi, co người muốn gặp cậu!"

Lanh Tử Tinh to mo nhin dang vẻ thần thần bi bi của Tat Bối Nhi, khong khỏi
bực bội: "Ai?"

Tat Bối Nhi khong khỏi lườm co trắng mắt: "Minh thấy cậu đung la hạnh phuc đến
u me đầu oc rồi! Hoa Ba!"

"Hoa Ba?

Thật vậy sao?" Lanh Tử Tinh một trận kich động.

"Minh phải mạo hiểm trở mặt với cai lao kia nha cậu để đến đay đưa tin đấy.
Cai lao nha cậu cũng qua la khủng bố! Khong đung sao? Kết hon thoi ma, mấy vệ
sĩ la được rồi, lại con cử cả quan đội đặc chủng đến nữa! Mau đi đi! Ở trong
phong vệ sinh nữ! Người ta con phải treo len đo! Haiz, đan ong yeu phải cậu
đều đien hết rồi! Mau đi đi! Chu Chu va Tuyết Nhi đang canh ở đo!" Tat Bối Nhi
lien tục đẩyLanh Tử Tinh cũng khong khach khi, chạy ao về phia phong vệ sinh
nữ, nhin thấy Chu Nhan va Quach Oanh Tuyết chỉ noi được hai cau, liền đi gặp
Hoa Ba.

Luc chạy đến, vẫn con thở hổn hển!

Áo sơ mi trắng, sạch sẽ giống như con người anh vậy, một hạt bụi nhỏ cũng
khong co!

"Muốn gặp mặt em thật khong dễ dang!" Nụ cười thản nhien hiện tren mặt Hoa Ba,
nhin Lanh Tử Tinh mặc ao cưới, trong mắt khong giấu nổi ngưỡng mộ.

Lanh Tử Tinh từng bước đến ben anh: "Xin lỗi. Gần đay… chắc rất vất vả!" Trong
long Lanh Tử Tinh cũng khong nhịn được, co biết Hoa Ba nhất định vẫn luon để ý
đến co.

Hoa Ba lắc lắc đầu, đột nhien chan thanh noi: "Tử Dạ. Muốn nghe anh noi mấy
cau khong?"

Tim Lanh Tử Tinh đập tăng tốc, gật mạnh đầu. Co biết minh nợ Hoa Ba rất nhiều!
Ma hoan cảnh hom nay lại giống như vĩnh biệt.

"Từ trước đến nay, anh vẫn tưởng rằng người yeu em nhất la anh. Anh vẫn tự noi
với minh, anh co thể vi em lam tất cả, thậm chi khong tiếc cả sinh mạng minh!
Mỗi ngay trước đay, chỉ cần la chuyện của Lanh Tử Tinh em, anh đều sẽ để ý.
Nhin thấy nụ cười của em, tam tinh anh cũng sẽ vui vẻ theo. Nhin thấy nước mắt
của em, tim anh con kho chịu hơn cả bị kim đam. Nhưng… số phận treu đua anh,
để em yeu người khac…

"Mỗi khi anh nhin thấy em bị tổn thương, anh đều hận chinh minh, vi sao người
bị tổn thương khong phải la anh! Vi sao anh khong bảo vệ được em?! Em co biết
khong? Tử Dạ. Thực ra, anh khong phải la một quan tử! Trong hơn một ngan ngay
ở Mỹ đo, em co biết đa bao nhieu lần anh muốn biến em thanh người phụ nữ của
anh khong?... Dường như la đem nao cũng vậy! Anh la đan ong, Tử Dạ! Người ma
em tin tưởng như vậy thực ra cũng chỉ la một người đan ong binh thường!

"Nhưng anh rất may mắn, anh khong hề lam như vậy! Bởi vi em thiện lương như
vậy, tốt đẹp như vậy, tin tưởng anh như vậy! Khi em noi phải quay về ben cạnh
anh ta, anh thừa nhận trong long anh rất đau khổ. Thậm chi anh con hy vọng em
co thể bị tổn thương lần nữa ma rời bỏ anh ta! Tử Dạ, em noi xem, co phải anh
rất đang ghet khong?"

Lanh Tử Tinh sớm đa nước mắt ran rụa,

"Xin lỗi, hại em khoc rồi! Tử Dạ. Hom nay, anh đa thấy rồi! Người đan ong em
sắp lấy con yeu em hơn cả anh! Tinh yeu của anh ta la ba đạo bảo vệ, nhưng lại
khiến cho phụ nữ co cảm giac an toan nhất. Tinh yeu của anh ta la đien cuồng
chiếm đoạt, nhưng lại khiến phụ nữ khắc cốt ghi tam nhất! Tử Dạ, hom nay anh
đến gặp em, la hy vọng em co thể trut bỏ ganh nặng, tran trọng tinh yeu của
hai người cho tốt. Người đan ong nay xứng đang để em yeu! Anh sẽ chuc phuc cho
em, cũng sẽ thử tim kiếm tinh yeu của chinh anh! Anh tin rằng, cuối cung cũng
sẽ co một co gai giống như em bước vao cuộc sống của anh!"

"Hoa Ba!" Lanh Tử Tinh rốt cuộc khong thể khống chế được, nhao vao vong om của
Hoa Ba!

Co biết, nếu hom nay Hoa Ba khong noi những lời nay, đoạn tinh cảm nay của bọn
họ vĩnh viễn sẽ cắm rễ trong long co, trở thanh một khuc mắc. Du anh co ra đi,
cũng sẽ khong để co co bất kỳ tiếc nuối gi.

"Buong vợ toi ra!" Tiếng quat giận dữ của Loi Tuấn Vũ xuất hiện trong bức
tranh duy mỹ nay.

Lanh Tử Tinh cứng đờ, vừa định buong ra, lại phat hiện một canh tay Hoa Ba vẫn
đang om chặt co, khong cho co nhuc nhich. Co kinh ngạc ngẩng đầu, lại phat
hiện Hoa Ba đang nhay mắt với co! Anh lại con… cố ý… vao luc nay…

"Loi Tuấn Vũ, vợ của anh ư? Chẳng lẽ anh khong phat hiện Tử Dạ luc nay rất ấm
ức sao?" Hoa Ba mỉm cười nhin Loi Tuấn Vũ khong chut sợ hai.

Tai Lanh Tử Tinh u u, Hoa Ba nay ro rang la cố ý khieu khich!

Loi Tuấn Vũ nheo mắt nhin co vợ be nhỏ của hắn lại vẫn con vui đầu vao lồng
ngực Hoa Ba, khong khỏi sa sầm net mặt.

"Hoa tien sinh phải khong? Chẳng lẽ anh cho rằng vở kịch ba năm trước co thể
tai diễn sao?"

"Ha ha!" Hoa Ba đột nhien cười, "Loi đại tổng tai, sao lại noi the lương như
vậy chứ? Anh yeu co ấy, toi cũng yeu co ấy! Ba năm trước, Tử Dạ đa chọn toi,
hom nay, sao anh co thể khẳng định co ấy sẽ khong chọn toi lần nữa chứ?"

Lanh Tử Tinh vừa nghe, da đầu cũng như dựng đứng long tơ. muốn giay ra khỏi
vong om của Hoa Ba, lại bị người đan ong nay giữ chặt lại. Bộ ao cưới của co
la kiểu trễ ngực, động tac khong được qua mạnh, thật la kho xử.

Loi Tuấn Vũ đưa tay keo Lanh Tử Tinh từ trong long Hoa Ba ra, thuận thế hon
len moi co. Lanh Tử Tinh con chưa phản ứng kịp, đa bị hắn hon đến thất đien
bat đảo.

Mới đầu con giay dụa, dần dần biến thanh đap lại, chỉ trong chốc lat đa mềm
nhũn ở trong long hắn.

Dừng nụ hon, Loi Tuấn Vũ liếc xeo Hoa Ba, noi: "Hoa Ba, đay la lần cuối cung
toi cho phep anh om vợ toi, nếu lại co lần sau, toi sẽ khong bỏ qua cho anh.
Vợ toi yeu ai, vừa nay anh cũng co thể thấy rồi đấy!"

Loi Tuấn Vũ vẫn om người phụ nữ đa sớm khong biết người minh đang ở nơi nao,
dang vẻ dương dương tự đắc.

"Haiz!" Hoa Ba bất giac lắc đầu, "Toi khong ngại noi cho anh một bi mật!"

Ánh mắt me ly của Lanh Tử Tinh chợt bắt gặp anh mắt tinh quai của Hoa Ba,
khong khỏi lạnh run đến tận cổ.

"Hanh động giống như anh vừa nay, toi… cũng từng lam rồi!" Dứt lời, Hoa Ba ung
dung xoay người một cai nhảy xuống qua cửa sổ hanh lang, trốn thoat.

"Á--" Người keu len giận dữ lại la Lanh Tử Tinh.

Co ngan vạn lần khong ngờ Hoa Ba lại co thể noi như vậy…

"Anh… anh đứng lại!" Khi Lanh Tử Tinh xong tới, vịn len thanh cửa sổ, thi Hoa
Ba đa nhảy xuống đất, nhay mắt với co, lam động tac hon gio, keo va li ở ben
đường, len một chiếc xe, rời đi!

"Hoa Ba! Anh thật xấu tinh, anh quay lại đay!" Lanh Tử Tinh tức giận dậm chan,
keu len.

Ma chiếc xe kia đa sớm khong con bong dang.

Lanh Tử Tinh thở hổn hển, xấu hổ xoay người, đối mặt với Loi Tuấn Vũ, lại phat
hiện sắc mặt người đan ong cứng ngắc đứng đo đa biến thanh đen s"Ờ, cai đo…
cai đo… chung ta quay vao thoi. Nghi lễ sắp bắt đầu rồi… Á!" Than minh liền bị
hắn ương ngạnh giữ chặt lại.

"Anh ta noi vậy co thật khong?" Tiếng nghiến răng nghiến lợi.

"Ờ… cai đo… cai đo… Tử Tử nhất định la sốt ruột rồi…"

"Anh hỏi em anh ta noi co phải la thật khong?!" Tiếng quat tức giận.

"Ai da, anh xem xem, anh nhỏ mọn như vậy để lam gi? Đừng noi la miệng, chỗ
nay, chỗ nay… của anh khong phải cũng bị người phụ nữ khac chạm vao rồi, em
cũng đau co so đo…" Lanh Tử Tinh vừa biện giải vừa chỉ vao ngực hắn, chỉ vao…

"Lanh Tử Tinh--" Người đan ong được gọi la "kim cương" kia quat len.

MC hon lễ cũng sốt ruột đến độ toat mồ hoi. Co dau chu rể vẫn chưa co mặt.
Tiết mục tren san khấu đa bắt đầu rồi!

"Hai cai đứa nay đang bận gi vậy? Sao lại vẫn chưa ra?" Tieu Duệ co chut sốt
ruột.

"Đung vậy, sẽ khong xảy ra chuyện gi chứ?" Mạnh Han Di cũng đứng ngồi khong
yen.

"Yen tam đi! Lần nay Tuấn Vũ một bước cũng khong rời Tử Tinh, sẽ khong xảy ra
chuyện đau!" Vẫn la mấy người đan ong con binh tĩnh.

Một đầu khac, trong phong cảnh xuan dao dạt.

Tiếng đan ong thở dốc: "Con chỗ nay? Anh ta co từng chạm vao khong?!"

"Khong… Á… Khong co…"

"Con chỗ nay? Anh ta cũng từng dung miệng… như anh khong?"

"Á… đừng… ong xa… xin anh đấy…" Giọng Lanh Tử Tinh quả thực la đang ngam ng

"Noi yeu anh!"

"Em yeu anh!"

"Noi khong biết Hoa Ba!"

"Ưm… khong… biết Hoa Ba." Lanh Tử Tinh may moc noi theo.

"Co thich khong?" Ngữ khi trở nen cang them dịu dang.

"Thich…"

"......".

KẾT THÚC.


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #349