B


Người đăng: Tiêu Nại

Lanh Tử Tinh hồ nghi quay đầu nhin nhin hắn, vội vang mở cửa đi ra.

"Đan ong thối!"

Trở lại phong, vừa định nằm xuống, di động lại vang len! Vừa nhin, vẫn la Loi
Tuấn Vũ!

Rốt cuộc hắn muốn lam gi?! Lanh Tử Tinh khong khỏi đảo tron mắt, co đợi hết
hồi chuong thứ tam, mới nghe may: "Lam gi?!"

"Thay ga giường!" Ngữ khi đối phương thật vo tội.

"Hom qua toi mới thay rồi!" Tiếng nghiến răng hẳn la co thể nghe thấy.

"Anh co bệnh ưa sạch sẽ!"

"Anh… Loi Tuấn Vũ, co phải anh cố ý khong hả?!" Lanh Tử Tinh nghiến răng
nghiến lợi noi. Co đương nhien biết hắn co bệnh ưa sạch sẽ! Nhưng ma… Được
rồi, kỳ thật khi sống chung co phat hiện, hắn dường như mỗi ngay đều phải thay
ga giường! Đay la cai bệnh ưa sạch sẽ gi chứ?! Co thấy đung la bệnh hoạn!

"Han tiểu thư, anh chẳng qua chỉ yeu cầu em lam những việc trong bổn phận của
em. Em đang giận sao?" Khẩu khi Loi Tuấn Vũ vo tội đến mức khiến người ta chao
thua.

"......".

¥%%@#@#@! Lanh tử tinh thật muốn mắng chửi người!

Co nen mặc kệ hắn khong?! Lanh Tử Tinh trừng mắt nhin di dộng suy nghĩ hồi
lau, vẫn tức giận đi ra ngoai. Du sao hắn cũng khong nhin thấy, minh sao co
thể hanh động theo cảm tinh chứ?!

Tam tinh Loi Tuấn Vũ luc nay thật tốt, hắn chắc chắn Lanh Tử Tinh sẽ xuất
hiện, bởi vi sự thiện lương của co hắn hiểu rất ro.

Lanh Tử Tinh go đi vao, lạnh lung nhin người đan ong đang ngồi dựa tren
giường, nghiến răng nghiến lợi noi: "Muốn mau gi?!"

Lời vừa ra khỏi miệng, co lập tức im bặt. Sao co thể hỏi một cau ngu ngốc như
vậy, sau khi nhin thấy bộ mặt cứng ngắc của hắn, co vội cui đầu tiến vao tủ
quần ao, tim kiếm ga giường.

"Em thich mau gi?" Loi Tuấn Vũ đột nhien hỏi.

Lanh Tử Tinh nghiến răng, co thich mau gi lien quan gi đến hắn?!

"Mau hồng canh sen."

"Vậy thi lấy mau hồng canh sen!" Loi Tuấn Vũ thản nhien noi.

"Mau hồng canh sen ở cach vach, anh cũng muốn?" Lanh Tử Tinh tức giận noi.

"Ha ha, du sao anh cũng khong nhin thấy, sao em khong tuy tiện thay một cai?"
Loi Tuấn Vũ hỏi.

"Loi tien sinh, đa muộn thế nay, toi khong nhan rỗi chơi đua với anh. Mau hoa
hồng thế nao?" Lanh Tử Tinh lạnh mặt, nhin Loi Tuấn Vũ đa đứng dậy, dang vẻ
thật sự muốn thay ga giường. Trong long khong khỏi mắng thầm, mau hoa hồng
được rồi, vừa hợp với tinh tinh của anh!

"OK! Anh chỉ la khong quen ngủ tren một cai ga giường qua lau!"

Hừ! Qua lau sao? Mới chỉ co một ngay! Thật đung la kiếm cớ cho minh!

Nhanh nhẹn thay ga giường. Lanh Tử Tinh lẳng lặng nhin hắn, hắn lại khong hề
co hanh động gi qua đang. Chuyện lạ! Hắn gọi co qua đay như vậy, chẳng lẽ chỉ
vi muốn thay ga giường?!

"Được rồi, nghỉ ngơi đi!" Hồ nghi nhin hắn, chậm rai đi ra ngoai. Hắn lại
khong hề giữ minh lại! Lanh Tử Tinh khong khỏi thở phao một hơi nhẹ nhom. Cũng
khong biết thanh am trong đay long kia la mất mat hay la cai gi! Mặc kệ đi!
Quay về ngủ! Thần thần bi bi, khong biết muốn giở tro gi!

Lần nay nằm xuống, Lanh Tử Tinh vậy ma lại khong ngủ được. Nhin điện thoại im
lim, đa mười phut khong co động tĩnh gi.

Hắn đa ngủ chưa? Trừng mắt nhin canh cửa đi thong sang phong hắn, Lanh Tử Tinh
rất to mo. Thật muốn chạy qua nhin xem, lại cảm thấy ý nghĩ của minh qua vớ
vẩn. Hắn khong tim co, co khong phải la nen lấy lam mừng sao?!

Cầm lấy di động, khong khỏi nham chan nghịch ngợm.

Mắt hắn co hy vọng khong? Lanh Tử Tinh nghĩ đến hinh ảnh luc ban ngay hai
người ở bờ biển. Hắn đối với minh luc nay rất đặc biệt, chẳng lẽ hắn đa yeu
than phận nay của co rồi sao? Khong khỏi co chut khong được tự nhien! Trong
long hinh như la ghen tuong!

Hắn đối với "Lanh Tử Tinh đang ở nước Mỹ" xa xoi con noi như vậy, lại lam
những chuyện kia với minh bay giờ, hắn rốt cuộc đang nghĩ gi? Chẳng lẽ bởi vi
mắt khong nhin thấy nen muốn tim kiếm một chut an ủi sao?! Thật sự khiến người
ta khong thể tưởng tượng nổi.

Ngay mai nhất định phải gọi điện thoại cho chuyen gia, hỏi thăm tinh hinh chữa
trị mắt của hắn một chut. Khong thể cứ để yen như thế nay được!

Lật xem danh bạ điện thoại, Lanh Tử Tinh bất giac nhin đến số may của Hoa Ba,
khoe miệng khong khỏi cong len.

Anh ấy đang lam gi? Đa quay về hay chưa? Anh ấy va Ada, bay giờ co ổn khong?

Ngon tay khong khỏi run len, lại bấm gọi!

Lanh Tử Tinh ngẩng đầu nhin đồng hồ, đa hơn mười giờ rồi! Chết thật! Sao minh
lại vo ý như vậy, vội vang nhan luc khong co tiếng chuong liền dập may! Trong
long lại bắt đầu căng thẳng! Co thật đung la khong khac gi một kẻ ngốc! Sao
lại bất lịch sự như vậy!

Quả nhien, đung như co lo lắng. Hoa Ba gọi điện thoại tới. Di động trong tay
khong ngừng rung len, Lanh Tử Tinh khẽ than, chinh la như vậy, khiến người ta
cảm động muốn khoc!

"Alo?"

"Co việc?" Giọng của Hoa Ba, rất dịu dang.

"Ồ, xin lỗi, khong co việc gi… Muộn như thế nay, em vừa bấm nhầm số…" Lanh Tử
Tinh hận khong thể cắn đứt lưỡi minh! Thật la… Bảo co phải giải thich thật la
qua phức tạp.

"......".

Đối phương khong noi gi, Lanh Tử Tinh co chut xấu hổ noi: "Ừm, dạo nay khỏe
khong?"

"… Con em? Mọi chuyện vẫn thuận lợi chứ?" Hoa Ba khong trả lời thẳng, ma co vẻ
quan tam đến tinh hinh của co hơn.

"Vang, vẫn khỏe. Anh đa phải quay về chưa?" Lanh Tử Tinh co chut chột dạ hỏi.
Co khong muốn để Hoa Ba cho rằng co quan tam, hơn nữa quan hệ hiện giờ của co
va Loi Tuấn Vũ, vẫn con đang day dưa khong ro rang!

"Tạm thời con phải ở lại một thời gian nữa. Đung rồi, anh đa đến toa soạn
rồi!" Hoa Ba cố ý chuyển đề tai.

"Ồ? Mọi người vẫn khỏe cả chứ?" Lanh Tử Tinh đột nhien trở nen phấn chấn.

Hoa Ba ở đầu day ben kia cười nhạo một hồi: "Em cũng rất to mo nhỉ? Hom nao
chung ta cung nhau tụ tập, mọi người đều rất nhớ em!"

"Thật hay giả vậy? Nhớ anh thi co, em mới đến co mấy ngay?!" Lanh Tử Tinh ngồi
dậy, vẻ mặt tươi cười, "Chu Đồng khỏe chứ, con Khương Dịch San nữa? Đung rồi,
Kiều Tử Minh vẫn kem như vậy sao? Li Ban thế nao rồi? Vẫn phụ trach ngon tinh
chứ?"

Hoa Ba khong khỏi cười ha hả: "Em hỏi một hơi nhiều như vậy, muốn anh trả lời
thế nao đay?!"

"Em nhất thời kich động thoi! Đa ba năm khong co tin tức của bọn họ rồi! Noi
về Chu Đồng trước đi! Thế nao rồi? Co ấy vẫn tốt cả chứ?"

"Ừ, rất tốt! So với anh con giỏi hơn nhiều!" Hoa Ba tan thưởng tự đay long,
người phụ nữ nay trời sinh đa biết lam ăn! Vo cung giỏi giang!

"Co phải co ấy đối với anh vẫn…" Tiếng cười mờ am khiến người ta nghe xong co
chut khong chống đỡ được.

"Đừng noi lung tung! Tổng bien tập Chu Đồng la người đa kết hon rồi, em đừng
co đặt chuyện linh tinh nha! Hiện giờ người ta la đại gia rồi đo! Ha ha, co
điều co một tin thật sự khiến người ta kinh hỉ!" Hoa Ba chợt tỏ ra thần bi.

"Cai gi? Anh mau noi đi!" Lanh Tử Tinh khong khỏi giận dỗi, anh ấy khi nao thi
học được cach thả mồi như vậy chứ?"

Đang noi chuyện say sưa! Đột nhien ngẩng đầu len, nhin thấy trước mặt lu lu
xuất hiện một người đan ong, dọa Lanh Tử Tinh sợ tới mức "Á" một tiếng thet
len kinh hai, di động rơi xuống giường…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #335