Ngày 12 Tháng 4: Xe Lắc


Người đăng: Tiêu Nại

"Loi tien sinh, Loi phu nhan… a!" Tiếng thet choi tai của một co gai vang len
phia sau bọn họ…

Lanh Tử Tinh liền trắng bệch mặt, ma Loi Tuấn Vũ cang tức giận quat: "Cut!"

Co gai kia nhanh như chớp chạy ra ngoai, con tốt bụng giup bọn họ khoa cửa
lại.

"Trời ạ! Sao anh lại khong khoa cửa?! Thật mất mặt nha!" Lanh Tử Tinh đỏ mặt
tia tai.

"Ai bảo em qua ngọt, lam anh quen cả khoa cửa! Về sau mỗi khi chỉ co hai chung
ta ở một chỗ, em phải nhớ khoa cửa!" Loi Tuấn Vũ vừa cử động vừa cắn vao tai
co.

"Á… em mặc… kệ." Lanh Tử Tinh noi năng co chut lực bất tong tam!

"Mặc kệ? Thật sự… mặc kệ?" Loi Tuấn Vũ bỗng nhien om co đi ra cửa.

"Nay, anh… lam gi vậy?!" Lanh Tử Tinh hoảng hốt!

"Anh đi mở cửa! cười xấu xa.

"Anh đien rồi!" Lanh Tử Tinh vội vang tom lấy canh tay hắn, nheo mạnh một cai.

Loi Tuấn Vũ lại đưa co đến so pha, nhẹ nhang đặt Lanh Tử Tinh xuống, cười xấu
xa noi: "Anh tưởng em thật sự mặc kệ chứ!"

......

Khong co ai đien cuồng như Loi Tuấn Vũ! Lanh Tử Tinh dường như la cui gằm mặt
đi ra khỏi cửa hang kia! Co co chut lo lắng nhin sườn mặt Loi Tuấn Vũ, sao hắn
co thể giữ vững tinh thần như vậy chứ? Cai chuyện nay cũng bị người ta bắt
gặp! Hắn cũng thật la…

"Lam sao vậy? Mặt may nhăn nho!" Loi Tuấn Vũ cười hớn hở, chỉ con thiếu huýt
sao ngam nga.

"Sao anh vẫn con cười được vậy?! Tuấn Vũ, xin anh, anh đừng co… chỗ nao cũng
lam, chẳng khac nao…" Lanh Tử Tinh quả thật kho co thể mở miệng.

"Chẳng khac nao con cho phat dục phải khong?" Loi Tuấn Vũ đột nhien noi tiếp,
hơn nữa con… giống y như co nghĩ.

"Cai nay khong phải em noi nha." Lanh Tử Tinh liếc trắng mắt.

"Vợ yeu, em đa từng thử qua chơi xe lắc chưa?" Loi Tuấn Vũ đột nhien nhiệt
tinh noi.

Lanh Tử Tinh lập tức ngay người, trừng mắt nhin Loi Tuấn Vũ đang lai xe, hận
khong thể lấy băng dinh bịt miệng hắn lại!

Xe lại chạy về hướng ngược lại đường về nha…

"Nay! Loi Tuấn Vũ, em co từng noi la cần co nhiều kinh nghiệm như vậy khong?!"
Lanh Tử Tinh lo lắng! Bọn họ chẳng phải vừa mới từ cửa hang ao cưới đi ra, thế
nay… Co co một dự cảm, hắn vẫn con muốn! Nhin anh mắt kia, dang vẻ hưng phấn
như vậy!

"Em đương nhien chưa từng noi, nhưng lam ong xa của mỹ nữ tac giả, anh co
nghĩa vụ để ba xa được trải nghiệm!" Loi Tuấn Vũ điềm nhien noi. Thong thường,
nghe thấy ba chữ Loi Tuấn Vũ, hắn liền biết ba xa yeu quý của hắn sắp phat
đien rồi! Tuy nhien, cần hắn triển khai thế tấn cong dịu dang, ba xa yeu quý
chỉ co thể ngam nga ma thoi!

"Anh!" Lanh Tử Tinh bị nghẹn đến khong noi được cau nao. Nhin xe cang ngay
cang đi đến nơi khong co người, Lanh Tử Tinh khong khỏi co chut lo lắng, "Tuấn
Vũ, em mang thai! Khong thể… khong thể lam chuyện đo qua thường xuyen…"

Lanh Tử Tinh đưa ra khổ nhục kế.

Loi Tuấn Vũ liếc bụng của co một cai, noi: "Bac sỹ hom qua chẳng phải đa noi
rồi sao, tiểu tử nay rất khỏe mạnh! Anh đang ren luyện no!"

"Anh thoi đi!" Lanh Tử Tinh lườm trắng mắt, co kiểu ren luyện như vậy sao?!
Mệt hắn noi được ra miệng.

Nơi nay hinh như la một ngo cụt, trước mặt la một xưởng chất thải, Loi Tuấn Vũ
dừng xe xong, liền hạ lưng ghế xuống.

"Nay! Loi Tuấn Vũ, anh thật sự muốn… ong trời ơi! Anh đien rồi!" Lanh Tử Tinh
hoảng hốt vội vang thao day an toan, định xuống xe.

Loi Tuấn Vũ khoa cửa xe lại, sau đo mờ am ngoắc ngon tay với Lanh Tử Tinh.

Lanh Tử Tinh quả thực muốn phat cuồng! Loi Tuấn Vũ đa uống phải thuốc gi rồi
thi phải?! Hanh động hom nay qua kỳ lạ! Chỗ nao hắn cũng co thể…

"Nay! Loi Tuấn Vũ, em cảnh cao anh! Anh…"

"Suỵt, trải nghiệm, em chỉ cần trải nghiệm la được!" Loi Tuấn Vũ cười tươi
roi, đưa tay keo Lanh Tử Tinh, cung lăn xuống ghế sau. Hắn đặt Lanh Tử Tinh
nga len ghế, con tốt bụng lot cho co một cai gối đệm.

Ánh sang trong xe bởi vi hắn ở gần ma u am đi rất nhiều. Con ngoai cửa kinh
thi sao? Tuy rằng co film dan tối mau, nhưng từ ben trong nhin ra ben ngoai
vẫn rất ro rang. Lanh Tử Tinh chỉ sợ bị ai nhin thấy, co chut bối rối.

Khuon mặt tuấn tu của Loi Tuấn Vũ dần dần ap sat Lanh Tử Tinh, đặt một nụ hon
len đoi moi run rẩy của co, sau đo từ từ cởi cuc ao của co.

"Anh, em khong cần trải nghiệm…" Lanh Tử Tinh liều chết giay dụa.

"Anh cần…" Mặt Loi Tuấn Vũ ap sat vao ngực co, bắt đầu treu đua.

"Ưm." Lanh Tử Tinh nhịn khong được ren rỉ. Hắn qua hiểu ro nơi mẫn cảm của co,
chỉ cần nhẹ nhang vuốt ve va gặm cắn, trong long co liền giống như co hang vạn
con kiến đang bo, bộ ngực lập tức căng len.!

"Tuấn Vũ…"

"Ngoan, co muốn khong?" Loi Tuấn Vũ từ tren cao nhin xuống, nụ hon như co như
khong, hai long nhin anh mắt me ly của co, con co ban tay om chặt lấy cổ hắn.

"Ưm." Lời đap của co đối với hắn ma noi chinh la sự khen ngợi va cổ vũ, hắn
dường như ngay giay tiếp theo liền tiến cong…

Xe quả nhien đang lắc!

"Rầm rầm rầm" "Rầm rầm rầm", hai chan Lanh Tử Tinh liền kẹp chặt lại, khiến
Loi Tuấn Vũ thich thu gầm một tiếng.

Dựng đứng toc gay, Lanh Tử Tinh nin thở lắng nghe, lại la tiếng go cửa "rầm
rầm rầm", con co tiếng người noi: "Ben trong co ai khong?"

Lanh Tử Tinh hoảng hốt vội định đẩy Loi Tuấn Vũ ra, lại bị Loi Tuấn Vũ giữ
chặt eo, hắn khan giọng noi: "Mặc kệ người ta!"

Lanh Tử Tinh nhin thấy ngoai cửa kinh co một người đan ong mặc quần ao va đội
mũ bảo hộ lao động, đang ghe mắt nhin vao ben trong kinh xe của bọn họ, miệng
con khong ngừng gọi: "Co ai khong? Xe của ai? Ai đỗ xe ở đay? Co ai khong?"

Cũng khong biết vi lo lắng hay vi cứng ngắc, hai chan Lanh Tử Tinh cang kẹp
chặt.

Loi Tuấn Vũ lại cang đắm chim trong thich thu, cười co chut mơ hồ: "Ưm, vợ
yeu, chặt them chut nữa!"

"Anh! Nhanh len chut! Á…"

Loi Tuấn Vũ dường như đang trừng phạt vi Lanh Tử Tinh khong chuyen tam, một
lần nữa ngậm lấy một ben ngực co, khiến c

Người ben ngoai hinh như nghe được tiếng gi, lại bắt đầu go: "Co phải co người
khong?! Lai xe đi! Chắn đường rồi!"

......

Lanh Tử Tinh chưa từng bị mất mặt như vậy! Một ngay bị bắt gặp hai lần! Lại
con ở hai chỗ khac nhau!

"Vợ yeu, ngoan, chờ anh một lat, anh len lầu, họp ngắn một chut, lập tức quay
lại!"

Loi Tuấn Vũ thấy co qua mệt mỏi, liền để co ở trong xe nghỉ ngơi một lat, con
minh quay lại cong ty họp, sau đo liền đưa co về nha.

Lanh Tử Tinh cũng mặc kệ hắn! Cũng khong noi khong rằng. Một ngay nay đa bị
hắn lam cho mất hết mặt rồi!

"Lam sao vậy? Khong vui? Hay la con muốn chơi xe lắc nữa? Ở đay hinh như hơi…"
Loi Tuấn Vũ ra vẻ kho xử nhin nhin xe cộ đi lại bốn phia, sau đo noi, "Nếu ba
xa muốn, thi ong xa liền cố chịu kho vậy…"

"Loi Tuấn Vũ! Anh rốt cuộc co đi họp hay khong?!" Lanh Tử Tinh thật sự khong
thể chịu đựng được sự tự cao tự đại của hắn nữa!

"Ha ha ha ha!" Loi Tuấn Vũ cười đến can rỡ, hon trộm một cai, cười noi, "Ba
xa, bộ dạng em keu ten anh luc tức giận, thật sự rất… gợi cảm!"

*Hai vợ chồng nha nay, hết noi nổi, qua ư….Biến thai a~~~


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #303