Ngày 19 Tháng 4: Ngày Cưới


Người đăng: Tiêu Nại

"Loi Tuấn Vũ! Anh rốt cuộc co đi họp hay khong?!" Lanh Tử Tinh thật sự khong
thể chịu đựng được sự tự cao tự đại của hắn nữa!

"Ha ha ha ha!" Loi Tuấn Vũ cười đến can rỡ, hon trộm một cai, cười noi, "Ba
xa, bộ dạng em keu ten anh luc tức giận, thật sự rất… gợi cảm!"

Nhin dang vẻ tuấn tu của hắn, Lanh Tử Tinh buồn bực phun ra ba chữ: "Đi chết
đi!"

Vội bịt miệng lại, co lại con cười trộm. Nhớ lại đủ loại tinh huống ngay hom
nay, quả thực la hết sức hoang đường! Thật sự khong giống với kinh nghiệm binh
thường nha!

Đều noi ngay kết hon la luc hạnh phuc nhất của người con gai. Nhưng Lanh Tử
Tinh lại vĩnh viễn khong bao giờ quen cai ngay nay! Một ngay khiến co khắc cốt
ghi tam, một ngay khiến co đau triệt tam can.

Cũng vo cung chờ mong chu rể đến như vậy. Lanh Tử Tinh lại con nghe thấy tiếng
tim minh đập dồn dập. Đều noi hạnh phuc tới qua nhanh, co luc thật khiến người
ta trở tay khong kịp. Sống cung nhau, so với giờ phut nay lại la một sự khac
biệt một trời một vực nha!

"Anh cả?" Lanh Tử Tinh nghe thấy co người bước vao, xoay người lại, nhin thấy
Lanh Tử Hien một than tay trang giay da. Hom nay, cac anh trai đều đến cả. Anh
hai va anh ba vẫn một minh, con Lanh Tử Hien pha lệ đem theo Quyen Tử đến!
Mạnh Han Di kich động đến mức nếu khong phải bởi vi phải gả con gai, thi e la
một khắc cũng sẽ khong bỏ qua Quyen Tử. Co co thể nhin ra Mạnh Han Di hận
khong thể cung luc tổ chức hon lễ cho anh cả luon!

"Tử Tinh, vẫn ổn chứ?" Lanh Tử Hien cưng chiều nhin co.

"Em rất ổn… chỉ la co chut căng thẳng!" Lanh Tử Tinh cười. Noi thật, co quả
thật rất căng thẳng. Bận rộn cả buổi sang xong, an vị ở đay ngơ ngẩn chờ Loi
Tuấn Vũ đến. Ngay cả tiếng thời gian đi qua cũng co thể nghe thấy.

"Căng thẳng? Đa la vợ chồng rồi, con căng thẳng?" Lanh Tử Hien treu chọc.

"Anh cả!" Lanh Tử Tinh nũng nịu.

"Ha ha. Tử Tinh a, Tuấn Vũ đối với em co tốt khong? Noi thật cho anh biết."
Lanh Tử Hien chan thanh noi. Anh kỳ thật vẫn luon co cảm tinh với Loi Tuấn Vũ,
quan hệ ca nhan của hai người cũng rất tốt. Tuy nhien, về mặt tinh cảm, anh
khong phải la khong ro những chuyện trăng hoa của Loi Tuấn Vũ!

Lanh Tử Tinh nhin anh cả tuấn tu, mạnh mẽ: "Anh cả, Tuấn Vũ đối với em rất
tốt."

"Thật chứ?" Lanh Tử Hien vẫn khong yen tam. Loi Tuấn Vũ la loại người gi, anh
cho tới bay giờ vẫn biết. Ma trước khi minh gặp Quyen Tử, đối với hon nhan
hoan toan la khong co khai niệm va cảm tinh gi. Từ khi gặp Quyen Tử, anh mới
phat hiện hoa ra minh cũng muốn co một gia đinh, muốn độc chiếm Quyen Tử manh
liệt như vậy.

Vi thế, anh mới nghĩ đến em gai của minh, kết hon với một người đan ong minh
khong yeu, co phải la chuyện rất đau long hay khong.

"Anh cả, anh va Quyen Tử…" Lanh Tử Tinh chớp chớp mắt, chuyển đề tai, to mo
hỏi.

"Thế nao? Muốn quản chuyện của anh hả?" Lanh Tử Hien cười.

"Vang, la người đi trước, em hy vọng anh co thể yeu thương Quyen Tử cho tốt,
để Quyen Tử mau mau trở thanh chị dau của em!" Lanh Tử Tinh nghiem tuc noi.

"Sao anh lại co cảm giac như đối diện với mẹ vợ nhỉ?" Lanh Tử Hien cười ha ha.

"Anh cả. Ha ha, Quyen Tử la bạn tốt của em đo, nếu anh khong tốt với co ấy, em
sẽ khong nể nang đau!" Lanh Tử Tinh trừng mắt cảnh cao.

"Ha ha, yen tam đi! Tử Tinh, anh nghĩ đan ong khi con trẻ co lẽ đều sẽ một
thời long bong. Giống như anh, trước kia đối với phụ nữ chỉ co tranh con khong
kịp! Co người con noi anh la đồng tinh! Nhưng, từ khi gặp Quyen Tử, liền giống
như gặp được chinh minh vậy! Co lẽ, Tuấn Vũ va anh giống nhau!" Lanh Tử Hien
nghĩ đến luc trước gặp Loi Tuấn Vũ, nghe thấy hắn noi những lời đo.

"Anh cả… em biết… co một số việc khong phải minh muốn thế nao, la co thể như
vậy…" Lanh Tử Tinh noi xong, đột nhien mũi cay cay, co chut nghẹn ngao. Co
nghĩ tới những hanh động hoang đường của minh, suýt chut nữa… gay ra đại họa!

"Sao vậy? Tử Tinh? Co phải Tuấn Vũ bắt nạt em khong?" Lanh Tử Hien cau may
nhin Lanh Tử Tinh mắt đa co chut đỏ hồng.

Lanh Tử Tinh vội lắc đầu, nỗi xuc động trong long kia liền bị co đe nen lại,
vội vang noi: "Khong khong khong, em chỉ la muốn noi co những sai lầm khong
phải la do chủ quan… Em đa co thể hiểu va chấp nhận được chuyện qua khứ của
Loi Tuấn Vũ! Em chỉ muốn tất cả bắt đầu từ bay giờ… Em yeu anh ấy, anh ấy cũng
yeu em, như vậy la đủ rồi…"

Đi đến trước mặt Lanh Tử Tinh, Lanh Tử Hien cho co một vong om thật lớn. Hai
người im lặng mất cả phut đồng hồ.

"Nhất định phải hạnh phuc!" Lanh Tử Hien thanh tam chuc phuc, lại thở dai, "Be
con đa lớn rồi!"

"Cam ơn anh, em nhất định sẽ hạnh phuc!" Mắt Lanh Tử Tinh khong khỏi co chut
ươn ướt… Thật tốt, cảm giac được chuc phuc thật la tốt -- Cho đến nhiều năm
sau, Lanh Tử Tinh nhớ lại cai om đo của anh cả, vẫn cảm thấy ấm ap.

Loi Tuấn Vũ đon Lanh Tử Tinh, đến nha thờ. Lễ phục mau trắng, khiến cả người
hắn cang them tuấn tu hien ngang. Bạn be người than đều ở đo chờ đợi giay phut
thần thanh kia. Loi Tuấn Vũ cũng cảm thấy căng thẳng, tim hắn khong ngừng đập
dồn dập, khong biết la hưng phấn hay la xuc động. Hắn muốn hut thuốc, lại nghĩ
đến Lanh Tử Tinh đang mang thai, liền từ bỏ.

Nhin nụ cười ngọt ngao của Lanh Tử Tinh, hắn chỉ đanh cố binh tĩnh, nhưng trai
tim hoảng loạn khong biết tại sao cứ cảm thấy co gi đo khong đung. Ở tren xe,
tay hắn ba đạo đặt tren eo Lanh Tử Tinh. Lần đầu tien khong tự tin hỏi: "Vợ
yeu, em co yeu anh khong?"

Lanh Tử Tinh thẹn thung gật đầu.

Loi Tuấn Vũ ghe sat co, hon len ma co, chan thanh noi: "Cam ơn em! Tử Tinh."

Lanh Tử Tinh đặt tay hắn len bụng minh, dịu dang noi: "Tuấn Vũ, em thật sự rất
hạnh phuc! Cam ơn anh đa chăm soc em!"

Loi Tuấn Vũ om chặt co trong long minh: "Vợ yeu, anh Loi Tuấn Vũ thề với trời,
từ hom nay trở đi, Lanh Tử Tinh la người phụ nữ duy nhất của anh! Nếu anh con
day dưa khong ro với những phụ nữ khac, thi anh sẽ bị Thien loi đanh …"

"Suỵt!" Lanh Tử Tinh vội đưa tay ngăn miệng hắn noi tiếp, "Đừng noi như vậy.
Tuấn Vũ, khong cần thề độc như vậy! Cai gi đa qua hay để no troi qua đi! Em…
bay giờ đa rất thỏa man rồi!"

ụ hon đa đi trước, kịch liệt, nhiệt tinh… Loi Tuấn Vũ kich động hon Lanh Tử
Tinh, khong để ý đến lai xe đang mất tự nhien ho khẽ, một mực đoi lấy…

Mọi chuyện vốn dĩ hẳn la rất vien man rất vien man. Xe thuận lợi đi đến nha
thờ. Hai người xuất hiện ở trước cửa nha thờ. Lanh Tử Tinh co chut căng thẳng,
muốn đi vao phong vệ sinh, tiện thể trang điểm lại. Loi Tuấn Vũ cũng bị bạn be
treu đua, co phải la ở tren xe khong đứng đắn với co dau… Bởi vi tren miệng co
dau ro rang co vết tich mới bị hon xong…

Thế nhưng, sau khi Lanh Tử Tinh đi vao phong vệ sinh, Loi Tuấn Vũ liền khong
con nhin thấy co nữa. Qua nửa giờ, Loi Tuấn Vũ mới phat hiện co… đa biến mất
rồi!


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #304