Ngày 12 Tháng 4: Trong Phòng Thay Đồ


Người đăng: Tiêu Nại

"Anh sợ em chưa ăn no! Em vừa nay khong keu ra tiếng!" LoiTuấn Vũ dong dạc
noi.

"Ở đay lam sao em dam keu…" Lanh Tử Tinh vội đưa tay bịt miệng,co lại con bị
hắn giỡn, nhin thấy hắn cười can rỡ, co thật muốn nhổ hết răng củahắn!

"Noi vậy vừa nay em cũng rất thich?" Loi Tuấn Vũ cười đến đắcý, con huýt sao
nữa!

Lanh Tử Tinh giận dữ trừng mắt lườm hắn, vội vang đứng dậy mởcửa sổ, lam thong
thoang khong khi trong phong!

"Nay! Vợ yeu a, lạnh qua!" Loi Tuấn Vũ an vị ở nơi nao đo mởđoi mắt vo tội
nhin Lanh Tử Tinh.

Đầu Lanh Tử Tinh đa đầy khoi rồi, hắn phơi mong ra cũngkhong sợ xấu hổ!

"Anh! Mau mặc quần vao đi!" Lanh Tử Tinh tức giận dậm chan,lại đong cửa sổ vao

"Em giup anh mặc…"

Lanh Tử Tinh đa gặp qua vo lại, nhưng chưa từng thấy Loi TuấnVũ chơi xấu! Hom
nay thật đung la được thấy hết rồi…

Việc chuẩn bị hon lễ thực ra rất gấp gap. Hom nay, la ngayLanh Tử Tinh va Loi
Tuấn Vũ thử quần ao cưới.

Lanh Tử Tinh vi mang thai nen vay cưới thiết kế co vẻ rộngrai, đơn giản phong
khoang.

Vay cưới mau trắng, thiết kế lệch vai, tinh tế trang nha, vừađơn giản lại
quyến rũ. Ngắn gọn phong khoang, bộ ngực sữa như ẩn như hiện dướilớp vay quay
bằng lụa trắng tuyết, mai toc dai che phủ da thịt mịn mang như tuyếtcủa co,
phối hợp với vay cưới trắng muốt, thật giống như một thien sứ.

Loi Tuấn Vũ khong vội mặc thử lễ phục, ma kien nhẫn chờ đợiLanh Tử Tinh. Hắn
luc nay nhin thế nao cũng cảm thấy Lanh Tử Tinh la thien sứ,một thien sứ tới
cứu vớt linh hồn hắn.

Yen lặng đến gần co, Loi Tuấn Vũ tran ngập ý cười, ban taylam ảo thuật đưa ra
một chuỗi vong cổ, đeo một vien đa quý rực rỡ, phối hợp vớivay cưới trắng như
tuyết, cang to điểmthem.

Lanh Tử Tinh nhin co chut xuc động, cắn moi nhin vao anh mắttrong gương.

"Vợ yeu, em thật đẹp!"

Lanh Tử Tinh ngượng ngung quay đầu, co cũng thật kinh ngạc mộthồi. Bộ vay cưới
nay hinh như la biết ro ưu điểm của co vậy, lam ton them vocdang của co. Ta
vay nhẹ nhang như tuyết, khong qua dai, nhưng vẫn tung bay,theo từng nhịp thở
của co.

Kim long khong đậu om lấy eo co, Loi Tuấn Vũ tựa cằm lentran co, om co vao
long, hắn vo cung hưởng thụ, thật muốn đem co nhập vao trongxương cốt minh.

"Tử Tinh, cam ơn em!" Loi Tuấn Vũ co chut xuc động.

Lanh Tử Tinh kinh ngạc ngước mắt do hỏi. Sao đột nhien hắn lạinoi một cau như
vậy.

"Cam ơn em, khong bỏ đi con của chung ta!" Loi Tuấn Vũ cườikhong được tự
nhien. đo, hắn cũng từng mất ngủ. Bởi vi chinhminh đa tự tay hủy đi đứa con
với Lanh Tử Tinh. Hắn đa tự trach minh, mắng minhla suc sinh!

Lanh Tử Tinh nắm tay hắn đặt len bụng minh, khẽ cười noi:"La con rất kien
cường!"

Nhin nụ cười xuc động của Loi Tuấn Vũ, Lanh Tử Tinh độtnhien nghĩ đến một vấn
đề: "Anh thich con trai… hay con gai?"

Loi Tuấn Vũ cười cười: "Con gai lương thiện, dịu dang, taihoa như em!"

Lanh Tử Tinh sửng sốt: "Em sao? Con mắt nao của anh nhin thấyem tai hoa? Lam
chủ bien cho Hoa Ba, chẳng qua chỉ lam khach mời co mấy ngay.Lam thư ký cho
anh, vẫn chỉ la người bưng tra rot nước!"

Loi Tuấn Vũ hon trộm len vanh tai co, cười xấu xa: "Vợ yeu,anh muốn biết khi
em chưa được anh dẫn dắt, lam thế nao ma viết được nhiều cảnhhoan ai như vậy?"

Than thể Lanh Tử Tinh chấn động, ngước mắt kinh ngạc nhin vềphia Loi Tuấn Vũ,
trong luc nhất thời con chưa tim được giọng của minh: "Anh…sao anh biết?"

"Vợ yeu của anh la tiểu thuyết gia Tử Dạ nổi tiếng tren mạng,chẳng lẽ anh
khong nen quan tam một chut sao? Hử? Mỹ nữ tac giả?" Tay Loi TuấnVũ thuận thế
đặt len ben vai trần của Lanh Tử Tinh, lần mo đến một ben ngực.

"Anh… anh… sẽ khong trung hợp đọc đến những tiểu thuyết nhamchan đo chứ? Đều
la truyện ngon tinh, cac co gai trẻ thich." Lanh Tử Tinh vộivang cui đầu, tum
lấy tay hắn, che giấu trai tim đập đien cuồng.

"Anh… cũng thich." Noi xong, Loi Tuấn Vũ vui đầu vao hom vaico, nồng nhiệt đưa
đầu lưỡi viền theo xương quai xanh của co, khiến co từng cơnrun rẩy.

"Cho em chut trải nghiệm kich thich… Viết cho tốt về khảnăng của anh…"

Lanh Tử Tinh giật minh trừng mắt nhin nụ cười xấu xa của LoiTuấn Vũ.

"Đừng… ao cưới…" Lanh Tử Tinh sợ bị hỏng quần ao, cuống quýtne tranh.

"Suỵt! Đừng ồn ao…" đạo ap sat eo co, ven ta vay của colen cao…

"Anh!" Lanh Tử Tinh xấu hổ trừng mắt nhin minh ngượng ngungtrong gương, phia
sau la người đan ong quyến rũ kia. Hắn chẳng lẽ la muốn nhưthế nay? Cũng chỉ
vi để co co them trải nghiệm?

"Anh… đọc… truyện nao?" Lanh Tử Tinh tim đập đien cuồng, dườngnhư chinh minh
đa bị hắn nhin thấu hoan toan, co chut khong biết nen lam thếnao.

"Ngoan! Lam đa rồi noi sau!" Loi Tuấn Vũ nhẹ nhang cởi quầnlot co, ban tay to
lớn trượt tren nơi tư mật của co, treu đua một hồi.

"Khong, anh khong noi, em sẽ khong lam!" Lanh Tử Tinh độtnhien co chut bực
bội, co khong biết Loi Tuấn Vũ lam thế nao ma biết được,nhưng cảm giac nay
giống như chinh minh đa trở nen trong suốt, khiến co bấtgiac trở nen bướng
bỉnh.

"Ha!" Người đan ong phia sau lại con cười, giống như lời noicủa co vo cung
ngay thơ vậy!

Bỗng nhien hắn dịu dang noi: "Động tac lơ đang nay khiến LạcVũ Hạo miệng kho
lưỡi nong. Áo ngủ vốn mỏng như tơ rung rinh theo nhịp treu đuacủa co, dan theo
đường cong của co chuyển động, như nước chảy như sợi tơ mềm… Hit một hơi, Lạc
Vũ Hạo nghieng người bậtdậy, dựng người len, gấp gap om lấy than thể co. Đoi
moi anh cach một lớp ao mỏngmanh nhấm nhap bộ ngực cao ngất, ban tay to lớn
xoa nắn đường cong của co. HạNhược Phần từng cơn run rẩy, anh sao lại đột
nhien nhao tới, co thậm chi conkhong kịp thở. Co mở đoi mắt me ly, nhin chinh
minh trong gương nằm trong vongtay to lớn của anh, tuy ý anh gặm cắn đầu vai
co, để mặc ban tay thon dai kiavuốt ve ngực co, ma một tay kia đa tiến đến…"

Trong khi noi, tay hắn phối hợp với lời noi của hắn…

"Ách!" Lanh Tử Tinh xấu hổ đến cả người run rẩy, hắn lại conthuật lại một đoạn
trong 'Người phụ nữ của Lanh tổng tai'! Co lầm hay khong?!Thật la mất mặt nha!

"Đừng… đừng noi nữa! Thật mất mặt nha!" Áo cưới của Lanh TửTinh đa bị ven len
đến eo, bộ ngực tuyết trắng đẫy đa bị nắm trong tay hắn. Sắcmau nổi bật đo
giống như một bức tranh sơn dầu tran đầy kich thich thị giac.

Hắn khong biết từ bao giờ đa chuẩn bị xong xuoi, từ phia sauchậm rai trượt vao
cơ thể co.

"Anh khong mang…"

"Khong kịp nữa rồi…" Loi Tuấn Vũ thở hổn hển, nhin chằm chằmco gợi cảm trong
gương, bỏ tay ra, đặt hai tay co phủ len ngực co. Dang vẻ bị độngkhong biết
lam thế nao của co khiến hắn cang them kich động, động tac dưới thancang them
gấp gap.

"Loi tien sinh, Loi phu nhan… a!" Tiếng thet choi tai của mộtco gai vang len
phia sau bọn họ…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #302