Người đăng: Tiêu Nại
"Á? Cai gi? Bạn la Quyen Tử a? Thật khong? Bạn thật sự la Quyen Tử a?" Tử Tinh
kich động chộp lấy tay của Mộng Thi…
Người nay nặng nề"Người đan ong ma hom qua minh noi đến chinh la đại ca của
bạn! Bạn biết đấy, hom đo… trong căn phong tối đo… ma xui quỷ khiến… hai bọn
minh liền… lam việc đo rồi…" Quyen Tử ấp ung noi, nếu khong phải đen trong
quan hơi tối, thi co thề rằng minh sẽ chui xuống dưới gầm ban.
"Lam việc đo rồi? Hai người lam việc đo rồi?" Tử Tinh keu thất thanh.
"Suỵttttt!" Quyen Tử lập tức đưa ngon tay len moi, "Noi nhỏ chut, bạn muốn tất
cả mọi người đều nghe thấy hay sao?"
Tử Tinh lập tức hạ giọng: "Hai người thật sự đa lam việc đo rồi a?"
Quyen Tử nhẹ gật đầu.
"Khong thể nao! Đại ca khong phải loại người như vậy!" Đanh chết co cũng khong
tin, đại ca sẽ lam ra loại chuyện nay. Nếu cha mẹ ma biết, con khong nhảy cẫng
len mới lạ!
"Minh lừa bạn lam gi! Bạn biết đo la lần đầu tien của minh! Minh thật đau gần
chết đi được ý! Sớm biết la sẽ đau như vậy, thi noi thế nao minh cũng sẽ phản
khang lại! Nhưng rốt cuộc la người ta cũng khong phải la cường bạo minh, trong
long minh nghĩ tuy mất đi lần đầu rất đang tiếc, nhưng cũng khong phải la
chuyện gi to tat cả. Thế nhưng, đại ca bạn quả thật khong thể noi lý lẽ được!"
Quyen Tử sầu nao len an.
"Dừng dừng, đừng kich động, đại ca minh thế nao? Bạn cứ từ từ noi!" Tử Tinh
rốt cuộc cũng tin la đại ca thật sự đa lam gi người ta rồi. Nhưng co vẫn rất
ngạc nhien, rốt cuộc la tại sao lại xảy ra chuyện như vậy.
Quyen Tử thu minh lại trong ghế, bất đắc dĩ noi: "Từ hom đo trở đi anh ta liền
giam lỏng minh, bắt đầu khong cho minh xuống giường! Noi la cơ thể minh qua
yếu ớt, cần phải được chăm soc. Sau đo đưa minh vao một căn phong, sai một
đống người hầu hạ. Anh ta thậm chi đi lam cũng mang minh theo, để minh ở gian
phong phia trong văn phong. Tịch thu điện thoại của minh, con bắt minh uống
canh tẩm bổ! Tom lại, mấy hom đo minh quả thực giống như người may, la ro bốt
anh ta toan quyền thao tung trong long ban tay!"
Oạch. Lanh Tử Tinh sửng sốt, người Quyen Tử noi thật sự la đại ca đấy chứ?
Khong phải nhận lầm người chứ?
"Bạn… bạn… bạn đang noi đung la đại ca của minh sao?" Tử Tinh nghi hoặc hỏi.
"Nếu noi hom đo, người đo, la đại ca của bạn, thi đung 100% la anh ta! Tử Dạ,
bạn giup minh với, minh khong cần anh ta chịu trach nhiệm! Anh ta quả thật coi
minh như trẻ con, vốn dĩ khong phải coi minh la phụ nữ! Anh ta dường như rất
phẫn nộ khi biết đo la lần đầu tien của minh, nhưng minh cũng khong muốn đo la
lần đầu tien nha! Đau lắm!" Quyen Tử buồn bực lại hung hăng lấy thia cao cao
len đĩa thức ăn.
"Aizzz, vậy, Quyen Tử a! Trước tien bạn bớt giận, sự tinh co thể khong như bạn
tưởng tượng đau. Bạn xem, anh trai minh anh ấy…"
Đang noi, thi một than ảnh thon dai đi tới, Tử Tinh bất giac dụi dụi mắt, thật
đung la đại ca ma!
Trời ơi la trời!
Tử Tinh đứng phắt dậy, thảng thốt keu: "Đại ca?"
Lanh Tử Hien nhin thấy Tử Tinh thi co chut ngạc nhien, hắn liếc mắt nhin Quyen
Tử đang ngồi ben kia, lại nhin Tử Tinh, hỏi: "Sao em lại ở đay?"
Tử Tinh lập tức đap: "Ủa, đại ca, em va Quyen Tử đang ban chut chuyện. Co ấy
la bien tập đa ký hợp đồng với nha xuất bản của em. À, đung rồi, em vừa đến
lam việc cho nha xuất bản!"
Tử Hien nhướn may kinh ngạc: "Thật a? Nha xuất bản? Lam gi vậy?"
Tử Tinh xấu hổ gai đầu gai tai, noi: "Lam vai việc… co tinh chất phục vụ."
Tử Hien lại hỏi: "Hai người noi chuyện xong chưa?"
Quyen Tử vội đap: "Vẫn chưa xong đau, anh về trước đi! Noi chuyện xong em về!"
Quyen Tử cười giả lả, nhin la biết đang nịnh nọt hắn.
Khuon mặt rắn rỏi cương nghị của Tử Hien khi nhin Quyen Tử co một tia dịu
dang, nhưng khong được ro rang lắm.
Hắn gật gật đầu, nhin đồng hồ noi: "Vậy được, Tử Tinh, hai em noi chuyện đi.
Anh ở đay chờ."
Noi xong hắn tự nhấc lấy một cai ghế đem đến ngồi ben cạnh Tử Tinh va Quyen
Tử.
Tử Tinh nhin thấy Quyen Tử đối diện cơ hồ trợn trắng mắt.
"Ờ, vậy Quyen Tử ơi, bọn minh…" Tử Tinh định kết thuc cuộc tro chuyện của bọn
họ.
Quyen Tử lại noi: "Tử Dạ, bọn minh tiếp tục, khong sao cả!"
"Ờ." Tử Tinh muốn tiếp tục vấn đề luc nay, nhưng khong biết bắt đầu từ đau.
Quyen Tử vừa hung hăng lấy thia ngược đai đam thức ăn, vừa noi: "Ben cong ty
điện ảnh kia đa lien hệ xong chưa?"
Tử Tinh gật đầu: "Khong sao đau, chỉ cần co bản thảo của bạn la bọn họ tự
nhien sẽ khong co vấn đề gi nữa."
Tử Tinh len liếc nhin đại ca minh, ngoan thế chứ! Đại ca vậy ma ngắm Quyen Tử
khong chớp mắt, người kia thi coi như khong co việc gi, ăn cứ ăn, noi cứ noi.
"Vậy cac bạn co cần minh ở lại đến giải thich với bọn họ chut khong?" Quyen Tử
ra sức nhay nhay mắt với Tử Tinh.
Tử Tinh lập tức hiểu ý, liền gật đầu đap: "Đung đấy, nếu Mộng Thi co thể đich
than ra mặt, thi la tốt nhất rồi. Nhưng…" Tử Tinh nhin sang đại ca.
Tử Hien sao lại bỏ qua được anh mắt nhấm nhay của Tử Quyen, hắn thập phần tự
tại noi: "Tử Tinh, em bảo cong ty điện ảnh nao thế? Co vấn đề gi khong?"
Tử Tinh đanh phải đem chuyện tinh noi qua cho đại ca biết.
"Cong ty điện ảnh Ích Đạt phải khong?" Tử Hien hỏi.
"Vang." Tử Tinh gật đầu, đại ca sẽ khong quen biết trung hợp vậy chứ?
Tử Hien rut di động ra, bấm số. Tử Tinh va Quyen Tử liền nghe hắn noi chuyện.
Đầu tien la han huyen một chập, sau đo liền đề cập đến chuyện bien đạo. Thế
la, Tử Tinh nhin thấy đại ca ra dấu OK với minh. Trời ạ! Vừa gọi một cuộc điện
thoại la co thể giải quyết được ngay s
Tử Tinh bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Cai xa hội nay thật…! Co lại len nhin vẻ mặt
hắc tuyến của Quyen Tử. Nếu chuyện nay đa được giải quyết, thi cuộc noi chuyện
của bọn họ chẳng phải đa kết thuc rồi sao?
Quyen Tử đột nhien lại noi: "Đung rồi, Tử Dạ, bản thảo đo của minh hinh như
vẫn co chut vấn đề. Bọn minh về nha xuất bản kiểm tra lại chut đi?"
Tử Tinh lung tung nhin đại ca. Quyen Tử ro rang co ý trốn tranh anh ấy ma!
Tử Hien đột nhien noi xen vao: "Được rồi, hom nay nhiều việc qua rồi! Em về
nghỉ ngơi đi. Anh đưa em về!" Hắn ba đạo đứng dậy, đứng ben cạnh Quyen Tử.
Tử Tinh tron mắt, trời ơi! Chuyện nay nếu noi cho bố mẹ biết thi vận mệnh của
Quyen Tử con the thảm hơn! Khong! Khong thể noi la thảm, ma lao nhan gia sẽ
qua đang hơn cả đại ca, trực tiếp troi co lại bắt sinh chau cho họ ý chứ!
Quyen Tử vừa nhin thấy Tử Hien đứng cạnh minh thi hoảng hốt vội keo tay Tử
Tinh lại, anh mắt hoảng loạn nhin Lanh Tử Hien noi: "Em… bọn em con co vai
chuyện cần noi."
"Được rồi, sau nay sẽ noi sau!" Tử Hien chau may, trừng mắt nhin tay hai co
gai, ban tay to duỗi ra tach chung rời khỏi nhau. Sau đo hắn om Quyen Tử len,
đi ra ngoai cửa trong tiếng keu ngỡ ngang của co.
"Tử Tinh, co cần anh tiện đường đưa về khong?" Tử Hien khong để ý đến Quyen Tử
đang giay dụa, om lấy co hỏi Tử Tinh.
"À, được thoi, em cũng phải về nha xuất bản đay." Tử Tinh khong yen tam, vội
đi theo.
Trời ơi! Đại ca… ba đạo qua!