Ngày 13 Tháng 1 – Quyên Tử?


Người đăng: Tiêu Nại

La co gai kia sao?!

"Xin chao! Khong ngờ co chinh la Tử Dạ!" Cau noi của co gai nay lam Tử Tinh
rung động toan than. Co ấy la… Quyen Tử noi cho co ấy biết but danh của co
sao?

"Co la Mộng Thi a?"

"Ừ! Yen tam đi, bản thảo toi đa mang đến đay rồi!" Mộng Thi cười rất ngọt
ngao. Trang phục hom nay so với ngay hom đo cũng được tinh la binh thường đi.

Đung rồi, hom đo co gai ten la Mộng Thi nay hinh như mặc bộ đồ thiết kế tren
mạng của co. Xem ra quan hệ giữa co ấy va Quyen Tử cũng khong phải la sơ giao
đi!

"Mau ngồi đi!" Tử Tinh nhiệt tinh tiếp đon, "Co va Quyen Tử la bạn tốt phải
khong?"

Mộng Thi cười cười khong trả lời.

Tử Tinh đột nhien nghĩ ra, ngay đo ở chỗ Trần Hang, hinh như la co ấy bị đưa
tới phong của đại ca, ma cuối cung đại ca con đuổi theo ra. Hay la…?

"Mạo muội hỏi một cau, Mộng Thi, hom đo đại ca toi khong lịch sự với co cho
lắm thi phải?" Tử Tinh hỏi do. Xem tinh hinh hom đo, chỉ e la trong căn phong
tối đo đa xảy ra chuyện gi rồi.

"Đại ca của co a?" Mộng Thi sững sờ, ngay ngốc nhin Tử Tinh.

"Ừ, chinh la lần hội họp Phu hao tương than đo. Chung ta khong phải la cung
một tổ hay sao?" Tử Tinh gợi nhớ lại cho co, "Người đan ong bị nhốt cung một
phong với co ý, chinh la đại ca toi!"

"Cai gi? Hắn la… đại ca của co a? Cai ten gia hoả ten la Lanh Tử Hien đo sao?"
Mộng Thi cao giọng.

"Ừ, đung vậy." Lanh Tử Tinh xấu hổ cười cười. Sao thế nhỉ, la đại ca của co
đang kinh ngạc vậy sao?

"Trời ơi! Thật muốn chết qua đi! Loại đan ong như hắn sao co thể la đại ca của
co được chứ?" Mộng Thi lắc đầu, quả thực khong thể nao tin nổi.

"Sao vậy? Anh ấy đắc tội với co a?" Tử Tinh chỉ co thể nghĩ như vậy. Hoặc giả
hom đo quả thực đa xảy ra chuyện gi đo. Co điều, với inh cach của đại ca,
tranh con gai như tranh ta, chắc sẽ khong lam ra hanh động gi qua đang chứ!

"Hừ!" Mộng Thi hừ lạnh một tiếng, coi như la một cau trả lời khẳng định.

Tử Tinh khong khỏi gượng gạo đứng len, đại ca thật la…! Sao lại đắc tội với
Mộng Thi chứ? "Mộng Thi, cảm ơn co đa đến đay, co biết đấy, nếu khong lien hệ
được với co thi tổn thất của chung toi sẽ cực kỳ lớn." Tử Tinh cố ý chuyển đề
tai.

"Thật xin lỗi, mấy hom trước xảy ra chut chuyện. Bản thảo toi đa đưa cho bien
tập rồi. Đay la số điện thoại ca nhan của toi, nếu co chuyện gi, co co thể
lien hệ với toi." Mộng Thi cười đầy tinh thần hữu hảo.

Tử Tinh quả thật la thụ sủng nhược kinh! Vội đưa tay nhận lấy mảnh giấy ghi
nhớ của Mộng Thi, cười đap: "Cảm ơn nhiều lắm! Toi ten la Lanh Tử Tinh, nếu
đại ca của toi co chỗ nao đắc tội với co, toi sẽ đền bu thay anh ấy. Sắp đến
bữa trưa rồi, hay la cung đi ăn trưa nhe?"

Mộng Thi nhin đồng hồ, tựa hồ do dự một chut, nhưng rất nhanh liền gật đầu
đồng ý.

Hai người họ đi ra khỏi phong chủ bien, thi vừa hay nhin thấy Chu Đồng.

Chu Đồng kinh ngạc nhin Mộng Thi va Tử Tinh khoac tay nhau đi ra, bất giac mắt
chữ A, miệng chữ O! Co khong bị hoa mắt đo chứ? Lanh Tử Tinh đa lien hệ được
với Mộng Thi rồi? Cai co gai ma mỗi lần đến nha xuất bản đều lại noi khong qua
10 cau? Hơn nữa hai người con khoac tay nhau đi ra?! Trời đất! Đay la cai kiểu
thời tiết gi vậy?!

Lanh Tử Tinh khi đi ngang qua Chu Đồng thi cười kieu hanh noi: "Chu pho chủ
bien, vị nay la Mộng Thi, hai người chắc đa gặp nhau rồi. Hay la cung đi ăn
cơm đi?"

Chu Đồng lập tức cười giả lả: "Ồ, khong cần đau, toi con phải lam việc, cac co
cứ đi đi!" Noi xong, buồn bực quay ngoắt người lại đi về phong minh.

Nghe noi Mộng Thi đến, co ta con khong tin, khong ngờ quả thực la vậy! Hai
người đo con cung đi ăn cơm nữa chứ! Co lam đại diện chủ bien lau vậy, Mộng
Thi con chẳng vẫy tay với co bao giờ! Thật la bực bội ma!

"Xem ra co lam chủ bien cũng khong được thoải mai cho lắm nhỉ?" Mộng Thi

Tử Tinh cười cười, thờ ơ noi: "Co cũng nhin ra a? Hom nay nếu co khong đến,
toi e rằng khong lam nổi đến cuối thang đau! Ha ha!"

Hai co gai vừa cười vừa noi đi ra khỏi nha xuất bản.

Tử Tinh chọn một quan cafe tương đối yen tĩnh.

"Đung rồi, Mộng Thi, co co nhớ hom đo co giới thiệu minh la bien tập tren mạng
khong, sao lại giống Quyen Tử vậy, đều lam bien tập tren mạng cả thế?" Lanh Tử
Tinh vo tư noi chuyện phiếm, khong hề co ý thăm do gi.

Mộng Thi khựng lại, cui đầu ăn thức ăn tren đĩa.

Tử Tinh bỗng phat hiện minh hinh như hỏi hơi nhiều, vội giải thich: "Xin lỗi
nhe Mộng Thi, chỉ la do to mo ca nhan thoi, co khong cần phải trả lời đau."

"Cũng khong sao đau ma. Toi chỉ chưa nghĩ ra nen noi với co thế nao đay. Tử
Dạ, kỳ thực toi…"

Mộng Thi đang định ha miệng noi, thi di động bỗng vang len, một giọng noi trẻ
con ngọt ngao đang yeu nhắc nhở: "Chủ nhan, co điện thoại! Chủ nhan, co điện
thoại!"

Lanh Tử Tinh khong khỏi mỉm cười, nhạc chuong nay mỗi lần nghe co đều bật
cười, rất thu vị.

Mộng Thị ngớ người ra, điện thoại reo lần thứ năm mới từ từ cầm len nghe:
"Alo?"

Đối phương la đan ong, Tử Tinh nghe được một giọng noi trầm day mạnh mẽ, nhưng
khong nghe ro đang noi gi.

Chỉ nghe Mộng Thi ủ rũ giải thich: "Xin lỗi, toi quen mất. Nha xuất bản đang
mời toi ăn cơm, co vai chuyện phải ban bạc… Khong khong khong! Anh đừng đến!
Toi đang… đang ở ben ngoai… đa noi la khong phải đến rồi ma… anh…"

Thai độ của đối phương dường như rất cứng rắn, nhin mặt của Mộng Thi thoắt
xanh thoắt trắng. Sau cung khong biết đối phương noi gi, Mộng Thi thập phần
miễn cưỡng noi: "Ờ, ở cafe Mỹ Kỳ. Người ta la con gai ma! Được rồi được rồi!
Thich thi đến đi, co điều co gai nay anh cũng quen đấy!"

Bực tức dập điện thoại, Mộng Thi hung hăng lấy thia cao cao len đĩa, vừa nhin
đla co đang phat tiết những bất man trong long.

Tử Tinh cười gượng, noi: "Co phải la co phiền toai gi khong? Co cần toi tranh
đi một lat khong?"

Mộng Thi thở dai, lắc lắc đầu noi: "Khong cần đau! La đại ca của co đấy! Vừa
hay co co ở đay, coi như giup toi đi, lam sao co thể rũ bỏ được anh ta đay?
Anh ta thiếu chut nữa thi troi toi lại nhốt trong nha rồi! Nếu khong phải vi
toi vừa thề thốt vừa năn nỉ, thi anh ta thực sự đa cột toi lại rồi!"

Ngụm cafe Tử Tinh vừa nuốt xuống suýt chut nữa thi bị phun ra hết! Cai gi? Đại
ca a? Troi lại??? Co ấy khong phải la đang noi đua chứ?

"Xin hỏi, tiểu thư Mộng Thi, người đan ong co vừa noi co phải la Lanh Tử Hien
khong?" Tử Tinh nin thở, sợ minh nghe lầm.

"Khong phải hắn thi con ai nữa? Tử Dạ, nếu khong phải vi cai hội Phu hao tương
than kia, thi toi sẽ khong bị rơi vao thảm cảnh nay đau. Toi thật sự rất hối
hận rất hối hận, thật muốn cho thời gian quay ngược lại, quay lại buổi sang
hom đo, toi chẳng tha nằm nha ngủ them vai tiếng cũng khong them đến tham gia
cai hội Phu Hao tương than chết dẫm đo đau!"

"Mộng Thi, thoi nao, co noi chậm thoi, rốt cuộc la chuyện gi?" Tử Tinh quả
thực bị co lam cho hồ đồ mất rồi.

"Tử Dạ, khong giấu bạn nữa, minh chinh la Quyen Tử!"

"Á? Cai gi? Bạn la Quyen Tử a? Thật khong? Bạn thật sự la Quyen Tử a?" Tử Tinh
kich động chộp lấy tay của Mộng Thi…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #99