Ngày 14 Tháng 1 – Thất Thủ


Người đăng: Tiêu Nại

Hom nay la thứ sau, la ngay lam việc cuối cung của Tử Tinh trong tuần nay. Thế
nhưng co cứ ngồi ngay ngốc ra khong biết đa bao lau rồi! Kỳ thực cũng khong
thể trach co được, hanh động của đại ca lam co thực sự vo cung chấn động!

Chẳng lẽ Quyen Tử thật la sắp thanh chị dau của co rồi sao? Khong phải co
khong muốn đại ca lấy Quyen Tử, ma la vi hanh động của đại ca cực kỳ quỷ dị!

Co cũng khong phải la khong hiểu đại ca! Thai độ của đại ca đối với phụ nữ,
khong chỉ những người trong gia đinh biết, ma đến bạn be xung quanh, thậm chi
những người quen biết anh đều biết đến trinh độ chan ghet phụ nữ của anh.

Thậm chi con co lời đồn thổi rằng anh bị đồng tinh! Nhưng anh khong phải bị
đồng tinh. Co biết, bởi vi co từng nghe chị Ngo - chieu đai vien kể rằng, đại
ca cũng đi tim đan ba, nhưng anh lại co cai tật, la bịt mắt người ta, con
khong cho người ta hon anh nữa!

Chẳng lẽ Quyen Tử đa thay đổi được anh?

Co con nhớ ro đem qua chat tren QQ, Quyen Tử noi rằng, đại ca khong coi Quyen
Tử như một người phụ nữ, ma chỉ biến co thanh trach nhiệm của anh thoi! Bởi vi
lần đầu tien của co ấy đa bị anh cướp đoạt, anh liền biến thanh hộ hoa sứ giả
cho co. Đại ca vi một nữ nhan len giường với minh một lần ma đổi tinh hay sao?

Aizzz! Đại ca thật la… khong lam thi thoi, đa lam thi kinh người luon!

"Tử Dạ! Tử Dạ?"

"Ah!" Tử Tinh bị một gương mặt phong đại lam giật thot, toat mồ hoi: "Á, Hoa
Ba, anh sao lại khong go cửa thế?"

"Chủ bien đại nhan của toi! Toi đa go một tiếng đồng hồ rồi ạ!" Hoa Ba lại
ngồi ghe len ban.

"Hừ! Khoa trương qua! Tim em co việc gi cần phan pho vậy?" Tử Tinh lườm anh
một cai.

Hoa Ba cười noi: "Anh đến la để chuc mừng em đa xử lý thanh cong vụ Mộng Thi!
Trưa nay mời em ăn cơm, sao, hanh diện khong?"

Tử Tinh cười cười thoai thac: "Anh qua khen rồi! Em chẳng qua chỉ la meo mu vớ
ca ran ma thoi!" Tử Tinh xua xua tay, co khong cảm thấy chuyện nay co gi vẻ
vang cả! Nếu khong phải do trung hợp như vậy, thi sao co co thể tim được Mộng
Thi nhanh thế chứ?

Hoa Ba huýt sao, khen ngợi: "Hkhiem tốn nữa chứ! Tử Dạ, anh lấy than phận giam
đốc toa soạn mời em ăn trưa, em khong phải la sẽ khong them nể mặt anh chứ?"

"Được rồi được rồi! Anh nhiều tiền khong biết tieu vao đau cho hết, em con
khach khi với anh lam gi!" Tử Tinh noi xong đứng len, cầm lấy tui xach, cười
hi hi nhin Hoa Ba.

Hoa Ba lập tức nhảy xuống, điệu bộ vui mừng.

Hai người cung đi đến nha hang Mễ Kỳ. Tử Tinh đứng ở cửa cười giễu, thật la
trung hợp qua! Hom qua co chọn chỗ nay, hom nay Hoa Ba cũng chọn chỗ nay, thật
đung la rất co duyen ma!

"Sao vậy? Co gi khong đung a?" Hoa Ba la một người đan ong cực kỳ tinh tế, mỗi
một động tac, mỗi một biểu hiện của Tử Tinh anh đều co thể phat hiện ra.

"Ồ, khong sao đau, mau vao đi thoi! Ông anh Ruột của em keu reo từ nay rồi!"
Tử Tinh khoa trương thuc giục.

Hoa Quả chu đao tỉ mỉ gọi hai suất cơm trưa, con gọi cho co cả khoai tay chien
nữa. Tử Tinh co cảm giac rất được chăm soc.

"Ăn cai nay trước đi em, để anh cắt thịt bo cho!" Hoa Ba cẩn thận lấy miếng
thịt bo của Tử Tinh, chu đao cắt ra thanh từng miếng nhỏ, nhưng lại khiến cho
Tử Tinh co chut mất tự nhien.

Co liếc mắt quan sat xung quanh, hai người co nam quả nữ ngồi dưới anh đen mờ
tối trong tiệm cafe bai tri yen tĩnh, am nhạc du dương, ma trước mặt lại la
một soai ca cực kỳ hấp dẫn, khong khi rất… ai muội!!!

"Khong cần đau, để em tự cắt được rồi!" Tử Tinh hoảng hốt gianh lấy phần thịt
bo của minh, vội vang dung dao cắt, vi vội ma lam nước sốt bắn tung toe vao ao
sơ mi minh đang mặc. Vết bẩn nổi bật len tren mau ao trắng tinh!

Trời ơi! Thật la ngốc qua đi! Tử Tinh tự rủa thầm trong long.

Hoa Ba vội lấy khăn ướt đến, khom người xuống lau cho co.

Vi vị tri kia qua mẫn cảm, Tử Tinh vội lấy tay ngăn Hoa Ba lại, quen mất minh
đang cầm dao ăn tren tay, hoảng hốt lam dao cứa len canh tay

"Ai ui!" Tử Tinh keu len. Trời ạ! Co ngu ngốc hết chỗ noi!

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi anh! Hoa Ba, anh khong sao chứ?" Tử Tinh giơ hai
tay len cao, khong biết nen lam gi tiếp theo!

Hoa Ba lắc lắc đầu, tiếp tục động tac tren tay. Anh gom lại hết chỗ nước sốt
day ra tren ngực ao sơ mi của Tử Tinh, rồi lấy khăn ướt cẩn thận lau lau.
Trước ngực ao của co chỉ con lại một mảng ẩm ướt, khong con nhin thấy vết bẩn
nữa.

"Tay anh kia!" Tử tinh nhin vao vết mau đỏ ghe người kia. Co co phải bị đien
rồi khong, định ở trong nay hanh hung người hay sao chứ?

Hoa Ba thở dai, lấy khăn giấy lau qua quit vết mau tren tay, nhin vẻ mặt
ngượng ngung của Tử Tinh noi: "Anh đa bảo để anh cắt thịt cho ma em khong
nghe! Nếu ban tay nay của anh từ nay khong cắt được thịt bo nữa, thi em phải
chịu trach nhiệm cắt thịt bo cho anh đến cuối đời đấy!"

Noi xong, Hoa Ba lại gianh lấy đĩa thịt bo của Tử Tinh, cắt từng nhat từng
nhat.

"Thật xin lỗi ma, Hoa Ba, tay anh… hay la để em băng bo lại chut đi!" Tử Tinh
ngượng nghịu noi. Co thật sự khong nhẫn tam nhin mau đỏ trước mặt cứ lấp la
lấp lanh.

"Ha! Đan ong khong thể so bi với phụ nữ được, mỗi thang đều phải thay mau. Vi
thế, binh thường chịu chut vết thương, đối với than thể vẫn la co lợi đi!" Hoa
Ba noi bang quơ: "Được rồi, co thể ăn được rồi!"

Tử Tinh đon lấy đĩa thịt bo Hoa Ba đưa cho, mặt mũi đỏ ửng len, anh ấy noi
thật hay đua vậy?

"Anh khong phải la đang an ủi em đo chứ?"

"Đung thế!" Hoa Ba nghiem tuc gật đầu.

"Đang ghet! Cho anh chảy mau chết luon!" Tử Tinh thật muốn lấy dĩa đam cho anh
một nhat, chỉ biết anh hung rơm ngoai miệng thoi!

"Ha ha ha, chẳng phải đa cấu thanh tội danh giết người hay sao?" Hoa Ba cười
pha len.

Tử Tinh lo lắng nhin tay anh, đột nhien nhớ ra trong tui xach minh hinh như co
đồ băng bo, vừa hay co thể dung được.

Co vội cầm lấy tui xach len, lục lọi một hồi.

"Em sao vậy?" Hoa Ba nhin chăm chu vao hanh động vội vang của co.

"Đợi chut, tim được rồi!" Tử Tinh tim được miếng băng dan trong tui, vội xe
ra.

"Đưa tay anh qua đay!" Tử Tinh ra lệnh.

Hoa Ba nhin chằm chằm vao chiếc băng dan nhỏ xiu, lắc đầu noi: "Khong cần đau!
Anh đan ong thanh nien khoẻ mạnh thế nay nếu dan cai thứ đo len thi thật la
mất mặt!"

"Bớt noi nhăng noi cuội đi!" Tử Tinh giơ tay ra chụp lấy tay của anh, dung
khăn giấy lau đi chỗ mau ứa ra ngoai miệng vết thương, rồi nhẹ nhang dan miếng
băng len tren.

Ánh đen mờ ảo, co vi muốn dan cho chinh xac một chut nen dịch sat vao người
anh.

Mau trong người Hoa Ba lập tức xong thẳng len đỉnh đầu. Anh cau may nhin động
tac cẩn thận của Tử Tinh, anh mắt linh động kia chăm chu nhin tay anh khong
chớp. Yết hầu của anh bất giac nhấp nho.

Anh khong khỏi ngay ngẩn người ra!

Vao luc Tử Tinh quay đầu lại, thi Hoa Ba quả thật khong thể khống chế nổi tam
tinh của minh. Anh từ từ ap sat lại. "Được rồi!" Tử Tinh rốt cuộc cũng cười
hai long, ngẩng đầu len nhin Hoa Ba, đột nhien phat hiện anh mắt khiếp người,
hơi thở gấp gap của anh đang kề sat mặt minh, đoi moi đang khẽ nhếch len kia
cơ hồ la đang mời gọi anh, tinh cảm khong thể khắc chế nổi lập tức quet qua
toan than, anh cứ thế dựa sat vao co, tiếp cận đoi moi co…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #101