Ngày 2 Tháng 1 – Thiên Binh Thiên Tướng


Người đăng: Tiêu Nại

Co lầm hay khong?! Lanh Tử Tinh mắt đầy tơ mau, con ngươi gần như muốn nhảy ra
khỏi hốc mắt! Chưa đến sau giờ ma bọn họ đa đến keu ăn sang?! Trời đất ơi! Gia
đinh nay cung với Loi gia đung la muốn… giết người ma!

Nhanh chong đứng len, Lanh Tử Tinh suýt chut nữa quen mất đem qua minh nằm
dưới đất ngủ. Bọn họ rốt cuộc la co muốn cho co sống hay khong đay? Đẩy cửa
phong Loi Tuấn Vũ ra, co nao co tam tri để ý bọn họ co đang lam cai gi vận
động buổi sang: "Nhanh len! Cha mẹ toi đến đay! Đa tới cửa rồi!" Lanh Tử Tinh
nga chui xuống, het to "A!!!

Một tiếng phụ nữ thet choi tai. Loi Tuấn Vũ vội dung chăn che chỗ hai người
đang… lại, đoi mắt khat mau phut chốc nhin về phia Lanh Tử Tinh.

Ôi trời ơi! Lanh Tử Tinh lập tức ngay dại. Bọn họ… Bọn họ thật… rất co thể
lực! Sẽ khong phải la lam… cả đem đi? Nhận thấy anh mắt như muốn giết người
của Loi Tuấn Vũ, Lanh Tử Tinh xấu hổ cười cười, lướt qua chiếc giường ai muội
của họ, đi về phia cửa, giả lả cười noi: "Ngại qua, quấy rầy nhị vị! Toi đi
trước ra ngoai, Tuấn Vũ, anh động tac nhanh len một chut! Nếu khong, co khi
cha mẹ toi sẽ… nhao len đay mất!"

Qua khẩn trương nen Lanh Tử Tinh khong cẩn thận đam sầm vao canh cửa, đanh cai
rầm, xoa xoa chiếc mũi đau, dưới anh mắt hỏa thieu của Loi Tuấn Vũ, co vội
vang chạy ra ngoai.

"Shit!" Tiếng chửi của Loi Tuấn Vũ vang len phia sau. Xoay người rời khỏi than
thể Kiều Nhi, hứng thu buổi sang hoan toan biến mất.

"Co lầm hay khong?! Vũ, khong phải la mỗi ngay sẽ đều như vậy chứ? Người phụ
nữ nay thật đung la phiền phức!" Kiều Nhi khong chịu, xoa ngực Loi Tuấn Vũ,
anh mắt dụ dỗ phong tran ra khỏi trong mắt.

"Ngoan, cưng! Tan hon ý ma, dĩ nhien mấy vị trưởng bối co vẻ coi trọng. Kien
tri them mấy ngay nữa thoi! Được rồi, anh ra ngoai trước đa, em ngủ nhiều them
một chut…" Loi Tuấn Vũ xuất ra tất cả nhu tinh, hon hai ma Kiều Nhi liền xuống
giường.

Nếu hắn nhớ khong nhầm, vừa xong người phụ nữ kia mới noi với hắn la "động tac
nhanh len một chut" đi? Ý của co noi la tốc độ của anh qua chậm?! Chết tiệt!
Cai biểu tinh vo tội của co sao ma lam anh thấy đien tiết thế khong biết!

Lanh Tử Tinh cung kinh mở cửa cho lao ba lao mẹ, co chut ngại ngung mời họ
tiến vao. Bộ dang co sắm vai vừa đung, thật giống như đem qua vừa mới nếm qua
trai cấm, một chut ngượng ngung một chut ngọt ngao. Biểu tinh nay, ngoi but
của co khong biết đa từng sinh ra cho bao nhieu nhan vật chinh, chỉ la luc nay
diễn vien lại la co thoi!

Mạnh Han Di lập tức đem bữa sang con nong hoi hổi đang cầm tren tay đặt len
ban ăn. Keo con gai lại gần hơn, xoay trai xoay phải, Lanh Tử Tinh nhin anh
mắt mẹ ma cảm thấy như co ảo giac, giống như Mạnh Han Di hy vọng sau khi trải
qua một đem, trong bụng co đa xuất hiện một tiểu sinh mệnh rồi! Cai loại cảm
giac trần trụi nay khiến co khong kim nổi muốn cười pha

"Tinh Nhi, Tuấn Vũ đau? Vẫn con chưa thức dậy a?" Mạnh Han Di ai muội hỏi.

"Dạ, mẹ, Tuấn Vũ anh ấy vừa mới dậy, vẫn đang thay quần ao, sẽ ra ngay thoi."
Đang noi, co liền nhin len Loi Tuấn Vũ đang từ tren lầu đi xuống, vừa đi vừa
nhiệt tinh tiếp đon: "Ba, mẹ, hai người đến chơi!"

Chột dạ hướng hắn ngại ngung cười cười, co thoang đỏ bừng mặt. Hai ong ba Lanh
Huyền Thien va Mạnh Han Di cung nhin thấy, khong khỏi nhếch khoe miệng…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #10