124:la Thành Nhộn Nhịp


Người đăng: yamisama

Cả buổi chiều nhìn ngắm đủ loại chiến sủng cuối cùng Du Phàm chọn cho tiểu Huy
một con Hồng Diễm Hổ,Du Phàm cảm thấy Hồng Diễm Hổ là chiến sủng tương đối
mạnh trong những cấp độ đầu tiên của yêu linh sư.
Con Hồng Diễm Hổ này giá lên đến 120 vạn kim nhưng La Oánh Oánh giảm cho Du
Phàm 20 vạn kim,bên trong túi hắn trừ tiền bán linh dược lần trước cùng với
nhẫn trữ vật của hai tên lão đại lão nhị Hắc Thủ đoàn coi như dư sức chi trả.
Nhìn thằng nhóc mừng rỡ ôm chú hổ con trong tay Du Phàm không khỏi mỉm
cười,hắn bất giác nhớ lại mấy năm trước mình cũng giống như nó khi nhận được
Tiểu Hồng.
Chia tay La Oánh Oánh Du Phàm dẫn nhóm người quay trở về khách sạn,hắn dự định
nói chuyện với cha lũ trẻ về mảnh vảy rồng sau đó sẽ đi vào Long Ngâm cốc truy
tìm.
“Phụ thân” “phụ thân”.
Hai đứa trẻ vừa vào phòng liền chạy đến bên phụ thân của mình đang nằm trên
giường bộ dáng cực kì nhu thuận.
“Ngoan,hai đứa có làm phiền đại ca ca hay không?”
Nâng đôi tay đang băng bó lên vỗ vỗ đầu hai đứa trẻ sau đó nhìn sang Du Phàm
bằng ánh mắt cảm kích hỏi thăm.
“Dạ không,phụ thân xem này ta đã có chiến sủng đầu tiên của mình rồi”.
Tiểu Huy lắc lắc đầu sau đó đem chú hổ con từ trong ngực của mình ra cười nói
với phụ thân của mình.
Phụ thân tiểu Huy lúc này mới nhìn thấy trong ngực của con trai có một con ấu
thú màu đỏ,hắn cũng là người có kiến thức lịch duyệt nên vừa nhìn liền biết
con ấu thú kia là Hồng Diễm Hổ 3sao giá thị trường cũng phải trên trăm vạn kim
tệ.
“Cái này,cái này…”.Hắn ấp úng nhìn Du Phàm không nói nên lời,hắn sống đến từng
tuổi này cũng chưa gặp được số tiền lớn như thế,lúc trước chỉ vì một mảnh vảy
rồng nhặt được định bán lấy tiền nâng cao chiến lực của bản thân suýt nữa thì
mất mạng mà bây giờ Du Phàm ra tay 1 cái đã tặng cho con trai mình một chiến
sủng giá hơn trăm vạn làm hắn không biết nói thế nào.
Du Phàm nhìn ánh mắt cũng biết được suy nghĩ trong lòng của hắn ta nên chỉ mỉm
cười nói:
“Ta cũng ưa thích tiểu Huy nên mới giúp nó bước chân vào con đường yêu linh
sư,hi vong sau này nó sẽ không làm ta thất vọng”.
Không đợi đối phương tiêp lời thì gương mặt Du Phàm liền trở nên nghiêm túc
hướng phụ thân tiểu Huy nói tiếp:
“Đại thúc,ngài có thể cho ta biết thêm về mảnh long lân kia không?”
Phụ thân lũ trẻ nghe Du Phàm nghiêm túc hỏi liền suy nghĩ trong chốc lát rồi
trả lời:
“Lúc đó ta đang liệp sát một con yêu linh thì bỗng nhiên thấy một bóng dáng
màu xanh cực lớn bay vụt qua,đến khi tỉnh táo lại thì nhặt được mảnh long lân
đó trên mặt đất.Ta cũng từng gặp được Long Tộc nên liền biết được khí tức mãnh
liệt tỏa ra từ chiếc vảy kia đích xác là của long lân”.
Du Phàm cầm lấy mảnh long lân từ trong không gian ra,bây giờ ánh sáng mà nó
tỏa ra đã mạnh hơn lúc trước chứng tỏ càng gần con yêu linh Long tộc kia thì
quang mang nó tỏa ra càng cường đại.
A Li cũng bay đến cạnh Du Phàm mở miệng nói:
“Chủ nhân,xem ra mảnh vảy này là nghịch lân của con Thanh Huyền Điêp Long
rồi.Nghịch lân là mảnh vảy quan trọng nhất trên cơ thể Long tộc nếu như mà rớt
ra thế này chứng tỏ con Long tộc kia bị thương cực kì nặng hoặc đã đến thời kì
già yếu thọ nguyên suy tận”.
Du Phàm cũng biết được điều này nên cũng gật đầu nói:
“Ân,ngày mai chúng ta sẽ đến Long Ngâm Cốc tìm hiểu thử xem”.
Phụ thân của lũ trẻ nằm trên giường cũng không nói gì,dù sao hắn cũng không có
khả năng đi tìm long tộc huống hồ gì Du Phàm đã giúp đỡ cha con hắn nhiều đến
như vậy thì mảnh vảy rồng kia đã là gì.

Du Phàm nghi ngơi chuẩn bị trong khách sạn một ngày hai ngày sau mới bắt đầu
rời đi.Bước ra khỏi khách sạn Du Phàm không khỏi kinh ngạc sững sờ,trên con
đường lớn trong thành lúc này giống như có lễ hội,người người tấp nập ồn ào
khiến bầu không khí náo động đến cực điểm.
Hắn không biết đã sảy ra chuyện gì mà chỉ trong một đêm cả tòa thành niền trở
nên đông đúc nhộn nhịp như vậy,nén một bụng ò mò Du Phàm vừa đi vừa nghe ngóng
những người đi đường nói chuyện bắt đầu tìm hiểu tin tức.
“Yo,người huynh đệ có thể cho ta biết đã sảy ra chuyện gì được không?”
Người kia nghe thấy Du Phàm hỏi cũng lập tức trả lời:
“Ngươi không biết gì à,tối hôm qua có người ở trong Long Ngâm cốc nghe thấy
Long tộc gầm rống thậm chí nhìn thấy Long tộc nên ta mới đến đây để truy tìm
biết đâu sẽ trúng lớn”.
Ở bên cạnh cũng có một người chen mồm vào:
“chính xác trăm phần trăm bên trong Long Ngâm Cốc có tồn tại Long tộc,ta còn
nghe nói có người nhặt được long lân ở bên trong cốc nữa đấy”.
….
Đủ các loại tin tức khiến Du Phàm choáng váng,hắn nhìn sang A Li trên vai cả
hai bắt đầu trao đổi với nhau.Xem ra lần này chuyến đi tìm Long Tộc của Du
Phàm không cô đơn lẻ loi rồi thậm chí còn có yêu linh sư cường đại nhúng tay
vào.
Du Phàm có chút bất đắc dĩ không ngờ sự việc lại diễn biến lên đến trình độ
như thế,nhưng hắn cũng có lợi thế hơn những người khác chính là mảnh nghịch
lân kia,hắn ẩn ẩn đoán được lần này sẽ trải qua một trận chiến cực độ nguy
hiểm nhưng bảo Du Phàm bỏ cuộc thì hắn có chút không cam lòng.
Chen chút qua dòng người đông đúc mới có thể chui ra khỏi cổng thành,Du Phàm
thở phào một hơi liền nhắm hướng Long Ngâm cốc mà đi dĩ nhiên là A Li dẫn
đường rồi.
“Long lân đây một mảnh chỉ 50 vạn kim tệ mà thôi,chỉ 50 vạn kim là có thể tìm
được Long tộc cường đại bên trong Long Ngâm Cốc,mau đến mau đến nhanh tay thì
được chậm tay thì mất chỉ còn lại 10 mảnh cuối cùng mà thôi”.
Du Phàm đang chuẩn bị rời đi liền liếc thấy ở một gò đất có một lão già gương
mặt tươi cười cực kì hiền hòa phúc hậu hướng những người xung quanh hô to. Du
Phàm vừa nhìn thấy lào già kia liền biết là người quen,hắn chạy đến quầy hàng
của lão già mỉm cười hớn hở chào hỏi lão:
“Lão gia gia,chúng ta lại gặp nhau a,lần này ngài định bán gì thế?”
Liếc nhìn xuống mấy miếng Long lân để trên bàn Du Phàm có chút sửng sốt,nếu
như lời của phụ thân tiểu Huy thì Long tộc bên trong Long Ngâm Cốc là Thanh
Huyền Điệp Long có vảy màu xanh còn vảy của lão già bày bán lại là màu đỏ.
A LI bên cạnh cũng nói nhỏ vào tai Du Phàm:
“Lão quỷ kia bán long lân là thật đấy nhưng không phải là Long tộc bên trong
cốc xem ra lại bày trò lừa gạt người khác nữa rồi”.
Du Phàm gật đầu đồng ý nhìn lão già bằng ánh mắt khinh bỉ,laõ gia gia ngài
thật là hắc a đến hàng giả như thế cũng bán được đến 50 vạn kim tệ xem ra sau
này hắn có thể học hỏi lão già này đi mở quầy bán hàng.
Mệnh lão bên kia nhìn thấy Du Phàm đi đến thì nhìn chằm chằm vào hắn giọng nói
cũng khó chịu hơn vài phần nói:
“Long lân,ngươi có muốn mua hay không,không mua thì đừng cản trở ta làm ăn?”
Lão còn nhớ lần trước bị Du Phàm chơi một vố nặng nề nên bây giờ gặp lại hiển
nhiên không thể cho hắn sắc mặt tốt được rồi.
“Ồ,khí tức này đích xác là của long tộc.Lão già,ngươi có chắc rằng vảy này tìm
bên trong Long Ngâm cốc hay không?”.
Một mạo hiểm giả đi đến bên cạnh Du Phàm cầm mảnh long lân lên mở miệng nói
với Mệnh lão.
Mệnh lão gương mặt liền trở nên tươi cười đôi mắt híp lại nhìn mạo hiểm giả
kia nói:
“Thiên chân vạn xác,long lân này ta nhặt được từ bên trong Long Ngâm cốc”.
Mạo hiểm giả kia quan sát một hồi liền đồng ý mua mảnh long lân rồi rời đi,rất
nhanh liền có nhiều mạo hiểm giả đi đến mua long lân của Mệnh lão không còn
một mảnh.
Du Phàm nhìn thấy lão già bán hết tất cả long lân trong chớp mắt không nhịn
được lên tiếng:
“Lão gia gia ngài cũng thật hắc a rõ ràng long lân kia không phải nhặt được từ
bên trong cốc”.
Mệnh lão đang loay hoay dọn dẹp quầy hàng không nhịn được ngẩng đầu lên híp
mắt nhìn Du Phàm hỏi:
“Hừ,thằng nhóc ngươi thì biết cái gì.Chẳng lẽ ngươi biết con yêu linh long tộc
bên kia là chủng loại gì?”.
Du Phàm hắc hắc cười hai tiếng nhỏ giọng nói với lão già:
“Lão gia gia,ta đã nhìn thấy con yêu linh long tộc kia rồi ngài không lừa được
ta đâu”.
Mệnh lão nhìn chằm chằm vào Du Phàm gấp gáp hỏi:
“Tiểu huynh đệ mau nói cho ta biết hình dáng của nó như thế nào”.
Du Phàm đảo đảo trong mắt cười cực kì giảo hoạt nói với lão:
“Tại sao ta phải nói cho ngài biết”.
Mệnh lão nhìn thấy gương mặt đang cười của Du Phàm mà muốn nện cho hắn một
trận nhưng lão biết thằng nhóc này có tin tức mà lão cần nên không thể không
chìu theo ý của hắn.Sau khi suy nghĩ trong chốc lát lão cầm lấy một chếc nhẫn
trữ vật đưa cho Du Phàm chậm chạp nói:
“Ngươi cho ta biết tin tức thứ này sẽ là của ngươi”.
Du Phàm nhìn thấy đồ vật bên trong nhẫn hắn không khỏi mỉm cười sáng lạn,ngước
nhìn lên lão già hắn nhanh chóng truyền tin cho lão:
“Hì hì,lão gia gia nể giao tình của hai chúng ta ta có thể nói cho lão biết
bên trong cốc đúng là Thanh Huyền Điệp Long”.
Nói xong liền giật lấy chiếc nhẫn trong tay lão già dường như chậm một giây
thôi sẽ bị lão phỏng tay trên.
Mệnh lão nghe thấy Du Phàm nói ra cái tên kia đôi mắt liền sáng rực nhưng sau
đó liền nhìn Du Phàm ngữ khí nghi hoặc nói:
“Ngươi chắc chắn chứ?”
Du Phàm vẫn nụ cười vui vẻ gật gật đầu đáp lời:
“Thật hơn vàng thật”.
“Nếu ngươi lừa ta ta sẽ cho tiểu tử thúi ngươi biết tay”
Mệnh lão híp mắt nhìn Du Phàm một chốc liền bỏ lại một câu đe dọa rồi thu thập
đồ đạc hướng Long Ngâm Cốc rời đi.


Yêu Linh Sư - Chương #124