123:cứu Được Người


Người đăng: yamisama

Tên lão nhị bị Tiểu Hồng gặm lấy cổ áo lôi đến trước mặt Du Phàm rồi quăng
xuống sau đó liền rối rít cầu xin:
“Tha cho ta,ta trên có mẹ già dưới có con nhỏ xin hãy tha cho ta một mạng,ta
xin hứa từ nay sẽ không làm chuyện xấu nữa”.
Du Phàm có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu,hắn không thèm để ý mấy lời nhảm nhí
của tên lão nhị nói mà lập tức tra hỏi thứ mình cần:
“Ta hỏi ngươi,người mà ngươi bắt mấy ngày hôm trước bây giờ ở đâu”.
Tên lão nhị suy nghĩ một hồi liền nhớ ra được mấy ngày hôm trước có một tên
mạo hiểm giả đến báo tin tức rằng đồng đội của hắn ta nhặt được một vật phẩm
của Long tộc ở Long Ngâm cốc ngay sau đó lão đại liền ra lệnh cho thủ ra đi
bắt người kia lại.Nhưng tra khảo mấy ngày mà tên kia đều chai lì không chịu
khai ra mảnh vảy rồng kia ở đâu nên bọn chúng liền ném hắn vào trong ngục
chẳng thèm đả động đến nữa.
Nghĩ đến đây hắn liền hấp tấp nói với Du Phàm:
“Công tử,ta nhớ ra rồi người kia được giam giữ ở hang ổ của bọn ta”
Du Phàm gật gật đầu nói:
“Dẫn ta đến đó”
Ngay sau đó Du Phàm liền nhặt chiến lợi phẩm của mình trên mặt đất cùng với
nhẫn trữ vật của tên lão đại cùng tên lão nhị rồi quay sang nói với La Oánh
Oánh vẫn im lặng bên cạnh:
“Ngươi muốn đi cùng với ta hay quay trở về cùng mấy người kia?”
La Oánh Oánh nghe Du Phàm hỏi thế không suy nghĩ liền la lên:
“Tất nhiên là đi cùng ngươi rồi!”.
Nói xong liền chạy đến bên cạnh Du Phàm ôm lấy cánh tay hắn lắc lắc bộ dáng có
chết cũng không chịu quay về.
Tề Trọng Khải nhìn thấy Du Phàm sắp rời đi cũng nhanh miệng nói:
“Xin cảm ơn người huynh đệ đã giúp đỡ bọn ta,nếu không có ngươi đánh bại tên
lão đại chúng ta có lẽ đã chết dưới độc thủ của Hắc Thủ đoàn rồi.Ta tên là Tề
Trọng Khải nếu có đến La Thành xin hãy ghé thăm Tề gia chúng ta sẽ tận tình
báo đáp”.
Du Phàm nghe đối phương nói thế cũng mỉm cười đáp lại:
“Yo,Ta tên Du Phàm, Hắc Thủ đoàn vốn cùng ta có ân oán ta cũng chỉ làm việc
của mình mà thôi”.
Tề Trọng Khải nghe Du Phàm trả lời như thế cũng có chút bất ngờ không ngờ
người này lại trực tiếp từ chối thịnh tình của mình như vậy,ở La Thành mặc dù
Tề gia không bằng La gia nhưng cũng là gia tộc đứng đầu nếu kết giao với Tề
gia chỉ có lợi mà không có hại xem ra đối phương cũng là hạng người hào
sảng.Nghĩ đến đây hảo cảm của hắn đối với Du Phàm càng tăng cao nên mỉm cười
thân thiết nói:
“Du Phàm huynh đệ,ta gọi ngươi như thế nhé.Dù sao ta cũng phải hồi báo lại ân
tình này cho ngươi,đây là thu hoạch lớn nhất lần này của chúng ta chi bằng
ngươi giữ lấy thứ này đi coi như là báo đáp ân tình cứu mạng”.
Nói xong Tề Trọng Khải cầm ra một viên đá màu bạc từ trong nhẫn trữ vật đưa
cho Du Phàm,đây chính là thứ mà bọn Hắc Thủ đoàn ra tay muốn đoạt lấy nhưng
không ngờ Tề Trọng Khải không hề suy nghĩ liền tặng cho Du Phàm.
Du Phàm nhìn viên kết tinh ngân phong trong tay không khỏi kinh ngạc liếc nhìn
Tề Trọng Khải,dù sao không có những người này thì hắn cũng sẽ ra tay với Hắc
Thủ đoàn nên cũng không để chuyện này trong lòng không ngờ đối phương lại rộng
rãi như thế trực tiếp hôi báo một vật phẩm quân cấp giá trị hơn 200 vạn kim mà
không hề suy nghĩ hay chần chờ cũng coi như là khí độ hơn người.
Nói không động tâm là nói dối dù sao Du Phàm cũng đang chuẩn bị tài liệu cho
lũ chiến sủng thăng lên cấp Quân Hầu. Du Phàm cũng không làm kiêu nhận lấy món
đồ của đối phương cũng xem như hắn dã nhận định vị bằng hữu mới này rồi.
Nghĩ đến đây Du Phàm liền mỉm cười hướng Tề Trọng Khải gật đầu hào sảng nói:
“Như vậy ta cũng không làm kêu nữa,bây giờ ta còn co việc lúc về thành nhất
định sẽ đến tìm Tề huynh”.
“Quyết định vậy nhé!”.Tề Trọng Khải cũng đáp trả Du Phàm bằng nụ cười hào
sảng,cứ thế định xuống tình bằng hữu giữa hai nam nhân.
Du Phàm quay đầu nhìn tên lão nhị ý bảo hắn dẫn đường rồi thu hồi lũ chiến
sủng lại sau đó nhảy lên lưng Tiểu Hồng,trước khi đi còn quay sang nhìn một
góc tối cạnh chiến trường một lúc rồi mới thúc dục Tiểu Hồng dưới thân chậm
rãi rời đi.
La Oánh Oánh bên cạnh cũng quay sang Tề Trọng Khải phất tay cười nói:
“Hẹn gặp lại nhé!”.
Nói xong liền nhảy lên Độc Giác Ma Câu đuổi theo phía sau Du Phàm rời khỏi
chiến trường.
“Công tử,vì món vật phẩm quân cấp kia mới làm cho chúng ta lâm vào ổ phục kích
của Hắc Thủ đoàn,ngài trực tiếp đem tặng cho người thanh niên kia có thấy quá
lãng phí hay không huống hồ gì hắn cũng chẳng cần chúng ta báo ân”.
Đứng bên cạnh Tề Trọng Khải Chinh thúc nhìn Du Phàm cùng La Oánh Oánh rời đi
liền mời miệng lên tiếng.
Tề Trọng Khải nhìn Du Phàm từ từ khuất bóng cũng mỉm cười nhạt nhạt nói:
“Đồ vật tuy quý giá nhưng so với mạng người thì đã là gì chỉ cần còn sống là
sẽ có tất cả,huống hồ Du Phàm là bằng hữu đáng giá để ta kết giao.Ta cũng sắp
sửa khỏi hành tham gia Du Hành Quyết nếu quen biết thêm nhiều bằng hữu chỉ có
lợi mà không có hại chút nào”.
Chương thúc gật đầu “vâng” một tiếng rồi bắt đầu chỉnh lí đoàn người rời khỏi
hiên trường,trải qua cả ngày chiến đấu mệt mỏi nên ai cũng kiệt sức đều muốn
mau chóng về thành nghỉ ngơi.
Sau khi tất cả mọi người rời khỏi trong một góc tối chỗ mà Du Phàm nhìn chăm
chú liền có một nam tử mặc hắc bào chậm rãi bước ra,hắn nhìn phương hướng Du
Phàm cùng La Oánh Oánh rời đi lẩm bẩm nói một câu “linh cảm thật mạnh mẽ” rồi
triệu hồi chiến sủng nhanh chóng đuổi theo,nếu nhìn kĩ gương mặt thì đúng là
hộ vệ La Tam đi theo bảo vệ cho La Oánh Oánh.
….
Trong khách sạn hẻo lánh ở một góc khuất La Thành,một người đàn ông trung niên
khắp người băng bó nói với một tên thanh niên đang ngồi canh giường ngữ khí
cực kì cảm kích.
“Cảm ơn công tử nếu không có ngài lần này ta cùng lũ trẻ có lẽ đã mất mạng
rồi”.
Người thanh niên kia cũng gật đầu cười nói:
“Đại thúc an tâm nghỉ ngơi đi,mấy ngày này lũ trẻ rất lo lắng cho ông bây giờ
ta sẽ dẫn bọn chúng ra ngoài đi dạo khuây khỏa”.
“Ân”.Nói xong người đàn ông nằm trên giường liền mắt mắt lại nghỉ ngơi.
Hai người đang trò chuyện với nhau chính là Du Phàm cùng phụ thân của tiểu
Huy,bây giờ đã là ngày hôm sau,sau khi cứu được người từ hang ổ của Hắc Thủ
đoàn Du Phàm liền quay trở về La thành.
Quay sang nhìn tiểu Huy tiểu Tĩnh còn vươn nước mắt bên cạnh Du Phàm vuốt đầu
hai đứa nói:
“Để phụ thân của hai đứa nghỉ ngơi một lúc đi,bây giờ chúng ta sẽ ra ngoài đi
dạo nhé”.
“Ân,đại ca ca”.
Cả hai đứa gật gật cái đầu nhỏ cùng Du Phàm đi ra ngoài.
Trên đường cái ba người Du Phàm cùng A Li trong lòng tiểu Tĩnh đi dạo khắp
nơi,bây giờ gánh nặng tronng lòng hai đứa trẻ đã được tháo dỡ nên trở nên hoạt
bát hơn lần trước rất nhiều liên tục chạy tới chạy lui hết sờ cái này lại ngắm
cái kia khiến Du Phàm bất đắc dĩ chỉ có thể chạy theo sau chân chúng.
Đến dưới một khu kiến trúc khá lớn nằm ở trung tâm thành Du Phàm liền dắt cả
nhóm người đi vào,nơi này là Chiến Sủng Đường chuyên mua bán yêu linh Du Phàm
dự định chọn một yêu linh thích hợp cho tiểu Huy để nó kí kết làm chiến sủng
đầu tiên.
“Du Phàm,gặp lại ngươi rồi”
Một bóng dáng màu đỏ chạy đến trước mặt Du Phàm hưng phấn nói đích thị là La
Oánh Oánh vừa mới chia tay lúc sáng.
Du Phàm cũng có chút bất ngờ cười cười nói với La Oánh Oánh:
“Ngươi cũng đến lựa chọn chiến sủng mới à”.
La Oánh Oánh lắc lắc đầu hất cằm nói:
“Chiến Sủng Đường này là sản nghiệp La gia ta đến đây dạo chơi mà thôi.Ngươi
đến đây lựa chọn chiến sủng mới à,ngươi định lựa chọn chủng loại gì? ”.
Nói xong nàng tò mò nhìn Du Phàm hôm qua nàng đã chứng kiến đội hình chiến
sủng cực kì khủng bố của hắn nên cực kì rung động hôm nay thấy hắn vào chiến
sủng đường liền nghĩ hắn định lựa chọn chiến sủng mới.
Du Phàm lắc lắc đầu mỉm cười nói:
“Không phải cho ta mà là cho tiểu Huy”.
Nói xong hắn sờ sờ đầu thằng bé đứng bên cạnh,tiểu Huy nghe Du Phàm nói muốn
chọn chiến sủng cho mình liền đưa ánh mắt sáng rực đầy cảm kích của mình lên
nhìn hắn.
Lúc này La Oánh Oánh mới nhìn thấy hai đứa trẻ bên cạnh liền nhớ ra chúng
chính là lũ trẻ ngày đó đi cùng Du Phàm vào thành nên thân thiết hỏi:
“Hì hì,xin chào ta là La Oánh Oánh các ngươi có thể gọi ta là Oánh Oánh tỷ
tỷ”.
Hai đứa trẻ cũng lễ phép chào lại “Oánh Oánh tỷ tỷ” bộ dáng cực kì nhu thuận
nghe lời.
“Được,để Oánh Oánh tỷ tỷ dẫn cá ngươi đi tham quan nếu thích yêu linh nào cứ
nói với ta”.
La Oánh Oánh nhiệt tình mở miệng dẫn đầu đoàn người bước vào bên trong Chiến
Sủng Đường.
Cả Du Phàm cùng hai đứa trẻ đều mỉm cười gật đầu bước theo phía sau nàng ta.


Yêu Linh Sư - Chương #123