Kết Bạn Harry Portter


Người đăng: ༺๖ۣۜBănɠ ๖ۣۜHoànɠ࿐ ༻

Harry quay đầu lại nhìn thấy Ron với bộ mặt tươi cười liền hỏi “Làm sao cậu
biết hay vậy”.
Vậy cậu nghĩ xem bình thường có đứa trẻ nào đi một mình ở sân ga đẩy một đống
vali và mang một con cú không, mà kể có có đi nữa thì cũng không thể trùng hợp
vào thời gian con tàu tốc hành Hogwarts sắp chạy được. Nghe vậy, Harry liền
vui vẻ, cậu đang lo mình sẽ không kịp giờ cho chuyến tàu may mà gặp được Ron.
Vậy cậu dẫn mình đến ga 9¾ được không.
Harry đang kích động nhưng không biết trong lòng Ron còn kích động hơn. Cơ hội
làm bạn với chân heo đây rồi, nếu đi cùng hắn thì mình có thể tiếp xúc tới
nhiều điều kích thích hơn từ đó mình sẽ ngày càng mạnh hơn. Theo cốt truyện
Ron chỉ có thể làm nền cho Harry những đổi lại là ta thì đừng nghĩ đến chuyện
đó. Ta phải trở thành kẻ mạnh nhất, không ai trong thế giới này có thể ngăn
cản được ta.
Mãi mê suy nghĩ, thấy Harry đang thúc dục, hắn vội dẫn Harry đến chỗ gia đình
hắn và giới thiệu cho mọi người. Đến khi lên tàu, hắn đi đến toa mà Harry ngồi
để tiếp xúc thêm với Harry. Hắn kể cho Harry nghe những điều về thế giới phù
thủy để tranh thủ sự hảo cảm của cậu ta. Khi người bán hàng trên tàu đi qua,
Ron bỏ tiền ra mua đồ ăn vặt đãi Harry một bữa. “Mình không phải nhân vậy phụ
đáng thương nữa, cần gì để cậu ta mời, Ron nghĩ”. Khi Ron sử dụng Tinh thần
thao khống để trả tiền và lấy đồ mà không cần ra khỏi chỗ ngồi thì Harry thực
sự kinh ngạc.
Trong lòng Ron đang rất đắc ý, ta trổ một chút cho ngươi ghen tị, ngươi làm gì
được ta nào (lại có ý dâm). Bỗng Ron nhớ tới Hermione sắp xuất hiện, hắn lên
tinh thần hẳn (vợ tương lai sắp tới, theo cốt truyện tên Ron phế vật đó không
nhận ra được tình cảm của Hermione nhưng đến tay ta thì ... moa ha ha). Một
lát sau, thằng bé bị mất cóc bước vào hỏi và đi cùng cậu là một đứa con gái.
Cô bé mặc đồng phục mới toanh,
“Có ai nhìn thấy một con cóc không? Neville mất một con cóc.
giọng cô bé oai như một bà chủ, tóc thì màu nâu, dày và xù.
Ron và Harry đồng thời bảo “Không thấy”
“Chào cô gái xinh đẹp, mình có thể biết tên cậu không, Ron không bỏ qua cơ hội
tán tỉnh”.
“Tên mình là Hermione Granger, cô bé đỏ mặt xấu hổ”.
“Mình là Ron Weasley, còn đây là người bạn mình mới quen Harry Portter”.
“Thật hả? Harry Portter ư! Mình biết hết mọi chuyện về bạn. Mình kiếm được vài
cuốn sách đọc thêm, chuyện về bạn có ghi trong cuốn Lịch sử pháp thuật hiện
đại, cuốn Thăng trầm của nghệ thuật hắc ám và cuốn Những sự kiện phù phép lớn
trong thế kỷ 20”.
Harry cảm thấy bàng hoàng “Tôi ấy hả?”
Hermione lại kêu lên “Trời ạ, bạn không biết gì hết sao, nếu tôi là bạn thì
tôi sẽ tìm đọc hết tất cả những thứ viết về tôi.
Thế rồi cô bé đột nhiên chuyển giọng: “À mà có ai biết mình sẽ ở nhà ký túc xá
nào chưa? Tôi đã dò hỏi khắp rồi, nghe nói nhà Gryffindor là chỗ tốt nhất, tôi
hy vọng được vô đó. Nghe nói chính cụ Dumbledore cũng từng ở Gryffindor, nhưng
nhà Ravenclawn cũng không đến nỗi tệ. Thôi tôi còn phải tìm con cóc cho
Neville nữa, hai bạn nên thay đồng phục đi, chúng ta sẽ đến nơi sớm thôi”.
“Mà Ron, cậu muốn được vào nhà nào? Harry đột nhiên hỏi”.
“Đương nhiên là Gryffindor rồi, đó là truyền thống nhà mình rồi”
“Mà cậu cũng có thể sẽ được phân vào nhà Slytherin đó, Ron muốn hù dọa Harry
một chút”.
“Có phải Vol – Xí quên, kẻ mà ai cũng biết là ai từng ở nhà Slytherin không?,
Harry hỏi”.
“Đúng vậy”
“Mà hai người anh lớn của bạn ra trường rồi làm cái gì?, Harry muốn dời chủ đề
câu chuyện và cậu cũng thắc mắc một phù thủy học hành xong thì làm gì”.
“À, anh Charlie thì đi Rumani nghiên cứu về rồng, còn anh Bill thì đến châu
Phi làm gì đó cho nhà băng Gringotts”.
Đến khi con tàu dừng lại, cả Ron và Harry cùng nhập vào đám đông trong hành
lang tàu rồi mọi người cùng xô đẩy nhau, ùn ra cửa, đổ xuống một sân ga nhỏ
xíu tối tăm.
Mò mẫm, loạng choạng, bọn trẻ theo Hagrid xuống một lối đi có vẻ dốc và hẹp.
Con đường hẹp bỗng mở ra một bờ hồ đen bao la. Bên kia bờ hồ, nằm trên đỉnh
núi cao là một tòa lâu đài nguy nga đồ sộ với vô số tháp lớp, tháp nhỏ, và vô
vàn ô cửa sổ sáng đèn điểm xuyết bầu trời sáng dực đầy sao.
Lão Hagrid chỉ một đoàn thuyền nhỏ chờ sẵn bên hồ hô to:
“Lên thuyền, mỗi thuyền chở không quá 4 người”.
Neville và Hermione theo Ron và Harry lên thuyền.
Hagrid kêu to lần nữa: “Mọi người lên thuyền hết chưa? Xong rồi thì tiến lên.”
Cả đoàn thuyền rời bến cùng một lúc, băng qua mặt hồ phằng lặng như mặt gương.
Mọi người đều im lặng ngước nhìn lên tòa lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một
ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vỹ khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua
một tấm màn kết bằng những cây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cánh cửa
rộng thênh thang mở ra trên vách núi.
Cửa này dẫn vào một đường hầm tối om, có lẽ con đường hầm chạy dười chân lâu
đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới đất. Cập bến mọi người lục tục trèo
lên đầy bãi sỏi đá.
Cả đám tiếp tục trèo lên một lối đi trong núi đá theo ánh đèn của lão Hagrid
đến một con đường bằng phẳng hơn, dẫn tới bãi cỏ đẫm sương nằm trước tòa lâu
đài.
Bọn trẻ đứng túm tụm trước cánh cửa to lớn bằng gỗ sồi. Lão Hagrid giơ nắm tay
khổng lồ lên đấm mạnh vào cửa tòa lâu đài 3 lần.
Cánh cửa lâu đài tức thì mở ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt,
mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng ngay cửa. Bà có một gương mặt nghiêm nghị
tạo ấn tượng cho mọi người lần đầu tiên gặp là chớ có mà lôi thôi với bà.
Lão Hagrid giới thiệu với mọi người đó là giáo sư McGonagall. Bà cất lời:
“Chào mừng các con đến với Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước
khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào
các ký túc xá. Phân loại là một lễ quan trọng vì trong thời gian học ở
Hogwarts thì ký túc xá sẽ như là gia đình của các con trong trường. Các con sẽ
cùng học, cùng ngủ, cùng chơi,.. với các bạn trong cùng ký túc xá.
Có 4 ký túc xá ở đây là nhà Gryffindor, nhà Huflepuff, nhà Ravenclaw và nhà
Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tạo
nên những nam, nữ phù thủy xuất sắc.
Trong thời gian học ở Hogwarts, thành tích các con đạt được sẽ được cộng chung
cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà - một
vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người các con sẽ là một thành viên xứng đáng
trong nhà mình sống cho dù được phân vào nhà nào đi chăng nữa.
Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút nữa, các con nên sửa soạn lại cho chỉnh
tề trước khi bắt đầu. Ta sẽ quay lại khi các con chuẩn bị xong. Bà đi ra khỏi
phòng.
Có 3 đứa bé khác tìm đến Ron cùng Harry. Thằng nhóc nhợt nhạt đứng giữa nhìn
thẳng vào Harry hỏi:
“Đúng không đây? Tụi nó nói um khắp tàu là Harry Portter đến Hogwarts, có phải
mày không?” Còn hai đứa còn lại đứng cạnh nó như là hai vị vệ sĩ.
“Phải, Harry trả lời”
“À, đầy là Crabbe, còn đây là Goyle. Tao là Malfoy, Draco Malfoy, thằng bé
giới thiệu”
Mặc dù đã biết trước tên thằng bé nhưng Ron vẫn bật cười không kịp nén khi
nghe thằng bé nói tên nó ra.

1514 từ


Xuyên Qua Thành Ron Weasley - Chương #2