Người đăng: Hungphat1999
Sau một phen vơ vét kỹ lưỡng cả hai thu được bốn kiện Pháp Khí bất nhập phẩm,
năm lọ tụ khí đan còn nguyên vẹn và hai lọ đã dùng dở tính ra cũng phải được
năm mươi sáu viên đan dược, quả nhiên là tên khốn tham lam có khác, không biết
Lâm Thiết Ba làm cách nào mà vơ vét được nhiều tài vật như vậy mà không biết
thằng đứng sau nó là ai, có tài cán gì mà có thể chống lưng cho Lâm Thiết Ba
bóc lột trẳng trợn vậy nhỉ?
Đó còn là chưa kể tới một vài loại tài liệu hỗn tạp khác, trong đó có mấy lọ
bụi kim loại màu xám cùng một ít xương thú không biết tên nhưng nhìn sơ qua cỏ
vẻ là hàng đắt tiền và thứ đáng giá nhất có vẻ là hơn bốn mươi viên linh thạch
màu trắng bé bằng ngón tay cái.
Đây là lấn đầu tiên Quang Diệu nhìn thấy linh thạch, loại tiền tệ thông dụng
nhất của tu chân giới do linh mạch thai nghén mà thành, đối với người tu tiên
mà nói thì linh thạch là một thứ cực kỳ có giá trị về nhiều mặt, chẳng hạn như
dùng để tu luyện, hấp thụ linh khí tinh thuần của linh thạch so với thổ nạp
thiên địa linh khí mỏng manh, hỗn tạp trong trời đất thì nó không phải cùng
một cái cấp độ, dĩ nhiên là điều này không áp dụng với các đại tông phái, nơi
có những đầu linh mạch cực kì to lớn, tỏa ra linh khí cực kì đậm đặc và tinh
thuần khác hoàn toàn với thế giới ngoài kia.
Ngoài ra thì linh thạch còn dùng trong vẽ bùa, bày trận, luyện đan, luyện khí
vân vân và mây mây, nói chung là nhiều vô số kể, đã là tu sĩ thì kiểu gì cũng
phải có một hoặc hai chục viên linh thạch trong người, vấn đề là sớm hay muộn
mà thôi.
Do sự phổ biến và là một loại tiền tệ, cho lên linh thạch cũng được phân loại
cấp bậc để dễ bề giao dịch dựa vào số lượng linh khí và độ tinh thuần mà chúng
được chia ra làm bốn bậc, đó là linh thạch hạ phẩm, linh thạch trung phẩm, và
linh thạch thượng phẩm, loại cuối cùng đã gần như tuyệt tích ở tu chân giới,
lần cuối cùng người ta thấy nó xuất hiện là ở đấu giá hội ở Sài Thành cách đây
một trăm chin mươi tám năm, đó chính là linh thạch cực phẩm, giá trị hổi đoài
giữa mỗi bậc là 1:100, chú ý đây chỉ là giá trị tương đối và hoàn toàn không
áp dụng cho linh thạch cực phẩm.
Ngoài linh thạch bình thường vô thuộc tính, thì còn có các loại linh thạch
nguyên tố có giá trị hơn vài phần như kim linh thạch, mộc linh thạch, thủy
linh thạch, thổ linh thạch, hỏa linh thạch thuộc ngũ hành linh thạch, hiếm hơn
một chút thì ta có phong linh thạch, lôi linh thạch, Băng Linh Thạch cũng khá
là hiếm nhưng không phải không tìm được, loại linh thạch nguyên tố hiếm thấy
nhất có lẽ là âm và dương linh thạch.
Quang Diệu hai mắt sáng chói cầm trong tay những viên linh thạch lấp lóe ánh
sáng.
"Phải vứt bỏ pháp khí thật sao?" Lý Hồng Hoa cầm trên tay mấy loại pháp khí
tiếc rẻ nói.
Quang Diệu nghe vậy thì lấy lại tinh thần, nhanh tay gói tất cả những thứ này
lại một chỗ, sau đó liền xoay người lại nghiêm mặt đáp " Đánh phải chịu thôi,
nếu mà dùng mấy thanh pháp khí này mà để Lâm Thiết Ba phát hiện ra thân phận
thì thật không ổn chút nào, đệ tử ngoại môn đâu phải để làm cảnh, mà mang đi
bán thì khó, cho lên tốt nhất cứ vứt chúng đi cho đỡ rách việc, lúc khác kiếm
tiền mua là được."
"Hừ, coi như bọn chúng may mắn" Lý Hồng Hoa vứt đồng pháp khí trên tay xuống
đất nhăn mặt nói.
" Đi thôi, kẻo có ngươi phát hiên." Quang Diệu vác bao đồ trên vai chạy một
mạch xuống núi về phía bắc của Linh Thảo Phong nơi ở của nữ đệ tử, Lý Hồng Hoa
thấy vậy liền vội chạy theo sau, chỉ tội cho ba thằng kia bị tiểu thư cho uông
mê hồn đan, một hai tiếng nữa đừng hòng tỉnh dậy... mà không biết tiểu thư
trộm đâu ra số đan đó nhỉ?
Cả hai chạy vào một góc tối, Quang Diệu mơ cái bao ra nói " đến giờ chia chiến
lợi phẩm, tiểu thư thích chia đôi hay chọn lựa?"
" Chia đôi cho nó sòng phẳng" cả hai nhanh chóng phân chia đồ đặc, xong suôi
Lý Hồng Hoa chào một tiếng liền nhanh chóng chạy về phòng của mình tránh cho
có người phát hiện, Quang Diệu cũng vậy nhanh chân chạy về phế đan phòng.
"Hai mươi tám viên tụ khí đan, ba mẩu xương thú không biết tên, hai lọ bụi kim
loại không biết tên cùng Hai mươi hai viên linh thạch hạ phẩm vô thuộc tính,
cũng được, chuyên đi này thu hoạch không tệ." Quang Diệu vừa đi vưa vân vê cái
bọc vải, miệng không khỏi nhếch lên một nụ cười vui vẻ.
---
Sáng sớm ngày hôm sau, Quang Diệu liền dẫn Lý Hồng Hoa chạy sang một tòa sơn
phong khác, tận mãi ngoài cùng của tạp dịch khu, do không biết đường lên cả
hai đành phải theo sau một số người khác đi vào khu trao đổi, thỉnh thoảng lại
có một vài đệ tử mặc áo màu trắng nội môn cưỡi pháp khí bay qua bay lại trên
bầu trời làm cho mọi người hâm mộ không thôi.
Khu trao đổi lằm ở một mảnh đất trống khá là rộng rãi trên một ngọn núi riêng
biệt, ngay trước mặt còn có một cái cổng bằng gỗ treo lên tấm biển ' Quỷ Thị
', Quang Diệu đi vào bên trong chỉ thấy bốn phía mảnh đất trống có rất nhiều
gian hàng đơn sơ, lớn nhỏ tùy người, đằng sau mỗi gian hàng là một tên đệ tử
Huyền Minh Tông, đa phần là đệ tử ngoại môn ngồi sau gian hàng đó, còn tạp
dịch thì đi mua là chính chứ ít bầy hàng ra bàn.
" Quả nhiên là nơi các đệ tử trao đổi, mua bán đồ vật có khác, chả thấy vị
chấp sư nào ở đây cả." Quang Diệu đảo mắt nhanh chong, đánh giá khu trao đổi
này, ngoài một vài vị đệ tử nội môn lẳng vẳng ở đây thì hắn không thấy được
một vị chấp sư nào cả, điểu này làm cho Quang Diệu khá là e ngại về tính an
toàn khi trao đổi ở đây.
Quang Diệu ổn định lại tâm thần liền dẫn theo Ly Hồng Hoa đi dạo xung quanh
một cách chậm rãi thích thú ngắm nhìn xung quanh, thỉnh thoảng Lý Hồng Hoa lại
ngẫu nhiên cầm lên một vật nào đó xem xét một chút rồi lại đặt xuông.
Ca hai không ngu, chẳng ai mà đi mua đồ mà không chịu khảo sát giá cả, ở trong
Quỷ Thị này có ba phương thức trao đổi chính là đan dược nhưng chỉ tính các
loại đan dược tăng tiến tu vi như Tụ Khí Đan, Chân Nguyên Đan... mua bán bằng
linh thạch, và đổi vật lấy vật miễn là cả hai bên đồng ý là được, mặt hàng thì
có nhiều chủng loại, từ các đan dược chữa thương, tôi thể... cho đến các loại
độc, phù lục đến các dạng tài liệu luyện khí, bày trận.
Dĩ nhiên là ở đây có rất nhiều thứ đồ kì quái mà cả hai chưa bao giờ nghe tới
chẳng hạn như cái gì mà Kim Ngân Bạch Nha, Hắc Bì, Hỏa Ngục Xương, Chu Sa
Huyết Ma Hổ...
À quên mất Quang Diệu cùng tìm hiểu được mấy loại tại liệu hôm qua cướp được
của Lâm Thiết Ba, gồm có mấy mẩu xương Hoàng thú không qua đáng tiền, chỗ này
đáng giá khoảng năm viên linh thạch tầm đó, còn mấy lọ bụi kia mới gọi là đáng
giá, nó được gọi là Bụi Kim Tinh, một loại nguyên liệu luyện khí cơ bản khá là
tốt, mỗi lọ có giá khoảng mười viên linh thạch.
Biết được điều này làm cho Quang Diệu đổ mồi hôi hột không thôi, không biết
cướp nhiểu tài vật như vậy có làm cho tên béo Lâm Thiết Ba nổi điên lên thế
trả thù bằng mọi giá hay không? tốt hơn hết cứ lên cẩn thận một chút cho đỡ
rách việc, "mà tại sao thằng béo đó đi ăn tiệc lại phải mang nhiều tài vật như
vậy nhỉ? Mà tí nữa phải nhắc tiểu thư cẩn thận hơn mới được." Quang Diệu nghĩ
thầm trong lòng.
Còn nói đến đạo thuật ở đây thì phải gọi là nhiều vô số kể chủ yếu là các loại
đạo thuật cấp thấp mà hầu như gian hàng nào cũng bán với giá dao động từ mười
đến hai mươi linh thạch là kịch, dĩ nhiên là đây không phải là đạo thuất mang
từ trong tông môn ra, nói đùa chứ có cho thêm tiền cũng chả ai dám ăn gan chó
chép đạo thuật của tông môn ra ban, kể cả chỉ là một vài môn đạo thuật cấp
thấp mà tông môn có cả trăm, cả nghìn loại, hoàn toàn có thể dễ dàng mua được
ơ bên ngoài, luật là luật, phá luật đồng nghĩa với cái chết.
Số đạo thuật được bầy bán ở đây hoàn toàn là do các đệ tử ra ngoài kiếm được
chẳng hạn như giết tu sĩ khác đoạt lấy mang về chép ra mấy chục bản mamg đi
bán là chuyện bình thường, ngoài ra cũng có một số người mang bí pháp ở nhà đi
bán để lấy tiền, mấy thằng đó đa phần là mấy tên phế vật ăn chơi chác táng, số
ít thì là thiên tài đang kẹt tiền thật, nhưng kẹt kiểu gì mà mang cả bí pháp
của nhà đi bán thì cũng vứt.
Quang Diệu cùng Lý Hồng Hoa hỏi đông hỏi tây, hóng hết gian nay đến ngóng gian
kia, sau một hồi cả hai cũng đã nắm rõ được tình hình lúc mày mới tìm mua một
quyển khu vật thuật cho Lý Hồng Hoa về luyện để sử dụng pháp khí.
Cả hai đi tới đi tới một cái nhìn có vẻ tầm thường gian hàng có bầy bán vài
quyển đạo thuật cấp thấp, Quang Diệu cúi người ngồi xổm xuống trong gian hàng
nhặt lên vài quyển đạo thuật, quả nhiên là có Khu Vật Thuật trong đây, hắn
nhìn về phía chủ sạp nói "Sự huynh không biêt bản đạo thuật này bán thế nào ?"
Vị sư huynh ngoại môn chủ sáp nghe vậy liếc qua quyển đạo thuật trên tay Quang
Diệu mới trả lời " Khu Vật Thuật ta bán mười viên linh thạch."
" Sư Huynh có thể giảm chút được không, mà đệ cũng không có linh thạch trong
người dùng tụ khí đan trao đổi có được không." Quang Diệu cò ke mặc cả, cố làm
ra vẻ mặt nghèo đói nói.
Vị sư huynh kia liếc nhìn Quang Diệu một cái lúc này mới thở dài nói " đúng
thật, để tử tạp dịch thì có ba nhiêu tiền, ta đổi khu vật thuật lấy bốn viên
tụ khí đan."
Quang Diệu nhanh tay lấy ra bốn viên tụ khí đan đã chuẩn bị từ trước trao đổi
lấy Khu Vật Thuật.