Hội Ngộ


Người đăng: Virgo

Nó bước đi nhanh về nhà để chuẩn bị đi siêu thị và thế là hắn và nó bị tách
ra. Về tới nhà thì nó liền thay bộ áo dài bằng 1 chiếc quần lửng thụng và
chiếc áo phông cở to, cổ áo nhỏ rồi đi ra khỏi nhà.... Trang phục của nó chỉ
có 2 tông màu đó là đen và trắng (áo trắng, quần đen, mũ đen, dép đen) Nhìn nó
bây h ai lại biết nó là con gái cơ chứ, men hơn cả bọn con trai luôn rồi. Thật
ra thì nó chỉ vừa mới chuyển đến thành phố này nên muốn đi xung quanh xem nơi
này như thế nào tiện thể đi siêu thị luôn, nó ở miền quê lên đây cơ mà :))
Lúc đang đi thì đột nhiên có 1 thằng nhỏ chạy tới nắm tay nó và kêu lên: "Anh
ơi, ở đó có đánh nhau" Nhìn theo hướng thằng bé chỉ, nó liền chạy đến cái ngỏ
nhỏ, nơi mà 1 đám đông vây đánh 1 người. Không rõ người đó là ai nhưng khi
thấy chuyện bất bình như vậy thì nó liền tới đánh lại đám người đó. Vì chúng
nó rất đông vả lại toàn là con trai nên nó hơi vất vả để hạ gục hết bọn chúng.
Giải quyết xong mọi việc nó mới nhận ra rằng người bị đánh là đàn em lúc trước
của nó tên Hùng. Sau khi băng bó vết thương cho Hùng, nó hỏi chuyện:
- Làm gì mà chúng nó vây đánh dữ vậy?
- Tại em đánh bida thắng thằng đại ca của chúng nên chúng nó tức quá vây đánh
em...
- A ha, bọn thành phố này được, đánh người vô lí, chị phải lập lại 1 bang để
dạy dỗ lại chúng nó
- Hì... mà sao chị lại ở đây vậy?
- Lúc nãy có thằng bé kéo tay chị bảo là ở đây có đánh nhau nên...
- Không, ý em là tại sao chị lại ở thành phố á
- À... Chị nhớ em quá nên lên thăm em đó mà... haha
- Chị cứ đùa... nói thật đi giùm em
- Ờ thì chị mày lên đây học c3 đó nhóc ạ... :v :v
- Em đã bảo chị đừng kêu em là nhóc rồi mà... À mà dưới quê cũng có trường
cấp 3 mà sao chị lại phải lên đây học?
- Bố mẹ chị muốn chuyển nhà lên đây để tiện cho công việc...
- Vậy à... nhà chị ở đâu vậy?
- Nhà số 111 quận 11....
- Sao nghe quen vậy... hình như em ở gần đó thì phải
- Ờ... mà thôi trễ rồi chị phải đi siêu thị, lo mà giữ cái thân mình nghe
chưa, có gì tối lên fb nc với chị... bye e....!!!!
- Chị làm gì mà gấp thế... Ê nè chị, nói đi là đi thôi à??? ơ....
Nó chạy vụt đi trong chớp mắt, Hùng phải lắc đầu ngán ngẩm... " Chị đúng thật
là... khác xưa nhiều rồi.. lạnh lùng, vô cảm hơn nhiều rồi.. Mặc dù lúc nc với
em chị vẫn cố tỏ ra vui vẻ nhưng em thấy chị đã tạo ra 1 khoảng cách nào
đó,........ chị không còn cởi mở như lúc trước nữa.. vì 1 người.. có đáng
không hả chị?? Hùng khẽ thở dài.. những giọt nước mắt của cậu ấy lặng lẽ rơi
xuống....Tuy cùng tuổi nhưng vì là đàn em nên Hùng vẫn gọi nó là chị, cư xử có
lễ phép. Nó đâu biết Hùng rất yêu nó, luôn hành động vì nó, luôn ở sau bảo vệ
nó và luôn muốn làm cho nó vui... chịu đựng cái tính dở dở ương ương của nó!!!
Gặp lại Hùng nó vui lắm, Hùng là thằng đàn em nó thương nhất, vì đó là thằng
hiểu chuyện, biết nghe lời, không ngạo mạn,....
Đến siêu thị, vì nó mới chuyển lên nên nó không biết cách bố trí ở đây. Nó đã
tốn rất nhiều thời gian để tìm những thứ mà nó cần. Nhìn đồng hồ đã 10h30 rồi,
nó thốt lên: "kiểu này về nhà bị mắng mất thôi, haizzz". Tính tiền xong nó lập
tức chạy về nhà...
Mẹ nó đã về nhà lúc nào rồi, liền mắng nó:
- Mày đi đâu h này mới về vậy hả, mau nấu ăn cho bố mày về ăn mà còn đi làm
buổi chiều nữa!
- Dạ!- Nó ngán ngẩm đáp lại rồi vào bếp nấu ăn. Chỉ 1 chút sau nó đã nấu xong
và chỉ cần chờ bố về ăn cơm thôi.....


Xin lỗi cậu!!! Chỉ tại vì tớ quá yêu cậu - Chương #2