Khai Linh Đại Điển


Người đăng: Donkihote

Mê man, Lâm Minh thoáng cái vậy mà ngủ đến tận sáng sớm ngày hôm sau, là vì
đói bụng quá mà tỉnh dậy.

Theo ý thức lần nữa quay về, cảm giác của Lâm minh đối với thế giới này cũng
hoàn toàn khác hẳn đi.

Trong mắt hắn, bên trong không khí xuất hiện vô số điểm trắng nhỏ li ti, chúng
lơ lửng trôi nổi khắp nơi khiến người hoa cả mắt.

" Đây là Huyền Khí sao ??"

Lâm Minh đưa tay quạt qua trước mặt, khiến một mảnh bạch quang bay tán loạn
đi, căn bản không thể bắt lấy.

Rồi một cái chớp mắt, những bạch quang này biến mất đi, dường như chúng chưa
từng xuất hiện

Nhưng Lâm Minh vẫn có thể rõ ràng cảm giác được chúng vẫn còn bên cạnh mình.

Bước xuống giường, đi tắm rửa sạch sẽ sau đó ăn sáng, Lâm Minh bỗng quay qua
hỏi Tiểu Xuân là hầu gái của mình.

" Cha ta đến diễn võ trường rồi à ??"

" Vâng, lão gia có nhắn tiểu thiếu gia tỉnh lại thì mau đến đó !!"

Tiểu Xuân vẻ ngoài khoảng 18 19 tuổi vô cùng xinh xắn dịu dàng trả lời, cô bé
này năm xưa bị bán vào thanh lâu nhờ cha hắn chuộc ra nên vẫn hầu hạ họ đến
bây giờ.

" Ừ "

Lâm Minh gật gật đầu, sau đó càn quét nhanh chóng bàn ăn rồi chạy vội đi.

Hôm nay là Khai Linh đại điển của Lâm Gia hắn, mục đích là để những con em vừa
thức tỉnh Vũ linh có thể biết được loại hình và tư chất của mình

Có vậy mới lựa chọn được công pháp vũ kỹ thích hợp bản thân, luyện lung tung
chỉ tổ khiến làm nhiều công ít, thành tựu hạn hẹp.

Khi Lâm Minh đến diễn võ trường thì nơi đây đã tập trung đông nghẹt người, tất
cả vây ba vòng trong ba vòng ngoài chỉ chừa lại một cái đài cao ở giữa.

Tộc trưởng và bảy vị trưởng lão đang ngồi thành một hàng trên đài, ở giữa đài
còn có một tấm bia lớn đen kịt.

Đó là Vong Linh bi, một dụng cụ đặc thù có thể đo lường võ linh của từng
người.

Tìm kiếm một vòng, Lâm Minh chen chúc vào đứng chung một chỗ cùng tám đứa trẻ
đồng lứa.

Đứa nào đứa nấy mặt cũng đỏ hồng do hưng phấn cùng hồi hộp, kể cả Lâm Minh bị
không khí ảnh hưởng cũng thoáng khẩn trương lên.

Đại khái khoảng nửa giờ sau, một vị chấp sự gia tộc cầm lấy bảng danh sách leo
lên đài, sau khi được tộc trưởng ra hiệu ông ta bắt đầu khai mạc cho lễ.

Một bài văn dài dòng là không thể thiếu, việc này khiến Lâm Minh ngáp ngủ liên
hồi, tâm tình khẩn trương cũng bay biến hết.

" Được rồi, đã mọi người thiếu kiên nhẫn thì chúng ta sẽ bắt đầu việc chính.
Người đầu tiên, Lâm Hàm "

Sau vài tiếng la ó chê trách dài dòng, vị chấp sự đành " tiếc nuối " kết thúc
bài diễn văn của mình

Theo tiếng hô, một cô bé trong nhóm hoảng hoảng trương trương đi lên đài

Lâm Minh biết cô nhóc này, con gái thứ ba của Lâm Nha, chấp sự dược phòng, địa
vị cao hơn cha hắn một bậc.

" Đừng sợ, đặt tay lên Vọng Linh bi là được rồi !!"

Thấy Lâm Hàm lo sợ, vị chấp sự trên đài rất hòa ái hướng dẫn, cô bé nghe vậy
lập tức làm theo.

Khi cánh tay nhỏ trắng trẻo chạm vào tấm bia, thì dị biến bỗng dưng nổi lên.

" Ú ú ú....."

Bên trên Vọng Linh bi bỗng xuất hiện hình ảnh một con Ngân Lang màu bạc trắng,
nó nhe răng nhếch miệng rồi hú dài, âm thanh vang vọng.

Kế bên hình ngân lang là hai chữ to lớn màu xanh lam

Ngũ phẩm !!

Thấy vậy, kể cả gia chủ, các vị trưởng lão hay các tộc nhân khác cũng nở nụ
cười tươi.

Là khởi đầu tốt !

Ngũ phẩm mặc dù trong toàn đế quốc không là gì nhưng ở Tiên Vụ thành nho nhỏ
này cũng xem là một tiểu thiên tài rồi, khai bao hồng !!

" Thú loại Ngân Lang, ngũ phẩm. Rất tốt, tiếp theo, Lâm Nguyệt "

Chấp sự ghi chép xong kết quả thì lớn tiếng hô to lên.

Lâm Hàm cười toe toét xuống đài, đổi lại là một bé gái xinh xắn khác bước lên,
bởi vì cô nhóc có kết quả tốt nên cũng khiến bọn nhóc bình tĩnh hơn một chút.

" Lâm Nguyệt, thú loại Hắc Điệp, tứ phẩm. "

" Tiếp theo..."

Lâm Minh số thứ tự là thứ tám, bảy đứa trẻ phía trước hắn đều đã lần lượt kiểm
tra xong.

Sáu người thú loại, một người vũ khí loại trường đao.

Cao nhất lục phẩm, thấp nhất nhị phẩm.

Đối với Lâm Gia, thành tích này rất không sai, đã đủ để bồi dưỡng thế hệ mới.

" Đặt tay lên bia đá, đừng sợ !!"

" À, được !"

Lâm Minh đứng trước tấm bia đá nghe chấp sự nhắc nhở thì gật đầu, ánh mắt khẽ
quét về nơi lão cha Lâm Vĩnh đang đứng.

Nhìn được ánh mắt quan tâm phía sau gương mặt nghiêm khắc kia, Lâm Minh ấm áp
trong lòng

Cánh tay béo trắng nâng lên, áp vào Vọng linh bi, một cảm giác mát lạnh thoáng
cái truyền vào người hắn.

10 giây... ba mươi giây... một phút.

Dị biến nảy sinh.

Khác với những người trước, Lâm minh đặt tay lên Vọng Linh bi đến khoảng một
phút sau mới có hình vẽ xuất hiện, điều này khiến cho tất cả mọi người đều rơi
vào hồi hộp

Thời gian càng lâu tư chất càng cao, Lâm Huyền lúc trước chỉ có ba mươi giây
mà đã là lục phẩm, không biết bây giờ là bao nhiêu đây ??

Tộc trưởng, trưởng lão, tộc viên đều ngưng thần nín hơi chờ đợi, duy nhất chỉ
có Lâm Minh là nét mặt cổ quái nhìn hình ảnh hiện lên trên Vọng Linh bi.

" Đùa nhau à, con này..."


Vũ Huyền Đại Lục - Chương #2