Rời Đi Lâm Gia


Người đăng: Donkihote

Sau khi được Lâm Vĩnh cho phép đi thí luyện ở Vạn Thiên sâm lâm, Lâm Minh lại
còn phải qua thêm một ải nữa của tộc trưởng và các vị trưởng lão

Bằng công phu ba tấc lưỡi nói nát nước nát cái của mình, Lâm Minh dùng trọn
một canh giờ thuyết phục cao tầng gia tộc

Sau đó ba ngày, Lâm Minh dành hầu hết thời gian chuẩn bị các thứ cần thiết cho
mình trong chuyến đi này

Đời không như tiểu thuyết, và Lâm Minh cũng không tự nghĩ mình là nhân vật
chính

Loại hình thiên tài chỉ cần một đôi tay một bộ quần áo mà có thể xông pha đánh
giết ma thú là không tồn tại, ở trong rừng không có la bàn, không có thuốc trị
thương trị độc cùng những dụng cụ sinh tồn thì sống sót chỉ có nước bằng niềm
tin, dù cho có là cao thủ Hoàng võ cảnh hay Huyền võ cảnh thì cũng phải chuẩn
bị chu toàn cho mình

Thuốc trị thương, trị độc, liều trại, y phục.... kể cả gia vị nấu ăn cũng đem
đủ hết, Lâm Minh thoáng cái đem nhẫn trữ vật của mình căng đầy đi.

Sáng sớm ở Lâm gia phủ đệ, trong căn phòng của mình, Lâm Minh một lần nữa đứng
kiểm tra lại những vật mình đã chuẩn bị

Từ phía sau, Ram và Rem với cơ thể trần trụi bước đến, đồng thời ôm chặt lấy
Lâm Minh, hắn có thể cảm thấy những giọt nước mắt lạnh lẽo đang thấm ướt lưng
áo mình

" Thiếu gia... ngài nhất định phải đi sao ??"

Lâm Minh thu lại tất cả đồ vào nhẫn, sau đó quay lại dịu dàng ôm hai cơ thể
mềm mại vào lòng, cảm nhận nhu tình lan tỏa trong tim

" Ừm, thiếu gia phải đi. Hai em ở nhà chăm sóc tốt cho cha ta, đồng thời cũng
phải biết lo cho bản thân mình. Sụt đi cân nào là ta đánh tét mông đó !"

Rem khuôn mặt thấm đẫm nước mắt, dụi mặt vào lòng Lâm Minh

" Em... tụi em sẽ nhớ ngài lắm "

" ...". Ram không nói gì, chỉ siết chặt vòng tay hơn.

" Ta cũng vậy !"

Lâm Minh khẽ nói rồi dùng tay nâng mặt hai người lên, ôn nhu hôn lên mặt họ
rồi lau đi những giọt nước mắt, những đôi mắt nhìn nhau như không muốn tách
rời

Nhưng, dù sao cũng chỉ là tạm chia lìa, Lâm Minh trong ánh mắt lưu luyến của
hai chị em xoay người rời đi, ánh nắng sớm chiếu theo bóng lưng hắn kéo dài
như vô hạn

Lâm Minh vừa đi vừa khẽ thở dài, thật ra hắn cũng không muốn gấp gáp rời đi
thế này đâu, nhưng mà biết sao được, cái quyển Âm Dương Cực Đạo công của hắn
yêu cầu phải cùng nữ tử hoan hảo thì tu vi mới tăng nhanh được, hơn nữa còn
yêu cầu về tu vi cùng tình cảm đối phương phải cao nữa, khó, con mẹ nó khó a !

Thật ra, nếu Lâm Minh chịu gật đầu thì trong cái Tiên Vụ thành này vô số thiếu
nữ đồng ý hiến thân cái rụp liền

Có điều, ông bà dạy ' thỏ khôn không ăn cỏ gần hang ', hơn nữa hắn biết bọn họ
chỉ là sùng bái một cách mù quáng mà thôi, không có tình cảm cơ sở hắn mới
không cần cùng bọn họ chung đụng cái gì

Lâm Minh hắn cũng không phải ngựa giống, cho dù muốn gái cũng không đến nỗi ai
cũng quơ.

À mà gái thanh lâu và bán thân là ngoại lệ, đó chỉ là giao dịch, cả hắn và họ
đều tôn trọng đều này.

Trong lúc suy nghĩ vẫn vơ, Lâm Minh bất giác đã rời khỏi cổng Tiên Vụ thành, ở
đây một gia đinh của Lâm Gia đã đợi sẵn, dắt theo một con Huyết mã cho Lâm
Minh đi đường đến Vạn thiên sâm lâm.

" Thiếu gia, đây là ngựa do các trưởng lão chuẩn bị cho ngài. Còn đây là đồ
vật mà họ gửi đến !"

Gia đinh khom người kính cẩn nói, đồng thời dùng hai tay nâng lên một chiếc
nhẫn bạc đưa đến

" Phiền ngươi rồi !"

Lâm Minh cười nhận lấy chiếc nhẫn, không quên lấy ra một ngân tệ " bo " cho
gia đinh, kẻ sau cúi người chào thêm một cái rồi cất bước đi về.

" Là một trung cấp nhẫn không gian "

Nhìn chiếc nhẫn bạc trên tay, Lâm Minh khẽ ngạc nhiên

Lâm Gia kỳ này coi bộ đối với hắn ra vốn gốc rồi a, thứ này toàn gia tộc cũng
chỉ có bốn chiếc mà thôi, giá trị của nó hoàn toàn không kém một viên đan được
tứ phẩm, ít nhất cũng phải tốn vài trăm vạn kim tệ mới mua được ở Hoàng Kim
phòng đấu giá.

Đưa một chút linh hồn lực lượng vào trong, Lâm Minh nhận thấy một không gian
rộng hơn hai mươi mét, ở một góc chất đầy các loại đồ vật

Những vật đó đa số đều giống mấy món đồ mà Lâm Minh đã chuẩn bị, tuy nhiên về
cả số lượng và chất lượng đều hơn ra hơn nhiều

" Cảm ơn !"

Đeo chiếc nhẫn lên ngón tay, Lâm Minh hướng về Lâm phủ khẽ cúi đầu, sau đó leo
lên Huyết mã một đường phi nước đại thẳng về phía bắc.

Vạn Thiên sâm lâm nằm ở phía tây bắc so với Long Việt đế quốc, diện tích rộng
lớn vô cùng, sấp xỉ gấp 1.5 lần so với lãnh thổ của toàn nhân loại ở phương
nam.

Bên trong Vạn Thiên sâm lâm cây cối lâu đời rậm rạp, là thiên đường của các
loài dã thú và ma thú, đồng thời theo truyền thuyết Tinh Linh tộc cũng sống
trong khu rừng này.

Ma thú phân làm ngũ cấp, tương đương nhân loại từ Linh Võ cảnh đến Địa võ cảnh
đỉnh phong, trên nữa là Thiên thú sánh ngang Thiên Võ cảnh.

Tuy nhiên, do trời sinh có nhục thể mạnh mẽ, hơn nữa thực lực càng cao trí tuệ
càng cao, một ma thú nếu solo có thể thoải mái đánh giết một nhân loại cùng
cấp bậc.

Đó là không kể đến các loài ma thú mang trong mình thượng cổ huyết thống có
chiến lực siêu cường, chúng cũng giống như thiên tài trong nhân tộc, được thú
tộc cường giả ra sức tài bồi.

Đừng tưởng rằng ma thú không ai quản lý mà lầm, bên trong Vạn Thiên sâm lâm có
một quốc gia thú tộc hẳn hoi, tất cả các ma thú đạt đến tứ giai đều được gia
nhập vào quốc độ này.

Những mà thú con non từ bé sẽ được đưa ra ngoại vi sâm lâm tiến hành độc thân
sinh tồn, thực lực càng cao thì sẽ có thể tiến dần về phía bên trong, cho đến
khi đạt được tứ cấp thì có thể trở về quê hương của mình.

Chính vì sự nuôi dưỡng tàn khốc này, các đời Ma thú đế quốc đều là cường giả
lớp lớp, cho dù là Tứ quốc của nhân tộc hợp sức thì cũng chỉ có thể sánh
ngang.

Bên trong Vạn Thiên sâm lâm cực kỳ nguy hiểm, có ma thú, có độc trùng, có vô
số cạm bẫy chết người, tuy nhiên cũng có vô số...kỳ ngộ.

Thiên tài địa bảo, khoáng thạch linh dược.... bên trong Vạn thiên sâm lâm có
vàn tài nguyên mà các võ giả đều ao ước

Họ như những con thiêu thân lao vào bên trong tìm kiếm, bỏ mặc những hiểm nguy
đến tính mạng chỉ mong được một phút đổi đời, đại vận gia thân.

Những con người đó được thế nhân gọi là : Dong binh.

Luôn vào sinh ra tử bên trong rừng rậm, những dong binh này là nguồn cung cấp
tài nguyên cực lớn cho các thế lực khắp đại lục

Những thế lực này lấy từ các dong binh vô số loại tài nguyên, và trả lại cho
họ tiền bạc cùng những loại tài nguyên khác mà họ không cần, từ đó hình thành
một vòng tuần hoàn vô tận.

Để thuận tiện cho việc giao dịch hàng hóa, những thế lực này cho kiến tạo vô
số tiểu thành bên ngoài biên giới của Vạn Thiên sâm lâm, vừa cung cấp cho dong
binh nơi nghỉ chân giao dịch, vừa là nơi để họ giải trí phát tiết cảm xúc tiêu
cực trong lòng

Và... khi thú triều xảy ra, những tiểu thành này sẽ là con cờ thí tạo thêm
thời gian cho các thế lực phản ứng.

Cổ Đạo thành chính là một tiểu thành như vậy.......!!


Vũ Huyền Đại Lục - Chương #16