Người đăng: Donkihote
" Ta... đã..đến !"
Ngay khi vị chấp sự giám sát định gạch tên Lâm Viêm thì bỗng một tiếng hét dài
vang lên, sau đó tất cả mọi người bỗng nhìn thấy một tên thanh niên mặc hắc y
loang lổ vết máu đang chạy như điên tới.
Kẻ này không phải ai khác chính là Lâm Viêm, hắn nhún mạnh người một cái lập
tức nhảy thẳng lên trên đài cao, hai chân chạm mạnh xuống đất đáp lên một đám
bụi mù.
" Khụ "
Vị giám sát lấy tay che miệng mũi lại, khuôn mặt đầy nét chán ghét
" Nhanh nhanh lên, còn để cho người sau lên nữa !"
Lâm Viêm không đáp lời, cũng không có chút áy náy xin lỗi nào, chỉ nhếch miệng
cười lạnh rồi không nhanh không chậm một quyền vung ra đánh vào thiết bị kiểm
trắc.
Lạch cạch...
Phàm cấp, đỉnh phong !
Vị chấp sự giám sát trắc thí nuốt khan một ngụm nước bọt nhìn chằm chằm vào
dòng chữ hiện ra, thậm chí ông ta còn cho là mình bị hoa mắt mà lấy tay dụi
dụi mấy lần
Lâm Viêm là ai, phế vật của Lâm Gia a, đến nay đã gần mười lăm tuổi mà vẫn chỉ
là Phàm Võ cảnh tam trọng.
Vậy mà giờ đây đùng một cái hắn trở thành Phàm Võ cảnh đỉnh phong, bảo sao
không làm vị chấp sự này kinh hãi gần chết được
" Lâm...Viêm... Phàm võ... đỉnh phong "
" Cái gì ??"
" Ta không nghe lầm chứ !!"
" Ặc, là tam trọng đỉnh phong đúng không, đúng không ?"
"...."
Sau tiếng thông báo lắp bấp của vị chấp sự, toàn bộ diễn võ trường lại ồn ào
lên, tất cả mọi người đều không thể tin được sự việc này
" Chẳng lẽ đệ nhất thiên tài gia tộc một lần nữa lấy lại huy hoàng của mình
sao ?"
Đây là suy nghĩ trong lòng của vô số người.
" Ha ha"
Ngồi trên ghế tộc trưởng, Lâm Chiến vuốt râu cười dài, khuôn mặt ửng đỏ lên do
hưng phấn.
Đứa con trai này quá làm ông bất ngờ rồi, chẳng những có thể tu luyện lại hơn
nữa còn tiến cấp quá là nhanh nữa, đúng là kinh hỷ vô cùng mà.
Nếu không phải còn quan tâm mặt mũi của một tộc trưởng thì ông đã sớm lao lên
ôm chầm lấy Lâm Viêm rồi, đây âu cũng là tấm lòng bậc cha mẹ trong thiên hạ.
Ngồi cạnh Lâm Chiến, vị thư sinh trong ánh mắt lần nữa xuất hiện ánh sáng bảy
màu nhìn chăm chú vào Lâm Viêm, sau đó ông ta vậy mà khẽ lắc đầu
" Hừm, thất phẩm vũ linh, vốn là một hạt mầm tốt. Đáng tiếc, bản thân lại cắn
nuốt quá nhiều đan dược trong một thời gian ngắn, tu vi có chút phù phiếm !"
Tất nhiên, đó chỉ là suy nghĩ trong lòng ông ta, bề ngoài thì vẫn là một bộ
dáng vân đạm phong khinh, nho nhã mà dùng trà.
Trên đài, Lâm Viêm nhếch miệng cười ngạo nghễ rồi nhảy xuống đài, tùy tiện tìm
một thân cây rồi dựa lưng nhắm mắt.
Chỉ là Lâm Minh nhạy cảm phát hiện đối phương vậy mà có chút ác ý đang khẽ
quan sát mình.
" Lại nữa, ta rốt cuộc có chỗ nào đắc tội vị biểu ca này !"
Lâm Minh có chút khó chịu trong lòng, nhưng bởi vì vị chấp sự đã gọi tên nên
hắn lại rất nhanh vứt nó ra sau đầu
Trong ánh mắt chú mục của vô số người, Lâm Minh không dùng chiêu thức gì hoa
lệ mà từng bước từng bước đi lên đài.
Hắn luôn cảm thấy cuộc đời con người cũng như những nấc thang dài vậy, phải
từng bước trải nghiệm mới tìm ra được lạc thú mà sống, do vậy chỉ cần không
quá cần thiết thì hắn sẽ đi bằng chính đôi chân này của bản thân mình.
" Hô "
Hít nhẹ một hơi, Lâm Minh một quyền bình thản đấm vào trắc thí bia, tấm bia
chớp động vài cái rồi rất nhanh hiện lên dòng chữ rõ nét
" Linh Võ cảnh nhất trọng "
Âm thanh cao vút của vị chấp sự vang lên, kèm theo là tiếng hoan hô cùng thán
phục của vô số người.
Lâm Minh năm nay tính ra vẫn chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, tu vi vậy là đã bắt
kịp những biểu ca biểu tỷ đi trước vài năm, đây chính là thiên phú xuất chúng
đến mức nào.
Cái danh đệ nhất thiên tài Tiên Vụ thành cũng chẳng phải là nói cho ngoa !
" Hắc, Lâm Minh vẫn đúng là Lâm Minh, 10 tuổi Linh Võ cảnh... chậc chậc !"
" Haizz, ước gì ta được như anh ấy !!"
" Lâm Minh ca, ta muốn sinh bảo bảo bảo cho ngươi !"
"...."
Bỏ ngoài tai những lời khen ngợi và cảm thán của mọi người, Lâm Minh từng bước
từng bước thong dong đi về chỗ của mình, nét mặt bình thản không vội vàng
không kiêu ngạo.
" Hì, thấy bản thiếu gia lợi hại không ??"
Ngồi xuống chỗ của mình, Lâm Minh lập tức cười nhạt nói với hai chị em Ram và
Rem, hình tượng full ngầu của hắn vừa tạo dựng lập tức biến mất không còn tăm
hơi, thay vào đó là một vẻ mặt có phần... vô lại.
"...."
Hai chị em không nói gì buồn cười nhìn Lâm Minh, đồng thời trong lòng cũng có
một tia vui vẻ.
Cứ ngỡ sau khi bị bắt bán đi thì quãng đời còn lại sẽ là vô tận đau khổ cùng
tủi nhục, không ngờ ông trời còn thương hai người các nàng, cho họ một vị
thiếu gia tốt bụng đối xử với hai người dịu dàng như vầy.
Ừm, tuy hắn có một chút háo sắc a, cả loli chưa mười tuổi cũng không buông
tha.
Sau màn trắc thí của Lâm Minh, lần lượt lại có ba thành viên khác đi lên, tu
vi cũng có tiến bộ hơn so với năm trước.
Tuy nhiên, bởi hào quang quá chói mắt của ba người đi trước mà họ lại trở nên
có vẻ ảm đạm hơn, rất ít khiến người chú ý.
Đây cũng chính là sự bi ai của những người cùng thế hệ của các thiên tài.
Sau màn kiểm trắc tu vi là một tiết mục biểu diễn múa và hát do các ca kỹ Vũ
Ninh lâu biểu diễn, điều thú vị là chín thành những cô gái này Lâm Minh đều "
quen biết " hết, họ còn liếc mắt đưa tình liên tục với hắn ta
Hết cách rồi, ai biểu những khi dương khí dâng cao Lâm Minh hắn đã " quậy "
tung hết các thanh lâu kỹ viện trong thành này rồi, có thể nói đa số kỹ nữ
trong thành đều từng có một chân với hắn.
Quá khứ nghĩ lại mà kinh a !
Lâm Gia điển lễ bình trắc gồm có hai phần, phần thứ nhất là kiểm tra tu vi, đo
đạc tiến bộ. Phần hai là cho con cháu tỷ thí với nhau, đặc biệt là những người
đứng đầu tỷ thí còn được gia tộc ban thưởng cực kỳ hậu hĩnh.
Sân đấu của cuộc tỷ thí này cũng chính là chiếc đài lớn giữa sân, và giám khảo
không phải ai khác vị chấp sự lúc nãy.
" Hừm, bây giờ ta sẽ tuyên bố thể thức tỷ thí lần này.
Một, không được sử dụng dược vật nâng cao tu vi tạm thời, bí pháp thì có thể !
Hai, không được ra tay đánh vào điểm yếu, nếu bị phát hiện cố tình trọng
thương hoặc giết đối thủ sẽ chịu trọng phạt.
Ba, ai bị đánh rớt khỏi võ đài, bất tỉnh hoặc đầu hàng sẽ bị xử thua."
" Hai mươi bốn người sẽ được chia làm mười hai cặp, ai thắng sẽ vakf vòng
trong đấu tiếp. Sau đây sẽ là danh sách !"
Hai gia nô lập tức khiêng lấy một tấm bảng rộng đặt lên đài, bên trên là biểu
đồ thi đấu xếp cặp của hai mươi bốn người.
Lâm Minh là trận thứ ba, đối thủ đầu tiên là... Lâm Viêm.