Chiêm Thành Đại Bại !!


Người đăng: hoanglvn

Màn đêm phủ xuống, vùng Thuận Hóa vốn là chốn rừng thiên nước độc càng làm
cho màn đêm thêm âm u huyền bí.

Doanh trại nhà Trần, các tốp binh linh đang thay phiên nhau tuần tra . Ánh
lửa bập bùng đây đó như xua tan đi cái giá lành vùng sông nước . Trong bóng
tối u ám rừng núi, những con mắt sáng rực đang nhìn chằm chằm vào doanh trại
nhà Trần, không ai khác chính là quân lính Chiêm Thành . Chế Đà A Bà càng
thân chinh dẫn đầu đánh bất ngờ, hắn ta hỏi tên thân vệ bên mình :

- “ Đã tìm ra trại của tên nhóc Trần Vũ chưa ?? “

- “ Thưa bệ ha, doanh trại canh gát nghiêm ngặc quá, thần vẫn chưa dò xét
được tin tức gì . Bất quá, thần đã biết được kho chứa lương thực của chúng ,
là ở góc đông nam ạ “ . Chế Đà A Bà nghe thế mừng rở lắm, hắn vổ vai tên thân
vệ, cười to nói :

- “ Ngươi làm tốt lắm, chỉ cần chúng ta thiêu hủy lương thực của quân Trần ,
thì bọn chúng chí có nước chết . Sau trận này, ta sẽ thưởng lớn cho ngươi “ .
Chế Đà A Bà đắc ý, nhưng lại không biết, tên cận vệ đang nhìn mình với ánh
mắt nhìn người chết.

Trên tháp canh doanh trại nhà Trần, lại một lần nửa đổi ca trực, bổng đâu một
mũi tên bây vút tới, cắm ngay vào vai người lình nhà Trần, anh ta hoảng hốt
lập tức rán nhịn cơn đau ở bả vai mà rung chuông và hét thật to :

- “ Báo động, báo động . Có địch tấn công, có địch tấn công !! “

Ngay sau khi anh lính vừa hét lên, tiến hò hét từ bốn phương tám hướng nổi
lên, vô số người Chiêm đánh thẳng với quân trại nhà Trần . Chúng vừa đốt ,
vừa giết, nhưng rất rỏ ràng đều đang hướng mục tiêu đến góc đông nam, nơi để
lương thảo . Quân nhà Trần tuy bị đánh có hơi bất ngờ, nhưng nhanh chóng ổn
định tổ chức và phản công, đáng tiếc trong tình huống hỗn loạn, trại chứa
lương thảo vẫn bị quân Chiêm đốt cháy rụi, thế lửa bắt đầu lan rộng ra các
trại xung quanh và khu rừng gần đó . Quân Trần không còn cách nào khác, đành
vừa đánh vừa rút lui.

Chế Đà A Bà thấy thế liền mở cờ trong bụng, hét lên với bọn lính :

- “ Chúng tướng sĩ, theo ta truy đuổi bọn quân Trần, chỉ cần ta chặn đường
về xuôi của chúng . Sau đó đánh kéo dài, qua 2-3 ngày không có lương thực ,
chúng nhất định sẽ chết . Haha “

Biên giới của vùng Thuận Hóa và nước Chiêm Thành vốn núi non hiểm trở, cách
nhau con Đèo lớn – chính là Đèo Hải Vân sau này, và một vài đèo và hẻm núi
nhỏ như Đèo Phú Gia, Đèo Tượng . Quân Trần vừa lẩn trốn vào các vùng đèo nhỏ
, vừa đánh phục kích chiến với quân Chiêm Thành . Đáng nói lần này, quân Trần
Vũ chỉ có 2000 kỵ bịnh và 3000 bộ binh, nên đánh phục kích là không thể tránh
. Chiến thuật phục kích là chiến thuật nước ta hay sử dụng ở thời hiện đại
trong các cuộc chiến chống Pháp Mỹ, Trần Vũ biết rỏ tầm quan trọng của nó nên
đã lên kế hoạch huấn luyện cực kì bài bản đối với quân mình, nhờ đó quân Trần
mới có thể thoải mái hành quân vùng rừng núi như vậy . Quân Trần vừa đánh với
quân Chiêm vừa rút lui vào vùng hẻm núi nhỏ nhằm tử thủ.

Chế Đà A Bà đứng trên sườn núi nhìn xuống, liên tiếp bảo tốt, hắn nói với
tên cận vệ :

- “ Lập tức huy động toàn quân, phải nhanh chóng công hạ sườn núi này, nếu
không để nhà Trần biết được mà gửi quân chi viện, thì không chỉ chúng ta hóa
công cốc, mà sợ còn đại họa lâm đầu, phải tiêu diệt gọn tên Trần Vũ, thần
không biết quỷ không hay “

Quân Chiêm Thành chợt tăng quân số, khiền quân Trần càng thêm áp lực, cũng
may nhờ vị trí địa lí, quân sĩ chỉ bị thương chứ chưa có thương vong lớn ,
quân Trần chỉ đành vừa đánh vừa lùi sâu vô sơn cốc . Chế Đà A Bà liền thừa thế
sông lên, quân Chiêm lập tức đổ ào ạc vào con hẻm nhỏ, nhìn quân Trần đứng ở
sườn núi khá thấp phía trước, Chế Đà A Bà giểu cợt lên tiếng :

- “ Trần Vũ, nhà ngươi thân là tướng lãnh mà lại nhát gan như rùa ruốt đầu
vậy à . Thật đáng tiếc cho những tướng sĩ dũng mãnh này lại theo ngươi “

Đám quân Trần dạt ra, để lộ hai người, không ai khác chính là Trần Vũ và
Trần Nguyên Đán . Trần Vũ cười nhẹ nói

- “ Chế Đà A Bà, ngươi không cần khích tướng ta . Chưa đến hồi kết chưa biết
ai thắng ai thua đâu .” . Chế Đà A Bà cười to quát :

- “ Tiểu tử nhà người chỉ được cái võ miệng, lương thực ngươi bị cắt đứt mấy
ngày nay, lại thêm hành quân đánh trận lâu . Lính nhà ngươi chắc cũng hết sức
rồi . Sơn cốc này vừa cao vừa kín, có lẻ là cái mồ tốt dành cho ngươi “

- “ Hóa ra ngươi cũng biết đây là sơn cốc vừa cao vừa kín à, Ngươi không
thấy từ bửa đó giờ các ngươi đánh quân ta quá thuận lợi sao ?? “ . Chế Đà A Bà
nghe tới đó liền có cảm giác không ổn, chỉ thấy Trần Vũ giơ tay lên thì bổng
đâu, vô số cung – nỏ bốn phương tám hướng xuất hiện, nhân số cũng phải hơn
một vạn người . Lão ta lắp bắp nói : “ Làm sao có thể ?? “

- “ Làm sao lại không thể, chậc chậc, nói cho người biết, đống lương thảo
mà ngươi đốt bất quá là đống rơm rạ mà thôi . Hơn nửa chủ lực quân ta phục
kích ở đây đã lâu, xem ra mấy vạn quân Chiêm các ngươi phải bỏ mạng ở đây rồi
. Tấn công !!! “ . Trần Vũ vừa quát lên hiệu lệnh, lập tức vô số mủi tên bay
về phía quân Chiêm chi chít như kiến, đáng nói là số cung nỏ này đều được
Trần Vũ cải tạo gần giống với hiện đại, lực sát thương lớn không hề thua các
khẩu súng nhỏ . Quân Chiêm lập tức chết thảm trọng.

Sơn cốc vốn nhỏ, dài, mấy vạn quân Chiêm chen chúc, bây giờ tiến thoái khó
khăn . Cùng lúc đó, quân Trần phục kích phía trên hẻm núi bắt đầu ném đá
xuống dưới càng làm quân Chiêm tuyết thượng gia sương. Chế Đà A Bà sợ run ,
nhưng lão càng cố hét lớn :

- “ Tất cả bình tĩnh, lập tức rút lui . Mau lên !! “

- “ Hừ, muốn tới thì tới muồn đi thì đi sao . Thần công doanh, sẵn sàng “

Chỉ nghe một tiếng như sấm nổ “ Oành, oành “ . Vố số núi đá sụp lở đổ xuống
đầu quân Chiêm, hơn nửa những quả cầu màu đen ở đâu rơi xuống càng phát ra
tiếng nổ to, bắn ra khói lửa khắp phía . Đây chính là loại Hỏa dược mới nhất
mà Trần Vũ chế tạo, không chỉ có thể dùng để ném, hơn nửa sức sát thương cực
kì cao .Thần công doanh nhân số cực ít, chưa vượt quá 500 người, nhưng đều
là tinh anh về nghề rèn, đúc, chế tạo vũ khí . Đây đều là tay chân thân tín
của Trần Vũ ,một số vũ khí như súng, hỏa dược tân tiến đều được bí mật tạo ra
ở đây.
Trần Vũ đưa tay lấy cây cung từ thân tín bên cạnh, hắn giương cung, nhắm kỉ
vào Chế Đà A Bà và buông dây, một tiếng vút thật nhanh, lập tức liền trúng
đầu Chế Đà A Bà . Vua Chiêm một thời ánh mắt không thể tin, thẩn thờ ngã vật
xuống . Trần Vũ hét lên :

- “ Vua Chiêm đã chết, đầu hành không giết “ . Các tướng sĩ nhà Trần đều
đồng thanh hô lên, lập tức quân Chiêm chán nản bỏ vũ khí xuống, đầu hàng .
Có thể nói, trận này nhà Trần đại thắng, 1 vạn quân Trần, giết giặc 2 vạn ,
tù binh 3 vạn, gần như tóm gọn quân lực Chiêm Thành.

Trần Vũ liền thừa thế, tập hợp quân chủ lực của mình, đánh thẳng vào kinh đô
Chiêm Thành, ngoài ra sai người đưa tin cấp báo về kinh thành.

Vua quan nhà Trần sau khi nghe rỏ ngọn ngành đều mừng rở dị thường, lập tức
phái người đưa tin cho Trần Vũ thừa thế xông lên, chiếm đánh nước Chiêm Thành
, đông thời phong cho Trần Vũ là Trấn Quốc Công.

Một thời gian dài sau đó, nhà Trần lấy lý do vua Chiêm vô cớ tập kích Vũ
Vương gia của nhà Trần, chèn ép nước Chiêm mọi phía, không chỉ đẩy lùi người
Chiêm về phía Nam, đồng thời đưa một bù nhìn khôi lỗi lên làm vua Chiêm Thành
, bên cạnh đó Trần Vũ còn đưa chiếu sách di dân, thực hiện thống nhất – dung
hợp hai nước Trần và Chiêm Thành.

Nhờ có kinh tế phát triển ở vùng Phú Xuân, Trần Vũ lập tức triển khai cứu tế
dân Chiêm Thành, cho quan hệ thông gia giửa 2 nước, đàn ông Nhà Trần lấy phụ
nử Chiêm Thành, còn đa phần thanh niên trai tráng Chiêm Thành đều ở trong
quân đội, bị lấy lý do trừng phạt nên bắt đi làm công xây dựng cầu đường .
Chỉ trong thời gian vài tháng, dân Chiêm liền ổn định, hơn nửa công nhận vị
trí của Trần Vũ . Dù sao dưới thời Chế Đà A Bà, dân Chiêm khổ không thể tả ,
nay có Trần Vũ – vừa được ấm nó sung túc, lại không hà hiếp dân lành, nên
đối với họ thì ai làm lãnh đạo đất nước đều không quan trọng.

Trần Vũ lần này có thể là lập kinh thế kỳ công, mở man bở cỏi cho đất nước .
Theo như kế hoạch của hắn, thì trừ một số kẻ cứng đầu đã trốn sâu vào Nam chỉ
cần thuận lợi là có thể mở man bờ cỏi ít nhất là đền vùng Nha Trang – Khánh
Hòa sau này.

Bốn năm kể từ khi rời kinh thành, Trần Vũ quay về bây giờ có thể nói là “ áo
gấm về làng “, được phong Trần Quốc Công, hơn nửa công lao sẽ được mãi khắc
ghi trong lịch sử, đứng dưới một người mà trên vạn người . Đáng tiếc Trần Vũ
không có tâm tư gì với quyền thế, hắn cũng không mở rộng lực lượng mà vẫn giữ
vững 2 vạn quân tinh nhuệ, không ngừng huấn luyện để nhằm có được một quân
đội hổ lang chi sư.

Trần Vũ sau khi về kinh thăm Trần Mạnh, Trần Vượng và Chu Văn An thì lập tức
dẫn Trần Nguyên Đán, quân đội của mình tiến về phía Bắc đến biên giới Nguyên-
Trần, lấy lý do trấn thủ biên cương, đồng thời huấn luyện thêm các tân binh
, đào tạo kỵ binh, nhưng đó là phần công việc của Trần Nguyên Đán, còn Trần
Vũ thì hắn đã sớm cải trang xuất hành sang TQ.

Duyệt Lai và La Võng 8 năm, đã phát triển thành 2 cổ thế lực cực kỳ kinh
khủng, danh hiệu Thiên Cơ, Thiên Đồng, Thất sát, Phá Quân v..v. càng là
khiến người người táng đảm . Lần này Trần Vũ vội vàng sang TQ vì hắn nhận được
tin tình báo, 4 tháng sau chính là đại thọ 100 tuổi của Trương Tam Phong, có
nghĩa là kịch tình sắp bắt đầu và hắn phải hành động để mang về lợi ích tối
đại hóa cho mình.

p/s: đại chương :D, hôm nay có thể có thêm 1 đến 2 chương . Các bạn thấy hay
hãy vote cho em :), mong sự góp ý từ các bạn.


Vu Hành Thiên Hạ - Chương #9