Người đăng: vusontieuphu
Khéo léo từ chối thịnh tình của mọi người, Vô Trần vội vàng rời đi sàn thi
đấu. Hắn nhớ được trước khi đi, Tử La Lan đã nói rằng, tối nay nàng sẽ đi công
tác xa một tuần. Nhìn đồng hồ, mới có 2h chiều, còn rất sớm. Không ai ngờ, Vô
Trần lại có thể kết thúc trận đấu nhanh như vậy, có lẽ ngay đến cả Tử La Lan
cũng không ngờ, bởi vì lúc này, hắn vẫn chưa nhận được điện thoại chúc mừng từ
nàng.
“ Cũng được, nên cho lão bà đại nhân một kinh hỉ siêu to khổng lồ”
Làm công hôi đại thần, cũng như Phó Hội Trưởng của siêu nhất lưu thế lực “
Bạch Xa”, công hội tự nhiên sẽ cung cấp cho Vô Trần một cái đỉnh cấp phi xa
dùng để di chuyển.
Bất quá, Vô Trần biết, phàm là những kẻ có tiền, đều dùng loại xe 4 bánh, trực
tiếp di chuyển trên đường nhựa. Bất quá, đó đều là những đồ đại cổ, chỉ tính
riêng phí bảo dưỡng cũng như thuế dùng nguyên liệu không sạch có hại cho môi
trường cũng đủ bằng tiền lương chục năm của hắn.
Tùy ý để trí năng điều khiển đến “ Thiên Hải” trung tâm thương mại, Vô Trần
nhắm mắt dưỡng thần, bao nhiêu hồi ức tựa như một cuốn phim hiện ra trước mắt
hắn.
Nhớ 5 tuổi khi đó, nhờ vào đoạn phim ghi hình của một pháp sư cao thủ mà Vô
Trần biết đến “ Truyền Kỳ”. Bối cảnh rộng lớn, tính năng siêu việt, nghề
nghiệp đa dạng cùng cốt truyện bí ẩn của tựa game giả thuyết này đã khiến hắn
không chút do dự lựa chọn chơi thử.
Dựa vào ý thức yêu nghiệt của bản thân, Vô Trần đã nhanh chóng thích ứng với
thân thể người trưởng thành. 7 năm sau, khi mới 12 tuổi, hắn thành công bước
vào hàng ngũ siêu cấp cao thủ, nằm trong top 1000 pháp sư mạnh nhất. Tiếp qua
1 năm, hắn vào top 100, bước lên thần đàn. Năm 14 tuổi đánh sâu vào top 10,
chính thức trở thành đại thần. Mười lăm tuổi đại bại top 1 khi đó, cũng là
huyền thoại sống hiện tại “ Vô Song Pháp Thánh”, thay thế hắn trở thành Pháp
Chủ.
Ha ha,thế sư chính là vô thường, năm Vô Trần vừa tròn 16 tuổi, có thể khóa
định thân phận, công khai làm tuyển thủ chuyên nghiệp, thì khu nhà của hắn xảy
ra cháy lớn. Cả cha mẹ hắn cùng cha mẹ Tử La Lan đều không may thoát khỏi. Vô
Trần lúc đó vừa mời từ trung tâm khảo sát trở về, chỉ kịp cứu Tử La Lan đã bị
bỏng nặng toàn thân. Cũng chính vì vậy mà hắn mới bị vật nặng đè gãy một bên
chân trái, dẫn đến thân thể thiếu hụt, chỉ có thể làm người bình thường.
Bất quá, Vô Trần không hối hận, vĩnh viễn không hối hận, hắn mất một bên chân
trái, thì còn có một bên chân phải thay thế, nhưng nếu hắn mất cả Tử La Lan,
thì coi như trái tim của hắn đã chết. Lúc đó, lấy cái gì để thay thế?
Tử La Lan may mắn sống sót, bất quá, sau khi tỉnh dậy, bởi vì hình thù người
không ra người, quỷ không ra quỷ, cha mẹ lại chết sơm, dẫn đến lâm vào trầm
cảm. Tiếp qua 6 năm hắc ám đó, là Vô Trần không từ không bỏ ở bên cạnh nàng,
làm bạn, tâm sư, chăm sóc nàng. Hắn từ bỏ chức nghiệp Pháp Sư, chấp nhận là
người dưới chỉ vì muốn kiếm thật nhiều tiền để có thể cho nàng quá trình điều
trị tốt nhất. Có lẽ, số phận đã chán đùa nghịch với Vô Trần, đến năm hai người
22 tuổi, Tử La Lan không những bình phục hoàn toàn, mà còn xinh đẹp, quyến rũ
hơn trước gấp trăm ngàn lần.
Tiếp tục trải qua 2 năm phấn đấu, ổn định về sức khỏe, kinh tế cũng như nghề
nghiệp, cuối cùng hai người tiến tới hôn nhân, lấy ngày Tử La Lan xuất viện là
ngày cưới. Chính vì vậy, hôm nay không những là ngày kỷ niệm 1 năm ngày cưới
của hai người, còn là ngày kỷ niệm 3 năm ngày Tử La Lan hoàn toàn bình phục.
Nhớ có một lần, hắn đã nhìn thấy nàng dừng lại trước một tiệm trang sức thật
lâu, đó cũng là lần đầu tiên Tử La Lan thoát khỏi bóng ma ám ảnh, để ý một thứ
gì ngoài hắn. Nhưng khi đó hai người, thân vẫn mang món nợ khổng lồ, ngay đến
ăn cũng không đủ no, sao có thể mơ tưởng đến món hàng xa xỉ ấy. Bất quá, hình
ảnh Tử La Lan ngẩn ngơ ngắm nhìn bộ trang sức đã ẩn sâu trong lòng Vô Trần.
Sau khi tình cảnh trở nên tươi sáng hơn, Vô Trần đã không một lần tìm hỏi bộ
trang sức đó, nhưng đều nhận được hồi đáp đã hết hàng. Không còn cách nào, hắn
cũng đành từ bỏ.
Mãi đến nửa năm trước, sau khi dùng đủ mọi cách, cuối cùng, với một khoản tiền
khổng lồ, Vô Trần đã có thể đặt riêng cho Tử La Lan một bộ trang sức độc nhất
vô nhị.
Nguyên bản, Vô Trần cũng nghĩ bản thân không thể trở về sớm, nên đã yêu cầu
cửa hàng trang sức đó đưa đến cho Tử La Lan, nhưng nếu hắn đã có thể kịp thời
trở về, tự nhiên muốn tự tay trao cho lão bà đại nhân.
Dựa theo yêu cầu của bảo vệ, Vô Trần thuần thục đỗ xe vào vị trí. Không thể
không nói, Vô Trần vẫn rất có tiền vốn. Mặc dù khuôn mặt không phải rất đẹp
trai, thân thể cũng không phải rất nở nang, nhưng mà thân cao 1m90 lại đặc
biệt bắt mắt. Khi hắn bước từ trong xe ra, đôi chân dài thẳng tấp kết hợp với
đỉnh cấp phi xa vẫn rất thu hút người nhìn. Đặc biệt là các quý phụ, không
ngừng đánh mị nhãn qua. Nếu Tử La Lan ở đây, chắc chắn nàng sẽ không ngần ngại
khoác tay Vô Trần, rồi trừng mắt đáp trả.
Lắc đầu cười cười, Vô Trần không để ý những thiếu phụ kia, trực tiếp tiến vào
trung tâm thương mại.
Thiên Hải thành phố bởi vì địa lý ưu thế, giao thông thuận tiện, đặc biệt còn
có siêu cấp hải cảng duy nhất trên Lam Tinh, “Thiên Hải càng”, vì vậy nên kinh
tế cực kỳ phát triển. Là một trong những đặc khu kinh tế của Lam Tinh.
“ Thiên Hải” trung tâm thương mại lại là trung tâm thương mại duy nhất của
Thiên Hải thành phố, độ sang trọng có thể tưởng tượng được. Dù sao, bây giờ
nhân loại cũng đều có trí năng phụ trợ, muốn mua thứ gì cũng không cần đi đến
tận nơi, chỉ cần hạ đạt mệnh lệnh cho trí năng, tự nhiên sẽ có người đưa đến
tận nhà.
Cửa hàng trang sức Vô Trần đặt hàng, nằm ở trên tầng 3, khu thời trang nữ của
trang tâm thương mại, là nhãn hiệu “Hermes” nổi tiếng. Nghe nói, hãng trang
sức này xuất nguồn từ Mẫu Tinh, đã cò vài ngàn năm lịch sử. Quả thực rất khó
tưởng tượng, một thương hiệu thời trang lại có thể tồn tại lâu đến như vậy.
Có lẽ chính bởi vì điều đó, mà mỗi sản phẩm của hãng làm ra đều vô cùng đẹp
mắt cùng đắt đỏ.
“ Xin chào, ta là Mặc Vi, nhân viên của cửa hàng. Xin hỏi tiên sinh, ngài có
yêu cầu gì không ạ?”
Một nữ tiếp tân xinh đẹp sau khi nhìn thấy Vô Trần vẫy tay, tiến lại gần nở nụ
cười chuyên nghiệp hỏi.
Vô Trần hơi gật gật đầu, hướng nữ tiếp tân đưa ra thẻ công dân của bản thân,
trả lời:
“ Ân, ta là Vô Trần, nửa năm trước ta có đặt một bộ trang sức của quý điếm,
hôm nay ta muốn đến lấy hàng, đây là thẻ công dân của ta, ngươi có thể kiểm
tra”
Mặc Vi nghe vậy, hai mắt tỏa sáng. Ngay khi Vô Trần bước vào cửa hiệu, nàng đã
chú ý tới hắn. Người thanh niên này tuy không phải rất đẹp trai, nhưng thân
hình lại rất cân xứng, cũng rất cao nữa. Đặc biệt là khí chất vô cùng nho nhã,
quả thực chính là mẫu hình bạn trai lý tưởng của nàng. Không nghĩ tới, hắn còn
rất có tiền. Bộ trang sức của Vô Trần, nàng có biết, không những nàng biết mà
cả cửa hàng không ai không biết. Đều bị đồn loạn lên rồi.
Có thể làm việc tại “Hermes”, tầm mắt các nàng vẫn rất cao, đại trường hợp
nhìn cũng không phải ít, nhưng bộ trang sức độc nhất vô nhị làm từ phỉ thúy
thủy tinh chung tử la lan, giá trị ước tính lên đến vài ức, vẫn là rất hiếm
thấy.
Nàng còn đang bởi vì chủ nhân của nó mà nghi hoặc không thôi, không ngờ lúc
này gặp được bản nhân, lại là một thư sinh nho nhã như vậy.
“ Xin lỗi, có việc gì sao?”
Vô Trần đứng đợi mãi vẫn không thấy Mặc Vi trả lời, nhíu mày hỏi lại.
Nghe thấy Vô Trần nói vậy, Mặc Vi mới bừng tỉnh, bối rối trả lời:
“ Xin lỗi tiên sinh, là lỗi của ta. Ta chỉ không ngờ chủ nhân của bộ trang sức
đó lại là một công tử đẹp trai như ngài. Bạn gái ngài thật may mắn”
“ Ha ha, là lão bà của ta, hai chúng ta đã kết hôn được một năm rồi”
Vô Trần dường như không nghe thấy ý khác trong lời nói của Mặc Vi, nở nụ cười
giới thiệu. Bất quá, Vô Trần cũng không có thiết yếu phải đế ý đến Mặc Vi. So
nhan sắc, nàng ta kém Tử La Lan đến vài cấp độ, dáng người thì lại càng không
thể sánh được với Tử La Lan, khẩu vị của hắn đã bị Tử La Lan làm hư, đối với
những người “ nhan sắc tầm thường” cũng không có quá nhiều để tâm.
“ A,a, không ngờ tiên sinh ngài còn trẻ như vậy đã kết hôn rồi. Phu nhân nhất
định rất xinh đẹp”
Nghe thấy Vô Trần đã kết hôn, trong lòng Mặc Vi không cầm được có chút hụt
hẫng, giọng nói cũng có phần thất vọng. Bất quá, rất nhanh bị nàng bỏ qua một
bên, chuyên nghiệp tính khen ngợi Vô Trần một câu.
“ Xin tiên sinh đợi một lát, bởi vì vật phẩm có giá trị quá cao, ta không đủ
thẩm quyền để trực tiếp xuất kho, cần có chữ ký của giám đốc. Mong ngài thông
cảm”
Vô Trần hiểu ý gật gật đầu, hắn cũng không phải ngoại tinh nhân, quy trình cơ
bản vẫn phải biết. Đối với vật phẩm trang sức lên đến vài ức tín dụng điểm, tự
nhiên cửa hàng phải làm đủ mọi bảo mật, cũng không phải muốn lấy là lấy được.
“ Còn bao lâu nữa thì ta có thể lấy”
Vô Trần nhìn đồng hồ, hướng nữ nhân viên Mặc Vi hỏi. Hắn sợ thời gian quá lâu,
sẽ không kịp trở về trước lúc Tử La Lan rời khỏi nhà.
“ Dạ, giám độc hiện tại có ở trong cửa hàng, quý khách vui lòng chờ trong 10
phút.”
“ Ân, vậy 20 phút nữa ta sẽ quay lại”
Cũng hiếm khi trực tiếp đến trung tâm thương mại, Vô Trần cũng có ý định đi
dạo một vòng, nhìn xem có thứ nào vừa ý có thể mua về.
Bất quá, sự thật chứng minh, Vô Trần không phải “thời trang” phái nam nhân.
Với trí tuệ của hắn, chỉ cần nhìn qua một lần là đã có thể bao quát được toàn
bộ của hàng, đồng thời đem từng kiện trong đó ghi nhớ. Thế nhưng đi qua gần
trăm của hàng, hắn vẫn không tìm được kiện nào phù hợp với bản thân. Vẫn là
quá xoa hoa lòe loẹt, hắn vẫn thích trang phục bình thường hơn.
Nếu hôm nay không phải tham gia sự kiện quan trọng, chỉ sợ Vô Trần cũng không
ăn mặc “trang trọng” như vậy. Hắn luôn cảm thấy như vậy quá bó buộc cùng khó
chịu rồi.
Cảm thấy thật không thú vị, Vô Trần từ bỏ ý định tiếp tục đi dạo. Nhìn nhìn
đồng hồ, còn 5 phút nữa là đến thời gian hẹn, Vô Trần hướng WC đi đến.
“ Rào”
Sau khi giải quyết vấn đề cá nhân, Vô Trần rửa tay, đồng thời chỉnh lý lại y
phục. Cũng chính lúc này, từ đâu xuất hiện một cái nam tử, tại đúng lúc Vô
Trần xoay người rời đi thì đụng phải hắn. Kẻ này đi đến quá mức đột nhiên rồi,
đột nhiên đến mức Vô Trần hoài nghi hắn có phải từ hư không xuất hiện hay
không? Cảm giác lực của Vô Trần vẫn luôn rất mạnh, vậy mà lại không thể cảm
nhận được sự tồn tại của nam tử này.
Tên nam tử này trang bị đấu bồng, phủ kín toàn thân, khuôn mặt cũng bị râu ria
che kín, quả thực không để lộ ra bất cứ thứ gì. Phong cách cùng tên Tiêu Vũ-
Tuyệt Vọng Chi Thủ kia giống nhau đến kỳ lạ.
“Thật xin lỗi”
Bởi vì bản thân mà đối phương bị ngã, Vô Trần không dám lãnh đạm, vội vàng đỡ
đối phương dậy, nói lời xin lỗi. Bất quá đối phương cũng không như thế nào để
ý Vô Trần, chỉ thấy hắn đứng dậy, hơi gật gật đầu rồi vội vàng đi vào buồng vệ
sinh.
Vô Trần hơi nhíu nhíu máy, bất quá rất nhanh cũng lại thoải mái. Nếu đối
phương không lĩnh tình, hắn cần gì phải suy nghĩ nhiều? Bèo nước gặp nhau mà
thôi, làm hết phận sự bản thân là được.
Thần bí nam tử một tay mở cửa buồng vệ sinh, khóe mắt liếc nhìn thân ảnh đang
rời đi, nở nụ cười đầy thâm ý.