Trăng Vừa Tròn (trung)


Người đăng: kingfoking011

Mỹ phụ nói xong lời đó, thân liền động. Với gương mặt cười gằn dữ tợn, ả ta
phi người lên không, vừa bay về phía Vong Tình, tay vừa tung ra một chưởng đầy
uy lực, chưởng pháp vừa xuất, một đoàn yêu khí lập tức cuồn cuộn đánh về phía
Vong Tình, khí thế hung hiểm dị thường.


  • Thiêu Hồn Chưởng!

Mỹ phụ hô to.


  • Xuyên Vân Thủ!

Vong Tình không dám khinh xuất, thấy chưởng pháp vừa ra, hắn lập tức vung ra
hữu thủ điểm một chỉ, sau lưng, thiết ngẫu thời thời khắc khắc làm theo hắn,
đưa lên tay phải điểm ra một đoàn chân khí hung mãnh!

Xuyên Vân Thủ mang theo một đoàn sáng lam sắc lấy tốc độ sét đánh làm tung
cánh hoa đào, cùng Thiêu Hồn Chưởng của mỹ phụ đối bính.

Oành!

Chỉ thấy vụ nổ phát ra, không gian chấn động. Xuyên Vân Thủ là chiêu
thức phá tà vô diệt, có thể đánh tan yêu khí, xuyên qua quỷ lực.

Oanh toạc vừa kết thúc, Xuyên Vân Thủ của Vong Tình vẫn còn vài
phần nguyên lực bay ra, đánh về phía mỹ phụ đang phi hành.

Mỹ phụ hừ lạnh, Xuyên Vân Thủ nhanh như chớp nhoáng nhưng chỉ vừa
kịp đến gần thì đã bị ả ta tiện tay vận khí đánh tan.

Giao đấu một chiêu, Vong Tình đôi phần nhỉnh hơn. Thiên Công Các chiêu
thức bát đại tinh thâm, đều dùng để đối phó với tà ma ngoại đạo,
mỹ phụ nọ là yêu quái, thua thiệt là điều tất nhiên.

Phá tan Xuyên Vân Thủ, mỹ phụ đã nhất tề tiến đến gần Vong Tình.
Song thủ của bà ta ánh lên huyết sắc đỏ rực, rõ ràng đã vận chiêu
gì đó, muốn cùng Vong Tình đấu cận chiến!

Mặc dù không cảm nhận được khí tức gì, những song thủ của ả ta
lại toát ra mùi nguy hiểm cực độ.


  • Nhãi con, ta thật sự đã xem thường ngươi. Với công lực này, ngươi
    hẳn phải ngang tầm một trưởng lão trong Thiên Công Các. Bất quá, để
    ta xem ngươi cầm cự được mấy hơi thở!

Mỹ phụ mỉa mai.


  • Thiên Công Bá Kiếm!

Vong Tình hai mắt vô cảm hô.

Khẩu quyết vừa niệm xong, thiết ngẫu phía sau bỗng nhiên đưa tay vào
hư không, sau đó rút ra hai thanh cự kiếm lấp lánh tinh quang chói
mắt, mỗi thanh dài hơn ba trượng! khí thế trùng thiên!

Mặc dù thiết ngẫu lơ lửng phía sau Vong Tình hơn hai mét trên không,
hai thanh cự kiếm trên tay vẫn dài đến chạm đất, đủ thấy nó hoành
tráng bực nào.

Mỹ phụ không có chần chờ, khi thấy thiết ngẫu rút ra Bá Kiếm, ả ta
liền lập tức lao tới, song thủ huyết sắc đánh về phía Vong Tình.

Vong Tình hai tay cử động, thiết ngẫu phía sau theo hắn huy động
giống hệt, Bá Kiếm mạnh mẽ chém xuống ả ta.

Keng!

Chớp mắt, song thủ của mỹ phụ cường cường đón đỡ Bá Kiếm, không
ngờ cứng rắn phát ra tiếng keng như chém phải tinh thiết ngàn năm.
Phải biết Bá Kiếm chém sắt như chặt bùn, không ngờ có thể bị chặn
đứng. Bất quả, chân của ả khẽ bị lún xuống đất, rõ ràng cường
lực của Bá Kiếm cũng không phải tầm thường.

Huyết thủ quả nhiên nguy hiểm bất phàm!

Vù!

Vong Tình thần sắc lạnh lùng, một kiếm bị chặn, một kiếm còn lại
nhanh như chớp chém tới một đường hung mãnh, nhắm thẳng vào thủ cấp
mà tiến.

Mỹ phụ nhíu mi, một thanh Bá Kiếm đã khiến ả lấy hai tay chống đỡ,
Bá Kiếm khác vừa đến, ả đành buông bỏ thế công, hất thanh Bá Kiếm
trên tay rồi nhanh như chớp phi người ra xa tránh né. Cùng lúc đó, Bá
Kiếm vừa chém tới vị trí ả mới rời đi, nếu chậm một nhịp, có
thể đầu ả đã rơi rồi.

Vong Tình không buông tha cơ hội, hắn lập tức vận chuyển chân nguyên,
vội vàng phi hành sát theo. Theo tay hắn huy động, thiết ngẫu lần
nữa vung lên Bá Kiếm, dũng mãnh chém tới mỹ phụ.

Mỹ phụ đã biết sự lợi hại của Bá Kiếm này, ả ta không dám xem
thường, chỉ thấy hừ lạnh, miệng quát:


  • Quỷ Tinh Thủ!

Sau câu khẩu quyết, song thủ huyết sắc của ả ta bỗng nhiên bạo động
yêu khí, cấp tốc bành trướng trở thành hai yêu thủ khổng lồ bằng
yêu lực cứng rắn. Cùng Bá Kiếm tiếp chiêu.

Keng! Keng! Keng!

Không ngoài dự liệu, yêu thủ lần này thậm chí so với Bá Kiếm uy lực không hơn
cao thấp, cùng Vong Tình đánh nhau kịch liệt.

Vong Tình kiếm nối kiếm uy mãnh chém ra, Bá Kiếm với lam sắc chói
mắt liên tục chém xuống để lại quang ảnh lam sắc óng ánh đẹp mắt.
Cùng yêu thủ huyết sắc khổng lồ giao chiến, làm sáng rực một góc
trời đêm, hoa đào liên tục quần vũ.

Mặc dù yêu thủ có thể cùng Bá Kiếm đối cứng, nhưng yêu thủ vẫn từ
từ bị bào mòn yêu lực, còn Bá Kiếm thì càng chém càng hăng, uy lực
ngày càng mở rộng. Giao chiến một hồi lâu, khiến cho mỹ phụ liên
tục bị ép lui.

Ở phía xa không tham chiến, Ninh công tử chỉ biết lo lắng đứng nhìn.
Lúc này có hai mặt trận, thứ nhất là chỗ bốn đầu Rối Bạc cùng
bốn con cự yêu đang giao chiến khốc liệt, nhưng nhìn tình thế lúc này
thì liền biết Rối Bạc nắm phần hơn, bốn con Rối Bạc vẫn như cũ cơ động và
dũng mãnh, bốn đầu đại yêu từ trên xuống cả người ướt đẫm máu, sắp
trụ không vững.

Tiểu Thiện so với hắn nhìn rõ được nhiều hơn, mắt phượng kinh ngạc không cách
nào kiềm chế, nàng thầm lẩm bẩm:


  • Người này thật lợi hại! So với ả ta thậm chí còn cường đại hơn!

Lúc này mỹ phụ suy nghĩ cũng không khác gì nàng, ả ta đang vô cùng chật vật,
trong lòng thâm trầm. "Tên này không ngờ trẻ tuổi đạo hạnh lại cao như vậy,
thiên tài yêu nghiệt như vậy, nếu để hắn sau này phát triển, yêu đạo há chẳng
phải bị diệt môn?!"

Mỹ phụ nhếch miệng cười lạnh.

Keng!

Tiếp xong một kích uy mãnh từ Bá Kiếm, mỹ phụ bất ngờ há miệng phun ra một
đoàn hắc khí, đòn này vô cùng bất ngờ, Vong Tình nhướng mày, với tinh thần tập
trung cao độ, mỹ phụ vừa mở miệng thì hắn đã phòng bị, hắc khí vừa đến, hắn
liền hô to:


  • Liên Thanh Tỏa!

Lập tức, một vòng sáng kim sắc xuất hiện, đem Vong Tình bao bọc bên trong.
Liên Thanh Tỏa, một lớp phòng thủ kiên cường, có thể bài xích vạn thể yêu lực,
xua tan yêu khí!


  • Thiếu hiệp cẩn thận!

Phía xa, Tiểu Thiện nhận ra điều gì đó, nàng thất kinh hô to.

Vong Tình nhướng mày, mỹ phụ trong phút chốc này bỗng cười lạnh. Chỉ hắc khí
tiếp xúc mới Liên Thanh Tỏa, không ngờ đánh xuyên qua, nhanh như chớp phủ phục
lấy người Vong Tình!

Vong Tình nhíu mày, thầm hô không ổn, một giây sau đó, cả người hắn bỗng nhiên
đau nhức dữ dội, đan điền bị hắc khí đánh tới, chân nguyên trong phút chốc
tiêu tan. Vong Tình phun ra một bụng máu, trên không rơi xuống dưới, bất lực
quỳ trên đất, thiết ngẫu phía sau mất đi chân nguyên điều khiển, tương tự như
một đống sắt vụn rơi xuống bất động, Bá Kiếm tiêu tan.

Bên kia bốn đầu Rối Bạc cũng không khác gì, mất đi chân khí của Vong Tình,
chúng chỉ biết nằm yên vô thức. Bốn đầu đại yêu chỉ còn lại hai đầu, hai con
đại yêu này cũng chỉ còn nửa cái mạng, đứng cũng khó vững, tuy nhiên chúng vẫn
còn sống! Hai đại yêu gầm rống, ném ánh mắt căm phẫn nhìn vị thư sinh cùng
Tiểu Thiện.


  • Không xong rồi!

Ninh công tử hoảng sợ, cao thủ trúng phải độc chiêu rồi! Tiểu Thiện bên cạnh
cũng thất thần, nội tâm rơi vào tuyệt vọng cùng hối lỗi. Ninh công tử cắn
răng, người nọ gặp phải tình cảnh này cũng chỉ vì hắn và Tiểu Thiện.

Mỹ phụ nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt Vong Tình, mặc dù Vong Tình lúc này quỳ
gối bất động, mặt cũng không ngẩng lên, nhưng nàng ta biết hắn vẫn còn sống.
Mỹ phụ cười thật lớn, giọng mỉa mai, nói:


  • Chính đạo chỉ coi trọng đại nghĩa, ra tay đều quang minh chính đại như vậy,
    đấy chính là điểm yếu của các ngươi, ta chỉ cần dùng một chút thủ đoạn là có
    thể lấy mạng ngươi rồi tiểu tử. Đáng tiếc thật, ngươi quả nhiên là thiên tài
    yêu nghiệt, chỉ từng tuổi này mà công lực đã gần như hơn ta rồi, ngươi không
    thể sống tiếp! Vì yêu đạo!

Mỹ phụ cười lạnh không ngừng, cảm giác giết một thiên tài nghìn năm có một,
quả thật thư sướng. Bất quá, ả ta vội vàng ngưng hẳn giọng cười, gương mặt trở
nên ngưng trọng nhìn Vong Tình.

Ninh công tử cùng Tiểu Thiện cũng dồn ánh mắt về hắn, miệng há hốc kinh ngạc.

Không biết từ lúc nào, từ trong thân thể của Vong Tình, một đạo chân khí màu
tím đang liên tục tràn ra, mái tóc đen dần trở nên trắng xóa!

Chân khí tử sắc càng liên tục bộc phát, uy áp tản ra ngày càng nặng nề, bàn
bạc như biển rộng, mênh mông như trời cao. Không đến hai hơi thở, uy áp từ
Vong Tình đã khiến cho không gian run rẩy, trên trán Ninh công tử chảy dài mồ
hôi, cả người ngã xuống đất. Tiểu Thiện phía sau và hai đầu đại yêu phía xa
cũng không cách nào trụ vững, đồng loạt quỳ xuống.

Gió nhẹ nổi lên, đào bay rực rỡ!


  • Bàn Cổ Nguyên Lực!

Mỹ phụ hai mắt âm trầm ra nước thì thào, nội tâm nặng trĩu, lưng đổ hơi lạnh,
nhưng ngay sau đó, ả lại mỉm cười lạnh giá.


Võng Du Chi Thiện Nữ U Hồn - Chương #4