Là Cậu Ta Sao? =.=


Người đăng: AnUyen

Tiểu Du được truyền nước biển, cô không sao!
Di Nhiên thì ngủ miệt mài say sưa mà không biết tiểu Du đã tỉnh từ lâu.
-Ơ! Cậu tỉnh lúc nào vậy?
-Mới thôi!
-Sao cậu không kêu tớ?...Cậu muốn ăn gì nào?
-Tớ muốn ăn...
-Ừm...người bệnh nên ăn cháo, vậy mới tốt!
-Nè! Tớ...
Không đợi tiểu Du nói hết câu Di Nhiên đã bỏ đi.
Tiểu Du quay sang lấy chiếc điện thoại trên bàn.
"Gì chứ đã 1h chiều rồi sao? 4h mình sẽ có cuộc hẹn đến CLB Vùng Trời rồi! Hôm
nay không đi sẽ không được nhận..."
Đúng lúc Di Nhiên vừa về tới, tay cầm hộp cháo cho tiểu Du nhưng sao mặt thì
cứ ngơ ngơ ra.
-Đúng là!
-Chuyện gì đúng?
Di Nhiên từ từ ngồi xuống ghế, mặt tỏ vẻ nguy hiểm...
-Chuyện là tối qua, lúc cậu bị ngất, có 1 anh kia chạy tới giúp đỡ. Nhưng sáng nay biến mất rồi! Tờ chưa kịp hỏi tên!...
-Ừm...có duyên gặp lại mình nhất định phải nói tiếng cảm ơn với người ta~

Đã gần 3h rồi mà tiểu Du không nghĩ ra được cách nào để Di Nhiên "bằng lòng"
cho cô suất viện cả.
"Hay là nói thật nhỉ? Ừm cứ vậy đi~"
-Ừm...Di Nhiên à
-Ừ!
-Tớ..tớ phải đi tới CL...CLB trước 4h hôm nay.
-Sao?
-Cậu cho tớ ra viện đi...bởi vì hôm nay không đi thì sẽ không được vào CLB đó nữa...tớ cũng...
-Đi thì đi
-Thật sao Di Nhiên?
-Ừm~~
-Á..á..á..cậu tuyệt thật Di Nhiên à!
Thế là tiểu Du ôm chặt lấy Di Nhiên mãi mới buông.

Di Nhiên làm thủ tục xuất viện xong, cả hai bắt taxi đi đến CLB.
Đứng trước cửa CLB Di Nhiên vỡ òa vì tòa nhà mà CLB đã thuê. Đó là tòa Abtown
tòa nhà cao nhất của thành phố A này. Tòa nhà có khoảng 88 tầng, có cả một
tầng cho trực thăng đáp và một số quán ăn nổi tiếng.
Di Nhiên không ngậm miệng lại được, cứ há từ lúc dưới sảnh đến lúc trong thang
máy đi lên CLB. Nhưng khi thấy tiểu Du nhấn nút chọn tầng thì Di Nhiên há lớn
hơn mà mặt lại nhăn...
-Uả? Nói nằm ở tầng 86 hả tiểu Du?
-Ờ!
- Vậy mà tớ tưởng mướn ở đây chắc CLB này giàu lắm chứ! =.=
Tiểu Du dẫn Di Nhiên vào điểm danh và nhận một nhiệm vụ đầu tiên của mình.
Đang đi ngon ơ tự nhiên Di Nhiên kéo tiểu Du lại, nói nhỏ vào tai
- Cái anh kia đẹp trai quá à!
-Đâu?
-Kìa!
Di Nhiên chỉ tay về phía quầy tiếp tân...
-Trời..! Cái anh đó lúc đầu tớ thấy đẹp trai nên rất thích! Ai mà ngờ nói chuyện cọc lóc!
-Vậy hả? À thôi kệt được cái này mất cái khác mà!
Di Nhiên vui vẻ phán, còn tiểu Du thì chả hiểu nổi bạn mình mà đi tiếp.

Cuối cùng kì nghỉ hè cũng hết, mọi người bắt đầu đi học lại tiểu Du năm nay
lên 12.
Di Nhiên đã đến từ sớm, chắc hẳn cũng đã xem lớp trước rồi.
Tiểu Du ngủ quên giờ mới mò tới nơi.
Quần áo chỉnh tề đẹp đẽ nhưng đầu tóc hơi rối!
-Ây ya! Cậu muộn thì cũng chải chuốc một tí chứ!...Nếu nhà trường không bắt mặc đồng phục, thì chắc cậu đã mặc luôn bộ đồ ngủ tới đây luôn rồi!
-Hehe! Tớ cũng tính vậy!
-Thôi...đi nào!
-Cậu xem trước rồi à?
-Ừm tớ với cậu vẫn học chung, nghe nói khóa năm nay nhiều trai đẹp lắm á...!?

Lớp của Di Nhiên và tiểu Du là 12-3. Họ đã vào lớp và ngôi chỗ được chỉ định.
Di Nhiên và tiểu Du đều ngồi bàn 2 từ dưới lên. Nhưng tiểu Du ngồi sát cửa sổ
dãy một gần cửa ra vào, còn Di Nhiên ngồi dãy hai kế dãy của tiểu Du.
Đúng 7h, GVCN bước vào lớp, không khí im lặng tràn ngập. Đó là cô Giao Huyền,
cái cô được mệnh danh là nữ thần của cả trường cấp 3 B này.
Đúng như lời đồn, cô đẹp không chê vào đâu được!
"Đẹp thật! ^^"
...
-Chào các em! Cô là Giao Huyền, năm nay sẽ là chủ nhiệm lớp! Mong các em giúp đỡ nha!
Giới thiệu xong, cô Giao Huyền về bàn của mình. Rồi chợt đứng dậy...
-À quên, ngoài các em có tên trong bảng xếp lớp, ta còn có thêm 1 thành viên bất ngờ được chuyển vào, là bạn Duật Phong!
Dáng đi như một đại thần, Duật Phong bước vào lớp.
Cậu ta mặc sơ mi trắng, kết hợp với quần đen. Vai đeo balô 1 bên,... nhìn rất
ư là ngầu!
Mái tóc chẻ lệt mái 3-7 thời thượng. Đôi mắt sâu và đen lấy. Gương mặt sáng
sủa đúng chuẩn soái ca.
Di Nhiên mê trai thấy rõ, mắt không rời một li. Miệng thì cứ như sắp chảy cả
nước miếng ra ngoài!
-Di Nhiên! Nè nè!
-Hả hả?
Tiểu Du lấy tay làm hành động ý nói Di Nhiên ngậm miệng lại..
-Ờ ờ..! Hehe ^^ Tớ hơi quá!

Sau 2 tiết học mọi người được ra chơi. Di Nhiên quen được vài người bạn mới
trong lớp đang đứng giới thiệu cho tiểu Du biết.
Cả hai nói chuyện xong, họ đi xuống căn tin trường mua ít đồ ăn vặt.
Bỗng Di Nhiên kéo tiểu Du lại...
-Quê quê! Tiểu Du!
-Sao?
-Chỗ kia có gì mà bu đông thế nhỉ?
-Mau! Qua đó
Tiểu Du và Di Nhiên đi lại đó, nhưng đám đông cứ di chuyển mà chiều cao của họ
không đủ để xem tình hình như thế nào.
-A thấy rồi!
Di Nhiên la lên một tiếng rồi mặt hơi nhăn lại, mắt nhìn xa xăm.
-Ai vậy?
-Đại thần lớp mình đó!
-Duật Phong hả?
-Sao tớ cảm thấy cái cậu đại thần đó có vẻ quen quen.
-Cậu biết cậu ta hả?
-Không..!?

Cả ngày học đầu tiên Di Nhiên cứ mãi suy nghĩ về Duật Phong.
Tới cuối ngày, lúc tiểu Du cùng Di Nhiên đứng đợi xe buýt trước cổng trường
thì Duật Phong suất hiện.
Di Nhiên nhìn cậu ta một hồi lâu...rồi gương mặt trở nên rạng rỡ
-Tớ nhớ rồi!
-Cậu nhớ ra cậu ấy là ai rồi!
Di Nhiên chỉ tay về phía đại thần...
-Cậu ta là người đã cứu cậu vào buổi nhạc hội đó!
-Là cậu ta sao?

Loading...


Với Lấy Đại Thần - Chương #2