Cứu Người!


Người đăng: AnUyen

Tiểu Du chen lấn cả buổi trời mới mua được hai cái bánh. Chưa kịp bỏ vào bụng
thì Di Nhiên chạy tới, hét lên từ xa...
-Mau lên! Tiểu Du! Mau lên!
Vừa gặm miếng bánh, tiểu Du hỏi...
-Cậu bị làm sao vậy? Tớ còn chưa có gì nhét bụng...
Chưa nói hết câu, Di Nhiên đã ôm chầm lấy tiểu Du, thở dốc nói...
-Cậu có biết, 8h tối nay Hà Khanh tới trường mình biểu diễn không?
Tiểu Du vẫn bình thản ăn bánh
-Tớ biết! Nhưng đó là dành cho mấy em lớp 10 mà?
-Ây da! Cậu không biết tớ là ai sao?
Lúc này tiểu Du mắt sáng rực
-Di Nhiên à..à..à!! Đi thôi! Cậu chắc có chỗ gần sân khấu mà phải không

8h tối chỗ ngồi lấp đầy, tiểu Du và Di Nhiên đã đến đó từ sớm rồi, vã lại còn
có người giữ chỗ dùm nên chả sợ.
-Alô?
Tiểu Du bắt một cuộc gọi đến từ ai đó...
Bỗng cô đứng bật người dậy
-Sao?! Ngay bây giờ à? Được tôi sẽ đến ngay!
Di Nhiên ngước lên, mặt hớn hở, nói lớn:
-Hà Khanh sắp biểu diễn rồi...cậu còn đi đâu?
Tiểu Du nhanh tay thu dọn đồ đạc của mình, vừa bảo:
-Tớ đi gặp thần tượng của tớ!

Tiểu Du đến CLB Vùng Trời để đăng kí làm thành viên, vì hình như lâu lâu mới
mở một đợt.
-Xin chào anh!
Đó là 1 anh hình như học 12, lớn hơn tiểu Du. Dáng người cao to, khá đô,...
-Đến đăng kí à? Điền vào đây.
-Vâng...?
"Trời...?! Người thì đẹp mà sao...?"
-Vâng, vâng...ạ!
Cầm tờ đơn trên tay tiểu Du rất shock vì cách nói chuyện của anh tiếp tân.
Một lúc sao khi đang ngồi viết thông tin, thì Di Nhiên gọi đến
-Alô? Có gì không Di Nhiên? Tớ đang...
-Sao? Cậu nói gì tớ không nghe rõ, nhưng Hà Khanh sắp biểu diễn rồi! Cậu đang ở đâu? Mau tới nha!
...
-Alô? Di Nhiên? Alô?
"Ơi thật là...mình phải mau lên mới được..."
Tiểu Du nhanh chóng viết vội tờ đơn.
-Xong!
Tiểu Du lỡ miệng hét lớn, khiến cho cả phòng CLB yên ắng này đưa mắt nhìn tiểu
Du.
-Em xin lỗi, xin lỗi ạ...
Xin lỗi qua kiếp, tiểu Du thở dài đằng đẳng.
Cô nhanh chân đi tới quầy tiếp tân nộp đơn.
-Em...
-Để bên này này.
-Sao ạ...?
"Gì?...rõ ràng mình chưa nói gì mà?"
-Vâng...vâng ạ..!
Tiểu Du trả lời nhưng hồn chưa vào xác..
-Bên này không phải bên đó!
Cô mãi nghĩ mà để nhằm chỗ luôn! Để cái anh "lạnh như tiền" kia phải nhắc lại.
Làm cô sợ hú hồn...

Nộp đơn xong tiểu Du vội vã chạy về trường để kịp màn biểu diễn của Hà Khanh.
Xung quanh bây giờ trời tối hụp, mọi người đã về hết.
Di Nhiên đang đứng đợi trước cổng trường. Mặt có vẻ khá mệt vì đợi lâu.
-Di Nhiên! Di Nhiên!
Tiểu Du thở dốc vì chạy hơn 1 cây số.
-Cậu đừng nói, ngồi xuống nghỉ chút đi!
Di Nhiên đỡ tiểu Du ngồi xuống gốc cây.
-Cậu ngồi đây, tớ đi mua nước cho cậu.
Rồi Di Nhiên đi mua nước tại máy bán tự động ở gần đó.
-Tiểu Du ơi có nước rồi! Cậu mau...tiểu Du! Tiểu Du!
Tiểu Du nằm ngả đầu vào gốc cây, mặt xanh lét, tay chân không còn miếng sức
nào.
Di Nhiên gọi mãi không tỉnh...
-Chú bảo vệ ơi! Chú bảo vệ..! Ở đây có người ngất xỉu! Có ai không?
Di Nhiên chợt nhớ, gạt nước mắt liền lấy điện thoại và gọi cho bệnh viện...
-Cô ấy bị sao vậy?
Đó là một người rất cao, vai mang balô chứa khá nhiều đồ. Quần áo xộc xệch,
nhìn khá bẩn, cứ như là người dưới quê lên. Gương mặt thì khá thường và nhem
nhuốc.
-Bạn cô bị sao vậy? Hả?
-Ờ..ờ bạn tôi...cô ấy ngất xỉu rồi!
-Mau lên!
-Anh muốn làm gì?
-Cứu người!

Loading...


Với Lấy Đại Thần - Chương #1