Người đăng: quanhoanganh
Chưởng Ấn vỡ tan, làm khói bụi bốc lên nghi ngút, nhanh chóng che kín tất cả
tầm nhìn đôi bên.
Cũng chẳng có ai biết được, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đó, cục diện hai bên
lại một lần nữa biến đổi đến long trời.
Người khác có thể không hay, nhưng Cơ Huyền làm sao không rõ. Trong lúc vô
hình đó, hắn còn âm thầm phóng tới đối phương hai đạo Lôi Đình Chi Lực mạnh
mẽ, sức công phá tuyệt đối không phải Chiến Vương có thể tiếp nhận, nhưng đáng
tiếc, tất cả đều bị chặn lại.
Cơ Huyền có Vọng Khí Quyết trong người, tu vi đối thủ mạnh yếu ra sao, chỉ một
cái liếc mắt đều có thể nắm rõ.
Hắn cam đoan Phong Ma thực lực chỉ mới đạt Nhị Tinh Chiến Vương cấp độ, nhưng
lại có thể tiếp được của hắn hai đạo tấn công mà không chết, ẩn tàng ý vị bên
trong thế nào, chắc không cần nói cũng hiểu.
" Còn có người bảo hộ theo sau, nhiệm vụ lần này quả nhiên không đơn giản ".
Cơ Huyền lạnh lùng sắc mặt cũng bỗng nhiên xuất hiện thêm một nụ cười hứng
thú. Cả người không thèm làm gì hơn ngoài âm thầm chờ đợi.
Lớp khói bụi dần dần tan đi, thế cục hai bên biến đổi ra sao, cũng nhanh chóng
hiện ra trước mắt mọi người.
Vừa thấy hai thân ảnh quen thuộc xuất hiện tại đương trường, cả hai phe nhân
thủ sắc mặt đều không khỏi mừng rỡ kêu lên.
" Cơ công tử !!! "
" Ứng lão !!! "
Thấy phản ứng của hai đứa con gái như vậy, Trúc Thanh Thiên cùng La Gia Hưng
cũng không khỏi ngơ ngác. Không ai bảo ai, ánh mắt đều vô tình lướt đến trên
thân thiếu niên trước mặt mà đánh giá.
Đối với mấy chuyện xoi mói như vậy, Cơ Huyền cũng lười quản, mặc kệ bọn họ một
bên, chỉ tập trung quan sát lão nhân trước mặt.
" Ồ... Tam Tinh Chiến Hoàng, thực lực cũng không đến nổi tệ ". Cơ Huyền nhìn
lão một mạch từ trên xuống dưới, không khỏi hài lòng gật đầu nói.
Lần trước cùng Cuồng Dã Tinh quá chiêu qua, nếu không phải có Huyết Ma trợ
giúp, hắn mạng nhỏ chắc cũng giữ không được. Mặc dù thắng lợi, nhưng muốn từ
đó mà đánh giá tổng thể chiến lực bản thân... Xa xa chắc không đủ.
Ai ngờ bây giờ lại có cao thủ vừa tầm như vậy xuất hiện ở đây, ngu dại gì hay
sao mà bỏ lỡ.
Ứng lão nhìn tới nhìn lui vẫn không thể nhìn ra đối phương sâu cạn, trong lòng
đã có chút hoang mang, nay lại nghe thêm Cơ Huyền lời nói đó về sau, cả người
bỗng chốc run lên nhè nhẹ. Lập tức quay đầu, nhắm hướng Phong Ma mà thúc dục.
" Phong Thiếu, lập tức đi mau, lão phu chặn hậu ".
Phong Ma nghe thế, mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng bằng vào hắn
sáu năm qua đúc kết kinh nghiệm, miệng cũng không thèm nói đến lời thứ hai,
lập tức ngự không mà bỏ chạy.
Quả nhiên gừng càng già càng cay, khả năng nhìn nhận, đánh giá tình huống của
lão thật không đơn giản chút nào.
Cơ Huyền cũng chẳng cần thiết phải dông dài làm chi, cơ thể Linh Lực tuôn ra
dữ dội ngày một dữ dội, nhanh chóng biến thành bảy đạo Lôi Kích nhắm hướng hai
người mà đánh đến.
Ứng Lão cũng bị Cơ Huyền một thế này làm cho kinh động không ít. Trong lòng
thầm kêu hỏng không thôi... Nhưng cũng không dám chậm trễ, vội vàng xuất ra
tuyệt kỹ, nhắm hướng Cơ Huyền công kích mà đánh.
Một bên nói chiến liền chiến, một chút do dự cũng không có, một người nghe
chạy liền chạy, một chút nấn ná ở lại cũng không làm. Tuổi trẻ thời nay, không
lẽ ai cũng có được như vậy quyết đoán.
Lão dù sao thân cũng là Bách Độc Môn Tứ Đại Hộ Pháp một trong, tuy cơ thể
trọng thương thực lực đại giảm, nhưng cũng không phải ai muốn làm gì trước mặt
cũng có thể.
Chỉ thấy hai tay lão khẽ động, bảy đạo màu xanh lục Chưởng Ấn cũng theo đó mà
ra, cùng với Cơ Huyền bảy đạo Lôi Kích đối chọi với nhau cực kỳ mãnh liệt.
Bảy đạo Lôi Kích vừa rồi của Cơ Huyền cũng chỉ tập trung vào tốc độ mà thôi,
bị đối phương dễ dàng cản phá thành công, hắn cũng chẳng có nhiều bất ngờ cho
lắm.
Điều quan trong là bước tiếp theo kìa...
Ứng Lão đánh ra bảy chưởng cản phá thành công về sau, cả người còn chưa kịp
buông lỏng, đã bị Cơ Huyền một thân Tử Khí khóa chặt.
" Từ khi nào mà... "
Lão ta hoảng hốt vô cùng, không những không dám lui lại, mà còn phải dùng tốc
độ nhanh nhất nhắm hướng trước mặt mà lao đi.
" Phát hiện ra sao ? "
Cơ Huyền một mặt tươi cười dáng vẻ, không biết từ lúc nào đã đứng ở Ứng Lão
sau lưng, chưởng hóa thành quyền, điên cuồng đập phá.
Hắn có Lôi Thần Thánh Thể cùng Địa Giai Thượng Phẩm Thân Pháp trong tay, cùng
hắn so đấu tốc độ, cũng không phải đùa hơi quá đi.
Chỉ thấy lão dù có di chuyển đi hướng nào chăng nữa, cũng đều bị Quyền Phong
của Cơ Huyền mau lẹ phong tỏa toàn thân yếu điểm.
Mà mỗi một quyền này bên trong, nắm giữ thực lực đều đã sớm vượt quá Ngũ Tinh
giới hạn, chỉ cần trúng phải một đòn, với thể trạng của Lão bây giờ, không bị
đập thành từng mãnh nhỏ mới là lạ.
Bản thân đã ép đến chân tường, cũng chẳng còn cách nào hơn đành phải hoàn thủ
mà thôi, ít ra thương tổn cũng sẽ khấm khá hơn một tí. Không cầu bình an, chỉ
cần không mất mạng... Hơn nữa Bách Độc Môn Chiến Kỹ, cũng không phải ai cũng
có thể đơn giản như vậy tiếp được. Mình mà bị tàn phế, thì hắn cũng đừng mong
giữ được cánh tay.
Vừa nghĩ như vậy xong, lão lập tức hướng Cơ Huyền điên cuồng hét lớn, Linh Lực
bên trong cơ thể cũng nhanh chóng tích tụ lại hắn lòng bàn tay, chậm chờ cơ
hội bộc phát.
" Khốn kiếp tiểu nhi, ăn của lão phu một chưởng. "
Cơ Huyền nghe vậy cũng chỉ khinh bỉ mà cười một cái. Bách Độc Môn cao thủ đều
sở trường dụng độc. Cùng ngươi trực tiếp tiếp xúc, sẽ có hoa quả ngọt mà ăn
sao ? Một chút tiểu xảo như vậy cũng định qua mặt hắn...
Cơ Huyền bỗng chốc thu quyền trở lại, hai mắt chăm chú chờ đợi.
Quả nhiên chưa đầy một tức thời gian sau, trước mặt hắn liền có một lòng bàn
tay xanh rì như màu lá, mạnh mẽ đánh về.
" Ngu quá hóa khùng... Tử Lôi ".
Chỉ thấy bản thân hắn Linh Lực ba động bộc phá mạnh mẽ, lấy hắn làm trung tâm,
nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng càng quét qua một lượt, đương nhiên...
Bao gồm chưởng phong của Ứng Lão cũng không ngoại lệ.
" Phốc ".
Trăm tính ngàn tính Lão cũng không thể tính được Cơ Huyền lại dùng đến cách
này để trả đòn cho lão. Đến lúc phát hiện ra thì đã quá muộn để thu hồi đi
rồi.
Cơ Huyền giờ đây bản thân cũng đã sinh ra Linh Lực, thể chất lại còn là Lôi
Đình Thánh Thể, Tử Khí sau khi lột xác thành công, cũng đã bắt đầu xuất hiện
tình trạng ngưng thực.
Từ Lôi uy lực giờ đây mạnh mẽ thế nào, đều rất khó nói. Nếu không phải ngại
cha con bốn người kia còn nằm trong phạm vi càng quét, hắn hội sẽ rút chiêu
thu về sao.
Nhưng chỉ cần một chút sát na như vậy cũng đủ để Ứng Lão trả giá rồi.
" Ngươi... Phốc... Phốc "
Ứng Lão bị Tử Lôi mạnh mẽ công kích, đừng nói chỉ là cơ thể, đến bản thân lục
phủ ngũ tạng cũng đã nát nhừ, bây giờ cũng chỉ còn lại một chút mỏng manh hơi
thở mà thôi.
" Bản... Bản Mệnh... Thần Thông,... Hồi Phi... Yên... Diệt ".
" Không tốt... "
Cơ Huyền vừa đang định đến gần lão dùng Đọc Tâm Thuật moi móc một chút thông
tin, nhưng ai nghĩ đến lại nghe lão lầm bầm những lời này trong miệng. Khuông
mặt chẳng mấy chốc liền co quắp lại đến khó coi, vội vàng vận dụng Côn Bằng
Biến Pháp, nhắm hướng Trúc gia, La gia bốn người lao đi.
Quả nhiên là Chiến Hoàng, thủ đoạn phi thường thật sự không ít.