Cưỡng Bức


Người đăng: quanhoanganh

Cơ Huyền thực lực cao cường, thâm bất khả trắc, thanh danh ngày nay đã vang
lừng toàn thể Bắc Vực, ai mà không biết. Nếu một khi đã muốn bí mật điều tra,
cái tên này chắc chắn không thể sử dụng được rồi.

Nên khi Trúc Linh cùng La Tình nhị nữ hỏi hắn danh tự, hắn cũng chỉ nói mình
là Huyền Cơ mà thôi. Còn thân thế cùng lai lịch, một điểm cũng không tiết lộ
ra ngoài.

Nam Biên Thành cũng chỉ là một tiểu thành trì vùng biên ai xa xôi mà thôi. Mặc
dù sau khi Minh Nguyệt Quốc tấn thăng Hoàng Triều, tuy đã có một ít tu bổ cùng
gia lực cải cách, nhưng những dấu tích hoang tàn nơi đây, cũng không có bao
nhiêu thay đổi.

Cơ Huyền vừa đi vừa quan sát khung cảnh xung quanh, cả người nhanh chóng chìm
đắm trong các dòng suy nghĩ. Nhưng cũng chẳng thể duy trì được lâu, đã bị một
tiếng hét chói tại gây kinh động.

" Tình Nhi, Linh Nhi ".

Tiếng thét dư ba còn chưa kịp dứt, đương trường không biết từ đâu đã xuất hiện
thêm hai đạo thân ảnh xa lạ.

Cơ Huyền tuy cũng có chút bất ngờ, nhưng bản thân lại hoàn toàn không có ý
định ra tay ngăn cản.

Hai người này tuy cũng có chút môn đạo, nhưng ở trong mắt hắn đều đồng dạng là
kiến hôi mà thôi. Nếu thật sự bọn họ có ý đồ bất chính mà đến, hắn có thể cam
đoan, không cần quá một hơi thở, cả 2 người... Đều phải táng mạng tại đây.

Cơ Huyền tuy lạnh nhạt, không thèm để ý đến sự hiện diện của hai người đó,
nhưng Trúc Linh cùng La Tình lại không làm như thế được...

Chỉ vừa nhìn thấy gương mặt của hai người trung niên đó, hai thiếu nữ điều đã
kìm lòng không được, nước mắt nước mũi chảy ra tới tấp, nhanh chóng hướng bọn
họ vòng tay mà lao vào " Cha!! ".

Không nghe thì thôi, vừa nghe hai đứa gọi xong, lòng của hai người bỗng nhiên
lại nhói lên một cái mạnh liệt. Nhưng cũng chẳng thể làm gì khác ngoài thay
nhau an ủi.

" Ngoan, nha đầu ngoan, có phụ thân tại đây rồi, đừng mong có người nào đụng
được đến ngươi ".

Thân làm phụ thân mà, nghe tin con gái cưng của mình gặp chuyện, ai mà không
lo lắng. Nếu không phải tại thân bất do kỷ, làm sao tới giờ mới ra mặt tìm
kiếm bọn nó cho được.

Cục diện của Nam Biên Thanh ngày nay, thật sự biến hóa quá lớn. Bọn họ sau
lưng còn có gia tộc sinh tử tồn vong gánh nặng đè trên vai. Nhiều khi lo lắng
cho con cái của mình an nguy, nhưng cũng cũng chẳng còn cách nào khác hơn
ngoài bất lực đứng nhìn.

Tình cảm gia đình thắm thiết như vậy, đến ngay cả Cơ Huyền cũng không khỏi xót
xa.

Đây có thể xem là ví dụ minh họa tốt nhất về mặt trái của cái thế giới này.
Ngươi có thực lực mạnh mẽ, cuộc sống của ngươi sẽ rất dễ dàng. Nhưng chỉ cần
nắm tay của ngươi nhỏ bé, cả đời này... Ngươi cũng chỉ có thể làm bạn với nỗi
đau.

Cơ Huyền nảy giờ chỉ im lặng đứng một bên mà theo dõi, nhưng có vẻ sự im lặng
này của hắn, lại khiến cho vài kẻ đuôi mù cảm thấy khó chịu.

" haha, thật sự là cảm động làm sao, Tình Nhi, Linh Nhi, hai nàng đã về đến
nơi an toàn, tại sao lại không sai người qua nói với ta một tiếng, báo hại ta
lo lắng muốn chết ".

Một thanh âm ngạo mạng, đểu cáng, khó nghe đến cùng cực đột nhiên vang lên,
làm cắt ngang mọi sự diễn biến.

La Tình cùng Trúc Linh ngơ ngác, đồng thời nhìn theo hướng âm thanh phát ra,
vừa bắt gặp một gương mặt thiếu niên tuấn tú quen thuộc, cả hai người đều
không khỏi run lên, nghiến răng nghiến lợi, cố gắng gằn ra từng chữ.

" Phong Ma... Tên súc sinh nhà ngươi... ".

Ngay cả nhị vị gia chủ sắc mặt cũng đều biến hóa đến khó xem, hai mắt dường
như muốn nổ lửa, không hề che dấu chút nào vẻ căm tức, nhìn hắn chằm chằm.

" Ngươi còn vác mặt đến đây làm gì? ". La gia gia chủ cuối cùng vẫn là nhịn
không được, bất mãn nhắm hướng Phong Ma mà thoại.

Rõ ràng bản thân sau lưng âm thầm dở trò tiểu nhân, nay lại còn dám hiên ngang
xuất hiện trước mặt người bị hại, da mặt của hắn... Cũng không khỏi quá dày
đi.

Phong Ma đương nhiên nghe rõ những gì họ nói, nhưng một chút quan tâm, hắn
cũng chẳng để trong lòng. Miệng chỉ cười nhạt một cái, nhắm hướng 4 người nói
nói lại.

" Nhạc phụ sao lại hỏi thế? Ta đương nhiên là đến đón mình thê tử mình về nhà
rồi ".

Vừa nghe hắn lời này nói ra, sắc mặt hai nữ cũng lập tức tái nhợt, cả người
giận run, tức đến nghẹt thở.

" Ngươi... Ngươi... Tên súc sinh kia, ngươi cũng đừng có mà vọng tưởng, ta
Trúc Linh thà chết cũng quyết không gã cho loại người như ngươi "

" Đúng vậy, ngươi nghe cho rõ đây, trong mắt ta, dù ngươi có mạnh mẽ qđến thế
nào, bản chất cặn bã cũng vẫn còn y nguyên ở đó. Muốn ta gã cho ngươi, đừng có
mơ ".

La Tình, Trúc Linh tuy chỉ là hạng nữ lưu bình thường, nhưng ý chí quật cường
đến nam nhi đôi khi cũng còn thua kém. Muốn bọn họ khuất nhục để làm Phong Ma
nữ nhân... Bọn họ thà chết còn hơn.

Phong Ma nụ cười trên môi cũng không khỏi đanh lại, một cảm giác uất hận từ
tận sâu trong trái tim bỗng chốc bùng cháy lên dữ dội, giọng nói bắt đầu trở
nên lạnh giá, chắc có vẻ một chút lý trí thanh tịnh cuối cùng, cũng sắp giữ
không được.

" Các nàng thật sự tuyệt tình vậy sao? Ta bây giờ đã khác xưa rất nhiều, chỉ
cần các ngươi đồng ý theo ta, tương lai trước mắt tuyệt đối... "

" Không cần nói nhiều, cho dù nam nhân thế gian này chết hết, bọn ta cũng sẽ
không gã cho ngươi, ngươi đừng có mà ở đó nằm mộng nữa, tỉnh lại đi thôi "

Nữ nhân chính là thế, một khi đã ghi hận trong lòng, tuyệt đối rất khó phai.
Sáu năm trước ấn tượng của hắn trong lòng bọn họ đã không tốt, sáu năm sau còn
thậm tệ hơn rất nhiều. Muốn bọn họ thay đổi suy nghĩ. Điều này chắc chắn là
không thể.

Phong Ma nghe xong miệng cũng chẳng thèm tiếp tục năn nỉ, sát cơ trong người
không chút nào giấu giếm, lập tức hướng ngoại tuôn ra dữ dội.

Xem thường! Sáu năm rồi qua đi, hắn vẫn bị người khác xem thường.

Bản thân hắn bây giờ thực lực, đừng nói chỉ một cái Nam Biên Thành nho nhỏ,
cho dù xét tại toàn bộ Minh Nguyệt Hoàng Triều cũng đều được xem là cao thủ có
số má đi. Địa vị cao cao tại thượng như vậy, nữ nhân bám đuôi đếm còn không
hết, thật không ngờ nay lại bị hai con nha đầu miệt thị. Đối với hắn tính tình
xưa nay, làm sao có thể nhẫn.

" Mặc kệ các ngươi có chịu hay không, hôm nay đều phải đi theo ta hồi gia, nếu
ai chống cự, đồ sát toàn tộc ".

Trúc Thanh Thiên cùng La Gia Hưng nghe vậy, máu nóng trong người đều không
khỏi mau chóng nổi lên. Toàn thân Nguyên Khí không ngừng vận chuyển, nhanh
chóng chắn ngang trước mặt hai đứa con gái.

" Ngươi đây là đang làm cái gì? Chẳng lẽ lại muốn bức hôn không thành? ". Trúc
Thanh Thiên hai mắt xích hồng, một mặt giận dữ, chỉ thẳng Phong Ma mà hỏi.

" Rác rưởi Chiến Tông cũng dám cản trở bổn Vương làm việc tốt, còn không mau
cút đi ".

Phong Ma cũng chẳng cần thiết phải đếm xỉa đến ai, đã dám công khai khiêu
khích hắn uy nghiêm, tất cả đều phải chết không nghi ngờ.

Hắn bản thân đã là Nhị Tinh Chiến Vương Cảnh cao thủ, thể nội Nguyên Khí đã
sớm kết thành Kim Đan, sản sinh ra Linh Lực. Đừng nói là một cái chưởng phong,
ngay cả một cái phất tay cũng tuyệt đối không phải bọn họ bốn người có thể
thừa nhận nổi.

Chưởng Ấn nhanh chong theo gió lướt đi, áp lực cực lớn, nhắm thẳng hướng Trúc
Thanh Thiên cùng La Gia Hưng trên người mà mạnh mẽ đập đến.

Nếu thật một chiêu này mà đắc thủ thành công, hai vị gia chủ cho dù may mắn
không chết, bản thân cơ thể cũng phải trở thành phế nhân. Chỉ cần họ vừa ngã
xuống, hai con nha đầu kia còn có thể tránh thoát hắn ma trão.

Nhưng Cơ Huyền vẫn còn chưa có chết, hắn liệu sẽ để cho chuyện này xảy ra sao?

Từ nảy đến giờ, hắn tuy chưa một lần nào lên tiếng, nhưng không có nghĩa bản
thân sẽ bỏ mặt làm ngờ.

Chỉ thấy Chưởng Phong còn cách hai người chưa đầy trăm thước, đột nhiên lại bị
một đạo Lôi Đình Chi Lực từ đâu không rõ, công phá tan tành.


Vô Thượng Toàn Năng Vô Địch Hệ Thống - Chương #80