Bách Độc Môn


Người đăng: quanhoanganh

Tóc tím, mắt xanh, toàn thân Tử Khí, thích vận bạch y, khuôn mặt tuấn mỹ. Trên
đời này, nếu trừ bỏ Cơ Huyền ở ngoài ra, nhân loại còn có ai khác sở hữu được
những đặc điểm như vậy nữa sao.

Mười mấy hắc y nhân vừa thấy Cơ Huyền xuất hiện, sắc mặt mỗi người đều không
khỏi co quắp lại, trong lòng thầm kêu hỏng không thôi.

Bọn họ cũng đâu phải người ngu, tuy không biết rõ cảnh giới thật của Cơ Huyền
là gì, nhưng tuyệt đối không phải hạng tôm tép nhãi nhép như mình có thể trêu
chọc nổi.

Có thể đứng tại Đoạt Mệnh Hương vụ bên trong thả ra uy áp mà không cần đến
thuốc giải. Thực lực ít nhất cũng đã tiếp cận đến Chiến Vương Cảnh à nha, chỉ
cần Phong Thiếu không ra mặt, hắn có thể cam đoan, cho dù toàn thể Nam Biên
Thành tứ đại thế lực có liên hợp cách gì, cũng đừng mong cùng hắn so sánh với.
Khoảng cách chênh lệch thật sự là quá xa đi.

Cơ Huyền sắc mặt âm trầm, nhìn lướt qua mười mấy tên hắc y nhân trước mặt một
cái, Sát Khí ẩn tàng bên trong cơ thể, cũng chẳng biết đã tiêu thất đi hồi nào
không hay.

Thực lực thật sự quá tệ một điểm đi, ngay cả cùng bọn chúng so đo tính toán,
hắn cũng lười làm.

Cơ Huyền hiện tay đang nắm trong tay Đọc Tâm Thuật, nên cũng chẳng cần thiết
phải hao hơi tốn sức đi hỏi cung cái đám rác rưởi này làm chi cho mệt, chỉ cần
âm thầm vận dụng một cái, mọi sự chân lý đều sẽ nhanh chóng hiện hữu ra ngay.
Nhanh, gọn, lẹ, hiểu quả đạt được lại rất cao, so với ngồi nghe bọn chúng kể
lể cũng còn tốt hơn rất nhiều.

Nhưng có chết hắn cũng không ngờ tới, ở một nơi khỉ ho còn gáy như thế này,
lại còn có chuyện ly kỳ như thế hiện hữu.

" Cút ".

Cơ Huyền vừa xem xong một đoạn trí nhớ của bọn chúng, ngôn ngữ ngay lập tức
liền trở lạnh, không dài dòng chút nào, liền quất ra một câu đến, làm tất cả
13 tên hết thảy bị dọa sợ đến mặt mày tái ngắt, cả người run lên cầm cập.
Nhưng vẫn không dám có một chút nào chần chừ, nấn ná ở lại, vội vội vàng vàng
cong đuôi bỏ chạy trối chết.

Chờ bọn chúng vừa đi khỏi tầm mắt, Cơ Huyền trong miệng mới bắt đầu lẩm bẩm
một câu, sắc mặt cũng không khỏi vì thế mà đanh lại.

" Phong Ma, Bách Độc Môn, Thuần Âm Chi Thể ".

Đây là ba cái danh tự mà hắn kiếm được trong đầu của 13 tên hắc y nhân lúc
nãy. Mặc dù không có bao nhiêu liên kết với nhau, nhưng với trí tuệ của hắn,
cố gắng miễn cưỡng vẫn có thể hiểu được phần nào.

Ngự Không Phi Hành, thực lực chân chính của tên Phong Ma này, cũng không thể
nào dưới Chiến Vương được đi. Chỉ trong vòng 6 năm ngắn ngủi, có thể huấn
luyện một tên phế vật trở thành một nhất lưu cao thủ hàng đầu Bắc Vực, Bách
Độc Môn bối cảnh đằng sau, thật sự đúng là không đơn giản.

Thực lực bí ẩn, hành tung thần bí, còn là cao thủ trong ngành sử dụng độc
dược. Đối thủ lần này... Có vẻ khó xơi.

Nhưng tính cách của hắn xưa nay đã là thế, cái gì càng khó khăn nguy hiểm, hắn
lại càng có hứng thú chen vào. Cho dù là Long Đàm hay Hổ Huyệt, hắn cũng chẳng
ngần ngại đi vào, dạo chơi mấy vòng rồi mới ra.

" Chúc mừng ký chủ nhận được nhiệm vụ phụ tuyến : Giết chết Phong Ma, thời
gian tối đa: 3 tháng. Hoàn thành nhiệm vụ nhận: Bách Độc Tâm Kinh trọn bộ 1
quyển, điểm hối đoái 10 vạn. Thất bại : Chết ".

Thấy toán Hắc Y Nhân kia đều đã bị đuổi đi hết, bản thân độc tố trên người
cũng đã được hóa giải hơn phân nữa, hai thiếu nữ không hẹn mà cùng nhau hướng
tới Cơ Huyền trước mặt nói lời tạ ơn.

Hai người bọn họ, một là Trúc Linh, hai là La Tình, năm nay vừa tròn 16 tuổi,
vẫn chưa có sư thừa tông môn, nhưng thực lực đều đã nằm ở Nhất Tinh Chiến Linh
Cảnh trái phải, tư chất tính ra cũng không đến nổi tệ đi.

" Cơ công tử, tỷ muội chúng ta cũng chỉ vừa mới hồi phục lại ít nhiều, nơi này
lại hoang vắng như vậy, ta chỉ sợ không có ngươi ở đây,... Chỉ e... " Trúc
Linh còn chưa nói hết câu, sắc mặt đã đỏ chót đến tận mang tai, miệng ấp a ấp
úng, vội vàng cuối gầm mặt xuống đất, đến mãi tận nữa buổi sau cũng chưa thốt
ra được một câu hoàn chỉnh.

Dù gì người ta cũng là thân phận nữ nhi, nay lại đứng trước mặt một người nam
nhân mới quen, dỡ giọng năn nỉ, không xấu hổ, thẹn thùng mới là lạ đó.

Cơ Huyền tuy không phải là hạng háo sắc, nhưng bản tâm lại rất dễ nhạy cảm với
cái đẹp, nhìn thấy bốn con mắt long lanh nhém lệ của cả hai người, nói thật...
Hắn muốn kìm lòng, cũng không được.

Với lại nhiệm vụ mà hệ thống giao phó, hắn cũng đã nhận qua, trước sau gì cũng
phải đi qua Nam Biên Thành điều tra một chuyến, sẵn đường hộ tống hai tiểu cô
nương dễ thương này về nhà cũng không tính là điểm gì quá phận đi.

Nam Biên Thành cũng chỉ là một tiểu thành nhỏ nằm ở giữa biên giới của Minh
Nguyệt Hoàng Triều cùng Đại Ly Vương Quốc mà thôi. Bên trong cao thủ số má
cũng chẳng có bao nhiêu, một chút tính uy hiếp với hắn xem ra cũng chẳng có,
nếu có cũng chỉ có cái kia Bách Độc Môn mà thôi.

Ngay trong lãnh địa của mình, lại có người dám âm thầm tổ kiến thế lực phi
pháp, đây rõ ràng là trần trụi khiêu khích Cơ Huyền quyền uy mà, làm sao hắn
có thể dễ dàng bỏ qua như vậy cho được.

" Mặc kệ các ngươi là ai? Có âm mưu gì trên người? Chỉ cần Cơ Huyền ta có mặt
ở đây, cũng đừng ai mong thực hiện được dù là nữa điểm ".

Nghĩ như vậy xong hắn cũng chỉ hướng nhị nữ gật đầu một cái, tỏ vẻ chấp thuận
ra, cũng chẳng nói gì thêm.

" Cơ Huyền à Cơ Huyền,... Ngươi bắt bổn tọa chờ đợi thật là khổ. Hahaha, Bách
Độc Môn... Có cơ hội phục sinh rồi... Hahaha... "


Vô Thượng Toàn Năng Vô Địch Hệ Thống - Chương #79