Người đăng: quanhoanganh
Cả 5 người đều dùng tốc độ cao lên đường, nên chưa đến nữa ngày bọn họ đều đã
đến Cơ gia phủ đệ trước cổng chính.
A Ly cùng Lãnh Ngưng Sương nhìn thấy Cơ gia phủ đệ một lượt không khỏi bất
ngờ.
" Đây là nhà hắn sao... Cũng không khỏi... Quá nhỏ đi ". Chúng nữ đều chỉ dám
nghĩ trong lòng, không một ai dám nói ra. Dù sao cũng là nhà người ta, hiện
tại mình thân phận là khách, lấy tư cách gì chê.
Cùng lúc đó một tên giữ cửa đi ra cản đường 5 người.
" Cơ gia phủ đệ, người không phận sự không được... Ách Huyền thiếu, người về
rồi sao ? " Người thanh niên kia thấy Cơ Huyền xong không khỏi ngớ người.
" Ừm, có chuyện gì sao ? ". Cơ Huyền nhìn gả một cái lạnh lùng nói, một luồng
tử khí vô hình lướt qua, làm tên giữ cửa không khỏi run lên.
" Ách... Không.... Không có ".
" Vậy được rồi, ngươi dẫn bọn họ đi sắp xếp một chút đi, bọn họ đều là khách
của ta, đừng qua loa, ta còn có việc đi trước ". Cơ Huyền lạnh nhạt nói một
tiếng rồi phi thân vào trong.
" Đây là Huyền thiếu sao? Sao tính cách thay đổi nhiều quá vậy ? ". Hắn đứng
ngơ ngác nhìn bóng lưng Cơ Huyền, tỏ vẻ khó hiểu nhưng cũng chỉ lắc đầu rồi
thôi.
Đang định dẫn bốn người vào trong thu xếp hắn lại lần nữa đớ người.
" Đẹp... Đẹp quá... ". Hắn nhìn chăm chăm như si như dại, mặt đờ ra một cục,
không nói được một tiếng thứ hai. Ngốc trệ tại chổ.
Thấy vậy bốn nữ chỉ có thể lắc đầu thở dài. Bất đắc dĩ Đắc Kỷ phải dẫn bọn họ
đến phòng của Cơ Huyền đợi hắn trở về.
Để tiết kiệm thời gian, Cơ Huyền vận dụng Âm Linh Quỷ Nhãn để tìm kiếm tung
tích phụ thân cho lẹ. Thấy hắn đang ở thư phòng, Cơ Huyền cũng vội vàng hướng
phía đó mà đi.
" Lão quỷ nhà ngươi, giờ là lúc nào rồi còn luyện viết chữ ".
Cơ Hàn đang đứng trong thư phòng tay cầm bút viết chữ, nghe âm thanh vang vào
không khỏi dừng tay.
" Đi có mấy ngày lá gan cũng lớn hơn hẳn, sao cánh cứng cáp rồi, muốn tự bay
sao ? ". Cơ Hàn tâm tình bình thản, tay vẫn tiếp tục đong đưa cây bút, ngữ khí
tự nhiên đáp lại.
Cùng lúc hắn dứt lời Cơ Huyền thân ảnh cũng đã đến. Thấy Cơ Hàn như vậy hắn
cũng không khỏi mừng thầm.
" Ít ra lão ta vẫn tốt ".
Hắn cũng không nói nhiều, tự thân tiến sát lại bàn, nhìn Cơ Hàn viết chữ.
Cả hai đều im lặng, người viết kẻ nhìn, không ai để ý đếy ai.
" Có chuyện vui sao ? " Cơ Huyền nhìn một chút, mở miệng hỏi.
" Cũng không có gì ? " Thấy ngươi bình an trở về là được rồi.
" Ồ, rãnh rỗi không có chuyện gì làm thì đi luyện công đi, viết chữ thì được
gì chứ ? ". Cơ Huyền nhép miệng nói.
Cơ Hàn nghe vậy bỗng dừng lại, mĩm cười nhìn Cơ Huyền nói
" Viết chữ cũng là một cách rèn luyện tâm cảnh, mà tâm cảnh càng mạnh đối với
việc đột phá tuyệt đối trăm lợi mà không có một hại nào, ngươi hiểu không ".
Nói xong rồi lại viết tiếp.
" Ngươi cũng tự tin không ít ". Cơ Huyền không phủ nhận.
" Ừm, nếu ngay cả một chút lòng tin vào bản thân cũng không có, làm sao mà
giết địch bảo vệ gia đình ". Cơ Hàn sắc mặt bình thản.
" Chỉ vì bảo vệ gia đình thôi sao ? ". Cơ Huyền chợt cười.
" Tham vọng mà, ai không có, xem đó như là mục tiêu phấn đấu vậy cũng không
sao ". Cơ Hàn mặt không đổi sắc, đối với đứa con này hắn càng ngày càng mong
chờ. Dù Cơ Huyền có thay đổi ra sao, hắn cũng không quan tâm nhiều. Trước sau
gì cũng là con hắn. Nó trưởng thành phận làm cha cũng vui lây.
" Ừm, vậy thì được. Ta có 1 tin xấu và một tin tốt, ngươi muốn nghe tin nào
trước ". Cơ Huyền không mặn không nhạt, trăm phần bình tỉnh nói ra.
" Tin xấu đi ". Cơ Hàn không quan tâm lắm, bố cục hắn chuẩn bị cũng đã gần
xong. Nếu không có biến cố gì phát sinh, dù xấu thế nào hắn vẫn có thể ứng
phó.
" Ngươi biết Ám Vệ ". Cơ Huyền nói.
Cơ Hàn tay đột nhiên dừng lại, hai mắt nhìn hắn, sắc mặt cũng thoáng trở lại
nghiêm túc
" Nói ".
" 100 Chiến Linh Cảnh, 4Chiến Tông ".
Cơ Hàn nghe xong khẽ cau mày, bỏ bút xuống lâm vào trầm tư.
Đây cũng không phải con số nhỏ. Cả Cơ gia hiện tại cũng không quá 50 vị Chiến
Linh, dù có thêm lực lượng âm thầm bố trí tính vào cũng chưa đầy 100. Nếu tin
này là thật, hoàng thất bố cục cũng quá sâu đi.
" Sao ngươi biết ? ". Cơ Hàn trầm tư cả ngày, cuối cùng hướng Cơ Huyền hỏi.
" Phùng Thiết Hoang nói ta biết ". Cơ Hàn ngữ khí bình thường đáp.
" Hắn còn sống sao ? Đáng ra ta phải ngờ tới chuyện này sớm hơn mới đúng, thật
sự sai lầm a ". Cơ Hàn lắc đầu cảm thán.
" Trước kia thì đúng vậy, nhưng giờ thì không ? "
Cơ Huyền thấy trên bàn có chén trà, mặc kệ là của ai, cầm lên uống. Vừa uống
hắn vừa nói.
" Ồ, vậy thì tốt, vậy vẫn còn được, còn Hắc Vệ thì sao ? ". Ai cũng sẽ có bí
mất riêng không tiện nói, bao quát cả Cơ Huyền, hắn thân là nhất gia chi chủ,
điều này đương nhiên hắn rõ hơn ai hết. Nên hắn cũng không có hỏi Cơ Huyền
Phùng Thiết Hoang tại sao chết. Chỉ hỏi chuyện Hắc Vệ để đổi chủ đề mà thôi.
" Không biết, nhưng chắc cũng không sai biệt bao nhiêu đi ". Cơ Huyền cũng
không rõ lắm, lắc đầu trả lời.
" Vậy nói tin vui đi ". Cơ Hàn mắt đầy chờ mong.
" Tin vui sao? " Cơ Huyền chợt nở một nụ cười âm hiểm. " Lần này đích thân ta
sẽ bố cục, ngươi cứ yên tâm giao hết mọi chuyện cho ta được rồi, bế quan luyện
công đi ".
Cơ Hàn nghe vậy hai hàng lông mày cũng nhếch lên, nhưng vẫn không nói gì, chỉ
chăm chú nhìn hắn.
Cơ Huyền nhìn thấy vậy cũng không khỏi bật cười, lấy từ trong kho ra 1 viên
trung phẩm linh thạch cùng với 2 lọ thuốc đặt lên bàn.
Lão già ngươi muốn lợi tức thì nói ra lun đi, còn dùng hành động đó, tưởng ta
không biết ngươi nghĩ gì sao. " Yên tâm đi, điều ta có thể làm tuyệt đối ngươi
làm không được, chuyện ngươi làm được ta chắc cũng có thể làm, đi đi thôi ".
Cơ Hàn nghe vậy không thử cầm một lọ thuốc lên, xem qua một chút cũng không
khỏi gật đầu.
" Ra ngoài mấy ngày bản thân liền giàu lên nhiều, may cũng còn tốt ".
Cớ Huyền chỉ xí một tiếng không nói gì.
" Cơ gia ám cục ta đã nói với ngươi rồi, chính cục thì lát nữa ta sẽ cho người
thông báo toàn gia, giao mọi việc lại cho ngươi, giải quyết thế nào tùy ngươi
". Cơ Hàn cũng không nói nhiều, nói xong trực tiếp thu hết mọi thứ vào túi trữ
vật, quay người rời đi.
" À quên, Vân gia gia chủ vừa mới bị ám sát, Vân gia bên kia hiện tại đang
loạn thành một đầu, ngươi có hứng thú thì qua xem một chút ".
" Ta biết rồi, ta cũng xén quên đi, viên này Phá Chướng Đan, ngươi đưa cho gia
gia hộ ta, hắn càng mau đột quá, Cơ gia càng có lợi ".
Nói xong hắn lại ném cho Cơ Hàn một cái hộp ngọc, không nói gì thêm.
Cơ Hàn bắt lấy hộp ngọc đầu tiên cũng sững sờ, sau đó cũng cười to mà đi.