Về Cơ Gia


Người đăng: quanhoanganh

Trời vừa mới sáng không bao lâu một loạt tiếng động liền vang lên xóa tan màn
yên tĩnh.

Rầm...

Rầm....

Chỉ nhìn thấy một thiếu niên, một thân bạch bào tuy bay trong gió loạn, một
thân một mình đứng giữa bảy cái xác chết vô hồn, không chút sợ hãi, phong vân
khinh đạm, khí chất ngút trời.

Người này ngoài Cơ Huyền ra còn có thể là ai.

" Hoàng thất quả nhiên động thủ rồi ". Cơ Huyền sắc mặt âm trầm nhìn bảy cổ
thi thể nói.

Sở Hùng Phong tham vọng rất lớn, dã tâm cũng tuyệt không nhỏ. Hắn đăng cơ 20
năm, ngoài việc chiêu binh mãi mã ra cũng chỉ có huấn luyện sát thủ, mưu đồ bá
chủ cũng không phải chỉ một hai người mới nhận ra.

Ở Hoàng thành ngoài 3 vạn cấm vệ binh ra cũng còn rất nhiều lực lượng khác
tiềm ẩn bên trong ví dụ như ám vệ hay hắc vệ hai cổ lực lượng huyền bí. Bất kỳ
ai trong số đó cũng đều là cao thủ, số lượng bao nhiêu thì không ai có thể
biết. Nếu không hoàng thất bao đời nay lấy gì để trấn áp tứ đại gia tộc.

Cơ Huyền chuyến này đi, ngoài lịch luyện tăng cao thực lực ra cũng còn một
việc khác cần phải làm.

Lấy thông tin về Ám vệ cùng Hắc vệ.

Muốn lật đổ hoàng thất, điều này bắt buộc phải làm, mà phải làm càng sớm càng
tốt.

Hắn đương nhiên đoán được chuyến này mình đi hoàng thất chắc chắn không thể để
hắn thuận buồm xui gió mà hồi lại Cơ gia. Thế nào cũng sẽ phái sát thủ tiềm
phục nữa đường chặn giết, thực lực cũng tuyệt không yếu.

Hắn thời gian xuất hành đều không ẩn giấu, không những thế còn sai người đem
số lượng, ngày giờ, hướng đi tuyên truyền ra ngoài. Lấy thật làm giả khiến cho
hoàng thất phải sinh lòng úy kị.

Cơ gia nội tình thâm hậu, cao thủ lại rất nhiều, Thập Vạn Đài Sơn hung danh
cũng không phải một sớm một chiều mà có. Một tên chưa bước chân vào Chiến Sư
cảnh như hắn lúc đó lại dám đơn thân độc mã đi vào lịch luyện, hoàng thất sẽ
không thấy khả nghi sao.

Nhưng giá trị của hắn bây giờ không phải nhỏ, dù mạo hiểm cũng không thể để
bất cứ cơ hội nào bỏ qua.

Cao thủ phái ra đã là chuyện nước chảy thành chương, ván đã đóng thuyền, không
thể thay đổi. Mà ở thế giới này, thực lực vi tôn, có nấm đấm to, địa vị tương
tự không nhỏ. Địa vị không nhỏ thì thông tin thu về cũng tuyệt không ít.

Hắn chính là lấy mình làm mồi, âm thầm đợi cá cắn câu. Nay cuối cùng cùng cũng
đợi đến.

" Chỉ là 7 tên Thập Tinh Chiến Sư, cũng không khỏi quá ít đi, các ngươi cũng
đường làm ta thất vọng đi ". Cơ Huyền thở dài, mắt nhìn bầu trời một cái, lại
âm thầm đi về hang động chuẩn bị nướng thịt cho tam nữ ăn.

" Công tử người đi đâu về sao? Sao không cho nô tì đi theo ? Một thân một mình
đi loạn ở đây rất là nguy hiểm, lần sau không được như vậy nữa. " Tiểu Long Nữ
thấy Cơ Huyền đi về, chưa kịp cho hắn nghỉ ngơi đã lên tiếng trách.

" Được rồi, lần sau ta sẽ dẫn Long Nhi theo ". Cơ Huyền mĩm cười một cái đáp.

Nghe đến Long Nhi hai chữ không hiểu sao Tiểu Long Nữ tim lại nhảy lên một
cái, một cảm giác quen thuộc cũng theo đó mà ra. Nàng cũng không biết nói gì
hơn, cuối đầu xuống im lặng.

Trời cũng đã sáng tỏ, mùi thịt nướng cũng tỏa ra bát ngát. Lúc này Lãnh Ngưng
Sướng cùng A Ly mới chịu ra khỏi động.

Thấy Cơ Huyền cùng Tiểu Long Nữ ngồi đó, nhị nữ cũng hỏi thăm qua loa một lượt
rồi ngồi xuống thưởng thức bữa sáng.

Đang ăn lỡ dở thì một thân ảnh từ trên không trung lao xuống, một nữ tử tuổi
18 20 xinh đẹp như hoa, một thân hồng y xuất hiện ngay trước mắt mọi người.

" Chủ nhân Đắc Kỷ đã trở lại rồi ". Thấy Cơ Huyền vẫn an toàn, Đắc Kỷ cũng
không giấu được vẻ vui mừng, cuối người nói.

" Ừm, trở lại rồi thì tốt, ngồi xuống ăn chung đi, mà sẵn ta giới thiệu luôn
người này là... ". Cơ Huyền thấy vậy cũng gật đầu hài lòng, đang định giới
thiệu Tiểu Long Nữ ai ngờ.

" Là Long muội sao? Ngươi cũng đến ". Đắc Kỷ thấy Tiểu Long Nữ liền lên tiếng
chào hỏi.

" Ừm, Đắc Kỷ tỷ vẫn khỏe, ta cũng theo lệnh công tử đến đây ". Tiểu Long Nữ
thấy vậy cũng lên tiếng hỏi thăm lại.

" Ách, chuyện này là sao? " Cơ Huyền cũng bị một màng này làm cho đớ người.

Một người là Phong Thần Diễn Nghĩa, một người là Thần Điêu Hiệp Lữ. Cách nhau
đến cả ngàn năm, hai người này có thể quen nhau được hay sao.

" Hệ thống chuyện gì xảy ra ". Cơ Huyền thắc mắc.

" Đã nói rồi, hệ thống sẽ sửa chữa lại ký ức của họ để phù hợp với hoàn cảnh.
Quen biết nhau là chuyện bình thường ".

" Ồ ". Cơ Huyền nghe vậy gánh nặng trong lòng cũng được giải tỏa.

" Đắc Kỷ ngươi có đột phá sao ?" Cơ Huyền quay sang Đắc Kỷ hỏi.

" Ta cùn may mắn đột phá, viên kia yêu đan không những năng lượng xúc tích
hùng hậu, còn rất dễ hấp thu, so với Long Tiên Thảo của chỉ nhân hiệu quả cũng
không sai biệt lắm ".

" Vậy được rồi, ăn đi còn lên đường ".

Đắc Kỷ gật đầu ngồi xuống.

Thời gian cứ như vậy mà trôi. Sau khi bữa sáng kết thúc, Cơ Huyền liền giảng
giải cho Nhị nữ một chút tình hình Cơ gia. Dù sao đây cũng là lần đầu họ về
làm khách, nói trước trách những rắc rối không cần thiết vẫn hơn. Làm xong tất
cả 5 người liền lên đường.

Đi không được bao lâu, Cơ Huyền lại thấy mình thật sai lầm. Đi đâu được mấy
bước tiểu la ly lại hỏi hắn cao thủ ở xó nào, làm hắn điên đầu hết sức. Nhưng
cũng chẳng biết trả lời sao.

" Có đương nhiên có, nhưng làm sao ta biết được bọn chúng trốn ở xó nào? ". Cơ
Huyền hậm hực nói.

Hắn vừa nói xong thì Đắc Kỷ với Tiểu Long Nữ liền dừng bước.

Cơ Huyền cùng nhị nữ cùng dừng theo. Hắn nhíu mày lại một cái, âm trầm nói

" Đã đến rồi thì hiện thân đi, lén lén lút lút làm cái gì? "

Tiếp sau đó là một tràn cười hắc hắc vang lên, âm thanh hùng hậu, chỉ tụ mà
không tan. Chứng tỏ không phải hạng thường. Đồng thời 13 thân ảnh phi thân vào
quãng trường, đứng đối diện với 5 người.

" Cơ gia thiếu chủ quả nhiên lợi hại, ngay cả bọn ta Ẩn Thân Chi Pháp cũng có
thể nhận ra, lợi hại lợi hại ". Một người đàn ông trung niên đứng giữa nhìn Cơ
Huyền tán thưởng, nhưng hai con mắt lại chứa đầy vẻ miệt thị, miệng không
ngừng nhếch môi.

Cơ Huyền miệng cũng nở nụ cười, cả người cũng thả lỏng tựa như không.

" Các ngươi thật làm ta chờ lâu quá rồi ".

" Ồ ". Người đàn ông trung niên nghe vậy cũng có chút ngạc nhiên, hai mắt chăm
chú nhìn Cơ Huyền không khỏi nhíu mày.

Hắn ta tự ỷ một thân tu vi thâm hậu bất phàm sợ rằng toàn bộ Minh Nguyệt Quốc
có thể trấn áp hắn cũng chẳng được bao nhiêu người. Nhưng hôm nay đứng trước
thiếu niên này lại nhìn không ra một chút manh mối gì, bảo sao một người như
hắn không khó chịu.

" Ngươi nghĩ mình có bản lĩnh thoát khỏi đây ".

" Ngươi nghĩ mình có bản lĩnh cản được ta ". Cơ Huyền nhếch môi, cười khinh
bỉ.

" Ngươi ỷ vào hai con bé con Chiến Linh cảnh sao ? Ngươi đánh giá ta quá thấp
rồi đấy ". Người trung niên kia sắc mặt âm trầm, đưa mắt nhìn qua 4 người còn
lại, không khỏi khinh bỉ hừ một tiếng.

" Chắc ngươi không ngây thơ đến mức nghĩ một tên Tam Tinh Chiến Tông Cảnh cùng
với 12 tên Chiến Linh Cảnh sẽ giết được ta chứ ? ". Cơ Huyền không mặn không
nhạt nói.

Người đàn ông trung niên kia cũng sững sờ, trợn mắt lên nhìn hắn.

" Ngươi làm sao biết ".

" Mắt ta đâu có mù ".

" Nhóc con khua môi múa mép thì được gì, ngươi tưởng biết được một chút thông
tin sẽ làm ta chùng bước sao, quá ngây thơ rồi ". Người đàn ông kia, máu nóng
dân lên. Một thân khí thế bạo phát.

Lần này ngay cả nhị nữ cũng sững sờ, nếu không phải hai nàng biết thực lực của
Đắc Kỷ chớ nếu không ...

" Ngươi nghĩ hôm nay ta phải chết ở đây sao ? " Cơ Huyền bình thản đáp.

" Đúng vậy, hôm nay có trời cũng không giúp được ngươi ".

" Ồ, vậy thì thôi, ta nhận mệnh vậy, nhưng ta thật sự không muốn làm quỷ hồ đồ
chút nào ? Ngươi thành toàn được sao? " Cơ Huyền dùng ánh mắt khiêu khích.

" Hừ, nói cả buổi trời đung chỉ là muốn từ ta khai thác thông tin chứ gì? Biết
quá nhiều chỉ làm ngươi chết sớm hơn thôi tiểu tử ạ ". Người trung niên hai
mắt xạ hàn quang chăm chăm đáp lại.

" Chết thôi mà, đời người ai chẳng chết, nhưng ra đi thanh thản chút vẫn tốt
hơn ".

" Được, hảo nam nhi, ngươi muốn biết cái gì ? Nói đi ". Hắn khinh bỉ đáp.

" Ngươi nói xem ". Cơ Huyền vẫn ung dung đáp lại.

" Ngươi nghe cho kỹ kẻo quên, bổn tọa chính là Ám Vệ phó thống lĩnh Phùng
Thiết Hoang, các huynh đệ sau lưng chính là những tinh anh của Ám Vệ chúng ta,
thực lực đều Thất Tinh Chiến Linh cảnh, ngươi chết dưới tay bọn ta cũng đáng
tự hào rồi đi ". Hắn vừa nói vừa xắn tay áo, chuẩn bị xuất thủ.

" Vậy những người như vậy trong Ám Vệ có bao nhiêu người "?

" Không nhiều không ít vừa chẵn 100 tên, ngoài ra còn có 2 tên đội trưởng thực
lực Chiến Tông cảnh nữa, nếu không phải bọn chúng bận làm nhiệm vụ khác, ngươi
cũng không được vinh dự chết dưới tay ta đâu, sao tiểu tử, chịu chết được rồi
chứ ". Hắn xăn tay áo xong, nhìn Cơ Huyền như nhìn một cái xác chết đồng dạng.

Nhưng hắn nào biết, thần chết chính đang cận kề xung quanh, bất cứ lúc nào
cũng có thể đến mang hồn hắn mà đi.

" Hết việc, ngươi hết giá trị rồi, chừng đó thông tin xem như đủ. ". Cơ Huyền
không dài dòng ném cho hắn một câu rồi đưa mắt nhìn Đắc Kỷ cùng Tiểu Long Nữ.
" Ra tay đi, tàn nhẫn một điểm, ta muốn rèn luyện tâm cảnh cho bọn họ ".

" Rõ ". Đắc Kỷ cùn Tiểu Long Nữ gật đầu đáp.

" Các ngươi nhìn cho rõ, đây mới là chân chính giết người phương pháp, đừng bỏ
lỡ. " Hắn quay đầu nói với nhị nữ.

" Hừ, mấy tiểu oa nữ các ngươi cũng không phải người thường, hahah, thật sự là
có phúc hưởng, chờ đại gia giết hắn xong sẽ cùng.... Ách... Ọc ọc... Các....
ngươi... " Hắn đang bị mê mẫn bởi sắc đẹp tứ nữ, tưởng chừng như mỹ nữ đã nằm
trong tay ai ngờ.

" Chết đi ". Tiểu Long Nữ lạnh lùng, Thục Nữ Kiếm nhất kích xuyên yết hầu.
Nhanh, gọn, lẹ, không một chút do dự nào.

Nhị nữ còn chưa định thần lại được thì lại nghe một loạt tiếng hét chói tai
vang lên. Chỉ thấy Đắc Kỷ hai tay dính đầy máu, trên bộ mặt vẫn thấp thoáng nụ
cười, ra tay giết hết 12 tên còn lại.

Nhị nữ sắc mặt tái nhợt nhìn qua Cơ Huyền. Quái vật lun cùng quái vật đi
chung. Cơ Huyền nấm đấm đập nát đầu yêu thú, Tiểu Long Nữ nhất kiếm xuyên yết
hầu, Đắc Kỷ hai tay trần tung hoành trong biển máu. Quá đáng sợ đi. Chưng mấy
chốc, mọi việc đã xong, Tiểu Long Nữ cùng Đắc Kỷ đã hồi lại bên cạnh hăn. Hắn
mới quay đầu nhìn nhị nữ.

" Đừng nên yếu đuối, yếu đuối không giúp ích được gì cho các ngươi đâu. Muốn
trở thành cường giả, ít nhất phải có tâm sát phạt, phải biết cách dẫm trên xác
kẻ thù mà tiến lên. Đồng thời, đừng ngu như hắn ". Cơ Huyền chỉ vào xác Phùng
Thiết Hoang trên mặt đất, nhưng không nói gì thêm. Nói nhiều mất linh, để bọn
chúng tự cảm nhận thú vị hơn.

Hắn không chủ động ra tay, không phải hắn đánh không lại, cũng không phải hắn
chê kinh nghiệm ít, hắn chỉ muốn cho nhị nữ biết, con gái sát phạt không phải
là điều gì sai trái mà thôi.

Nữ với nữ vẫn dễ đồng cảm hơn.

Hắn đi qua mấy cái xác, thu lại mấy món đồ rồi tiếp tục lên đường về Cơ gia.


Vô Thượng Toàn Năng Vô Địch Hệ Thống - Chương #22