Chương 20: Huynh Đệ Nói Chuyện


Người đăng: PhongNhiNhiTrong lúc Băng Thần đang nhàn nhã uống rựu ngắm cảnh , thì một thiếu niên đi đến chỗ Băng Thần bằng một tốc độ không nhanh cũng không chậm . An toạ ngồi xuống phía đối diện của Băng Thần .

Thiếu niên này chính là Hoàng Cực Hạo Thần là nhị đệ của hắn là con trai của phụ thân hắn với nhị phu nhân trưởng nữ của La Gia một trong ngũ đại cổ tộc , thiên phú cũng thuộc dạng tuyệt luân , huyết mạch Vàng Kim ngũ giai Thủy Kỳ Lân , gân cốt tứ văn . Thiên Kiêu Bang xếp thứ 10 :
Ngọc Kỳ Lân Hoàng Cực Hạo Thần

Hoàng Cực Hạo Thần có tám phần giống cha hắn , con mắt lãnh khốc , đôi môi mỏng , sóng mũi cao mái tóc buộc cao với một màu đen . Hắn là người đệ đệ mà Băng Thần xem trọng nhất , làm việc gì cũng dùng đầu óc tính toán luôn luôn có tâm cơ .

“ Hôm nay đại ca đã gặp Khương đệ huynh thấy sao .”
Hoàng Cực Hạo Thần vừa nâng chén rựu kên hít một hơi rồi nhìn Băng Thần hỏi

“ Ẩn rất là sâu , một kình địch của đệ trong tương lai đấy .”
Băng Thần nhìn thẳng Hoàng Cực Khương nghiêm túc nói ra .

“ Đúng vậy rất là sâu , nếu để hắn lớn lên thì sẽ là một kình địch còn bây giờ ta giết hắn sẽ không còn gì nữa rồi .”
Hoàng Cực Hạo Thần vừa nói vô tình đã phát ra một tí sát khí .

Bỗng huyết nhãn của Băng Thần hiện lên một đôi thủ trảo như sấm sét vun ra nắm chặt ngay cổ Hoàng Cực Hạo Thần lạnh lùng nói với hắn
“ Đệ đệ à ta rất ghét khi ta đang ngắm cảnh mà có người dùng sát khí đấy , lần sau đệ sẽ chết đấy .”

Sau đó Băng Thần buông tay ra , Hoàng Cực Hạo Thần mặt mày xanh lè , sợ hãi nhìn người đại ca này , mà hắn nghĩ lại thì nếu mình là một cường giả thì mình cũng sẽ làm vậy cường gỉa thì phải có cường giả chi lân , ai phạm nghịch lân tất tru, hắn cũng biết rõ hên là hắn là đệ đệ của Băng Thần chứ nếu không thì bây giờ hắn đã là một cái xác rồi .

“ Xin lỗi đại ca đệ không kìm được .”
Hoàng Cực Hạo Thần cúi đầu xuống nói :

“ Không sao , đừng có lần sau là được .”
Băng Thần ảm đảm tiếp tục nhìn cảnh vật .

“ Ta khuyên đệ một câu , để Khương đệ lớn lên đệ không phải là đối thủ của đệ ấy đâu .”
Băng Thần tiếp tục nói nhưng trong lời nói của hắn lúc bấy giò có một chút ý vị nhắc nhở , quả thật nếu để Hoàng Cực Khương phát hiện ra chân chính huyết mạch thì trên đời này quả thật có thể chống lại hắn lúc đó chỉ có trên mười đầu ngón tay .

“ Vậy thì làm sao cứ bước thẳng không ngừng thôi , tu sĩ như chúng ta đã định sẵn là nghịch mệnh trời mà .”
Hoàng Cực Hạo Thần nghe xong lời nói của Băng Thần một chút nhụt chí cũng không có , hắn ngước mặt lên trời cất cao tiếng nói ý cho mọi người biết và cũng như là cho Băng Thần biết dù ai có nhận định ra sao , thì hắn thủy chung vẫn luôn tin tưởng vào bản thân như vậy .

“ Tốt lắm vậy mới xứng danh đệ đệ của ta chứ , vậy người làm huynh trưởng như ta sẽ cho đệ có cái vốn để làm chuyện đó .”
Băng Thần cất tiếng cười to rồi bàn tay chụp thẳng vô đầu Hoàng Cực Hạo Thần , hàng ngàn ký tự tuôn vào đầu của Hoàng Cực Hạo Thầ khiến mặt mày hắn nhăn nhúm lại .

Mười lăm phút sau Băng Thần buông tay ra khỏi đầu Hoàng Cực Hạo Thần , Hoàng Cực Hạo Thần nhìn Băng Thần thật sự bây giờ hắn tư vị ngổn ngang bởi vì bí pháp trong đầu hắn không phải thuộc phạm vi của thế giới này nữa rồi , hắn đã từng đọc rất nhiều công pháp cấp cao , điển tịch cổ của thế giới này nhưng không một bí pháp nào nghịch thiên như vậy cả .

“ Đa tạ đại ca , ta sẽ chứng minh lựa chọn hôm nay của huynh là cỡ nào chính xác .”
Hắn cảm kích nói ra , hắn sẽ không hỏi bí pháp này làm sao mà có vì hắn biết đôi khi biết nhiều quá lại càng không tốt hắn chỉ cần chứng minh cho đại ca hắn thấy là được
Nói xong hắn bay đi về núi của hắn để tĩnh tu tìm hiểu bí pháp .

“ Hy vọng là vậy .”
Băng Thần nói thầm rồi xong biến mất không thấy bóng dáng đâu cả .

Sau đó khoảng một lúc trên Đế Phong có một bóng người tay cầm một cái bát quái bàn , bát quái bàn này có tên là Thấu Thiên Bàn có thể trợ giúp chủ nhân nhìn thấu vận mệnh , tương lai , tuy hắn đã chưởng khống được thế giới này rồi nhưng chỉ có thể trong một vùng thôi , nếu muốn khống chế toàn bộ hắn phải cần một ngàn năm nữa nên vậy hắn phải cần sự trợ giúp của Thâu Thiên Bàn để có thể coi được tương lai của thế giới , hắn muốn biết được người nào có thể chất mà hắn muốn tìm .

Hắn vận dụng một ít linh lực , một giọt máu theo ngón tay cái của hắn bay ra lên Thấu Thiên Bàn , sau đó linh lực của hắn tràn vào như lũ tràn , hên là trong nhẫn của hắn còn rất nhiều linh thạch dữ trự không hắn sẽ bị kiệt sức mà nằm liệt giường mất .

Từ từ một hư ảnh hiện ra trên la bàn , một nữ tử khoảng chừng mười hai tuổi với mái tóc dài , mắt như vì sao , tóc ngán màu đen kết hợp với làn da trắng không tỳ vết quả thật là rất giống như một tinh linh công chúa từ trong những đóa hoa bước ra .

Hắn ngay lập tức gọi gia nhân tới kêu phát họa tấm hình này cho hắn , trong khi chờ đợi hắn cất Thấu Thiên Bàn vào rồi bước nhanh vào thư phòng ngồi trên ghế nghỉ mệt .


Vô Tận Băng Vực - Chương #20