Chương 19 : Một Chiêu Bại Song Kiêu


Người đăng: PhongNhiNhiDược Huyền không nói thừa nữa xông lên một đoàn hỏa diễm màu xanh lam bao quanh hắn bỗng chốc tuôn ra theo hình dạng như một rừng hoa bao quanh Băng Thần .

Hoa Như Mông cũng không kém cạnh lăng không lên phía trên nói to :
“ Kiếm Như Tâm , Hoa Như Ngọc .”
Theo tiếng nói của Hoa Như Mộng một vạn kiếm ảnh bao phủ xuống dưới Băng Thần .

Băng Thần vẫn cứ như vậy vẫn cứ đứng im , một đôi huyết nhãn vận lên Băng Long Thương từ từ hiện ra trong tay hắn , hắn vừa nói to vừa cầm thương xoay thành một vòng tròn trên không .
“ Chung Cực Thương Pháp : Diệt Tình “

Băng Long Thương đang trên tay hắn bỗng nhiên theo quỹ đạo xoay vòng tồi bay lên trên không trung .

Một đạo quang mang màu trắng theo Băng Long Thương tỏa ra khắp bốn phương tám hương vừa hóa giải chiêu thức của Dược Huyền và Hoa Như Mộng vừa tấn cong bọn hắn .

Khi quang mang màu trắng chạm tới bọn hắn , một loạt cảnh ân ái hiện ra , hai người đang dắm chìm trong đó thì bỗng một tiếng “ A” vào tai hai người làm hai người thoát ra ảo cảnh , người giúp họ chính là Băng Thần .

Với hắn đây chỉ là cuộc tỉ thí không phải giết người nên hắn không cần phải lấy mạng với lại hai người họ thiên phú quả là tốt , mai sau chính là một trụ lực của Trung Châu nên hắn không muốn .

Tỉnh dậy từ trong ảo cảnh hai người kiểm tra thì thấy trong linh hồn đã bị mất một phần , quả thực nếu Băng Thần không gọi bon hắn từ trong ảo cảnh ra giờ chắc hai người bọn hắn đã chết trong đó rồi .với vết thương linh hồn đó nếu không dưỡng thương năm đến mười ngày thi không thể nào khôi phục nên quay sang nhìn Băng Thần cháp tay nói :
“ Đa tạ .”
Nói xong không đợi hắn đáp hai người nhanh chóng bay về Đan Các và Hoa Liên Cung để dưỡng thương .

.Sau đó ba ngày một loạt tin tức truyền ra Long Công Tử đã trở về , một chiêu đánh bại Song Kiêu làm cho Trung Châu ầm ầm dạy sóng . Chuyện một người một thương đánh bại song kiêu đã truyền ra bên ngoài , ngoại giới đồn thổi rằng lúc đó hắn uy dũng ra sao , mạnh mẽ thế nào , đẹp trai và .... làm không biết bao nhiêu thiếu nữ thầm thương trộm nhớ hắn

Còn hắn nhân vật chính của chúng ta đang làm gì ? sau đó chỉ có ở trong Đế Phong tu luyện thỉnh thoảng thì đi dạo mát , câu cá , đánh cờ với cha hắn rồi sau đó tâm sự với hắn lâu lâu lại chỉ bảo thoáng cho vài vị đệ đệ .

........
Một ngày đẹp trời Băng Thần bước ra đi dạo xung quanh Diễn Võ Trường , hắn đi lướt qua ngang ai gặp hắn cũng cung kính chào . Bỗng hắn thấy một đám đệ tử vây quanh một thiếu niên đánh dâp , hắn hiếu kỳ bước tới xem .

“Hoàng Cực Khương ngươi là nỗi ô nhục của Chí Tôn Điện sao ngươi không chết đi .”
Một tên hoàng bào thiếu niên vừa đánh đập vừa chửi rủa .

Xung quanh cũng hùa theo chửi rùi nói hắn là con cuả điện chủ mà lại phế vật thậm chí không bằng một tên nô tài nói chung rất là chói ta , không sai thiếu niên bị đánh chính là đệ đệ của hắn Hoàng Cực Khương người mang phế huyết mạch là con của Hoàng Cực Hạo Thiên với tam phu nhân Khương Hồng .

“Thiếu chủ của Chí Tôn Điện là thân phận ra sao mà để các ngươi sỉ nhục .”
Băng Thần lạnh lùng quát .

Một đám thiếu niên quay lại thấy Băng Thần mặt mày không còn chút máu , đệ nhất thiên tài của Chí Tôn Điện , thực lực mạnh nhất bối cảnh khủng bố , do vậy không một ai đủ can đảm để đối đầu với hắn .

“ Đại thiếu gia tha tội bọn ta lần sau bọn ta không dám a .”
Một đám quỳ xuống đâp đầu khóc lóc van xin Băng Thần , thật sự bây giờ Băng Thần mà giết bọn hắn hắn cũng chả bị sao . Nhưng hắn cũng chẳng muốn làm mất đi vài phần nhân lực của Chí Tôn Điện tại vì đã gia nhập nơi đây ai mà không phải thiên tài trong thiên tài mai này chấn giữ một phương .

“ Cút .”
Băng Thần không thèm liếc mắt nhìn bọn này , chỉ quát lên một từ rồi sau đó bước đến bên cạnh thiếu niên .

Đánh giá một chút về Hoàng Cực Khương , một mỹ thiếu niên , tóc bạc xỏa ngang vai , mắt cũng màu bạc nốt , sóng mũi cao quần áo trên người tuy bị rách nát do bị đánh đập nhưng vẫn toát lên vẻ khí chất thượng vị giả .

“ Đa tạ ngươi .”
Hoàng Cực Khương khó khăn đứng lên nhìn Băng Thần nói sau đó chậm rãi bước về phòng .

“ Thú vị a , không ngờ ở đây mà cũng có người mang loại huyết mạch này .”
Băng Thần nhìn Hoàng Cực Khương bước đi khóe miệng nhoẻn lên một nụ cười , nụ cười đầy ẩn ý sau đó sải bước chậm rãi ra hoa viên .

Hoa viên trong Chí Tôn Điện được trang trí xung quanh cực kỳ mỹ lệ với các loại thảo dược , linh chi , hoa linh còn có lâu lâu có vài con linh sủng nhảy qua nhảy lại rất là vui mắt . Trong khu vực hoa viên đó chỉ có một chiếc bàn tròn với hai cái ghế ngồi.

Bước đến bên cạnh cái ghế ngồi , chậm rãi ngồi xuống quơ tay một cái trên bàn đã có một bình rựu với một tí đồ ăn . Hắn chậm rãi ngắm cảnh vật xung quanh lâu lâu lại ướng tí rựu hưởng thụ cái nhân sinh đầy huyền ảo này mà kiếp trước cả đời hắn không có .


Vô Tận Băng Vực - Chương #19